Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 121
Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:00:44
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Hạc Phong lập tức cũng theo sang bên .
Trong Minh Đạo, rõ ràng nhanh hơn hai tên hòa thượng thối , chẳng mấy chốc đến mục tiêu.
Chỉ thấy từng luồng dòng khí màu tím đen mang theo khí tức Thiên Đạo rúng động lòng , đang tập trung về cùng một khu vực.
Và tâm điểm tập trung đó, năm luồng dòng khí nhạt màu, dường như đang gian nan chống cự dòng khí màu tím đen , khiến chúng toát cảm giác thoi thóp.
Quái lạ, cảm thấy năm luồng đồ vật chẳng gì giống với mấy tên đồng đội lòng lang sói của nhỉ?
Càng càng giống.
Thẩm Hạc Phong dừng ở cách đó xa, nhớ quẻ mà bói khi họ xuất phát.
Một ngọn lửa nướng một quả trứng, vỏ trứng nứt . Cảnh tượng đang thấy , thể là giống hệt, chỉ thể là giống như đúc.
Thẩm Hạc Phong vui mừng, vui sướng khi gặp họa mà nghĩ may mà ! Nếu phần nướng mắt cũng phần của ?
Tái ông mất ngựa , vận mệnh chú định đều ý trời a!
Thẩm Hạc Phong lượn lờ quanh khu vực rõ ràng bất thường , chăm chú từng luồng dòng khí màu tím đen, cảm thấy chuyện quả thực kỳ lạ.
Trong Minh Đạo, một màu hỗn độn, chỉ màu xám.
Hắn thể hiện màu vàng nhạt, Thẩm Hạc Phong phỏng đoán, chỉ là vì là Quẻ Tu hệ Kim, dùng Linh Thức nhập Minh Đạo, nên mới sắc thái.
dòng khí màu tím đen cũng màu.
Chẳng điều đó chứng tỏ thứ cũng tồn tại bên trong Minh Đạo ?
Kỳ quái , kỳ quái a.
Thẩm Hạc Phong nghĩ đây là thứ gì, nhưng thấy năm luồng đồng đội chẳng gì trông sắp chịu đựng nổi, thế là đại phát từ bi mà thổi qua, ngay lập tức đ.â.m luồng dòng khí màu tím đen đó!
Dòng khí màu tím đen và dòng khí màu vàng nhạt đột nhiên chạm trong Minh Giới, phát ánh lửa chói mắt trong phút chốc giữa thế giới xám xịt.
Hai loại màu tách , quang điểm bay tứ tung, nhưng nhanh tụ riêng rẽ, giống như hai loại chất lỏng liên quan đến .
Dòng khí màu tím đen hội tụ nữa, vẫn cố chấp và kiên trì bổ về phía năm luồng đồ vật .
Dòng khí màu vàng nhạt thì ngây ngốc dừng ở cách đó xa, như thể đ.â.m ngốc.
Không, Thẩm Hạc Phong điện ngốc.
C.h.ế.t tiệt, luồng hoá là thiên lôi?!!!
Dòng khí màu vàng nhạt hoãn tại chỗ một lát, chằm chằm năm luồng màu xám tội nghiệp , thầm nghĩ đúng là xui xẻo a!
Hắn đường đường thần toán tử, đời gặp năm , gì xui xẻo hơn thế.
Không còn cách nào, chỉ thể chấp nhận phận, tiếp tục đ.â.m thiên lôi.
Hơn nữa , khi Thẩm Hạc Phong va chạm xong, còn cố ý nhảy vài cái thật mạnh lên năm luồng dòng khí màu xám .
Sấm Điện Không Ổn Định
lúc Thẩm Hạc Phong ngừng nhảy Disco đ.â.m thiên lôi trong Minh Đạo, bên trong lôi điện, Ôn Sương Bạch đang cố gắng chống cự sức mạnh của thiên lôi, dần dần ý thức sự bất thường.
Sao cảm thấy uy lực của thiên lôi lúc nặng lúc nhẹ?
Sao, chẳng lẽ thiên lôi cũng sẽ điện áp định?
Đang suy nghĩ, một bàn tay bỗng nhiên sờ soạng từ lưng nàng tới, vuốt ve mái tóc đ.á.n.h cháy sém , trán, mặt mày... Sau đó cuối cùng cũng chạm tới mũi nàng, đặt xoang mũi để thử cái gì đó.
“……” Ôn Sương Bạch buồn bã : “Cảm ơn, vẫn còn thở.”
Tạ Tử Ân yên tâm, tiện tay lấy một viên Cố Linh Đan chuẩn từ từ Nhẫn Trữ Vật vẫn còn nguyên vẹn lôi điện, đút miệng nàng, thu tay : “Đáng tiếc thật, quả nhiên tai họa để ngàn năm.”
“Mượn lời chúc lành của ngươi, cũng sống một ngàn năm.” Ôn Sương Bạch nuốt đan d.ư.ợ.c xuống. Đan d.ư.ợ.c nhập thể liền quét thẳng về Linh Cốt. Linh Cốt sét đ.á.n.h đến t.h.ả.m nỡ từ từ hồi phục d.ư.ợ.c hiệu của Cố Linh Đan.
Ôn Sương Bạch hồi phục chút sức lực.
Nàng lắc lắc đầu đ.á.n.h cháy đen, gượng dậy từ giữa đám mây mềm mại, gần cao lớn cũng đ.á.n.h cháy đen, ghé sát tai lớn. Vừa phun khói sét từ miệng: “Tạ Cẩu, ngươi cảm thấy khí tức thiên lôi quen thuộc ?”
“Có, nhưng so với nhẹ hơn nhiều.” Tạ Tử Ân cũng cảm nhận . Khí tức thiên lôi hầu như khác biệt so với đêm và Ôn Sương Bạch nhận (tương nhận), vì câu ‘bro’ của nàng mà đ.á.n.h xuống.
uy lực kém hơn nhiều. Lần , uy lực của thiên lôi phi thường, nhưng dịu
Ôn Sương Bạch cảm thấy, thiên lôi thật sự mạng nàng.
Thiên lôi , ý vị rèn luyện nhiều hơn, tương tự như xem họ thể kiên trì thiên lôi . Nếu thể, thì thể tiếp tục tiếp, nếu thể, thì cút .
“Khụ khụ khụ.” Ôn Sương Bạch khói sặc đến ho vài tiếng, hỏi : “Đại sư và ?”
“Không .” Hắn tỉnh liền tìm nàng.
Giữa tia chớp thô to như rắn, đám mây đ.á.n.h tan, mây mù tràn ngập giữa tầng mây, rõ xung quanh. Hơn nữa tiếng lôi điện quá lớn, nếu ghé sát mà chuyện, hầu như thấy tiếng .
“Tìm thôi.” Tạ Tử Ân .
Giữa thiên lôi lúc nặng lúc nhẹ, Ôn Sương Bạch và Tạ Tử Ân gian nan hành động giữa đám mây, dò dẫm tìm ba còn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-121.html.]
Một lát , hai tìm thấy Lục Gia Nghiêu đang bất tỉnh nhân sự mắc kẹt trong đám mây.
Ôn Sương Bạch bước nhanh qua, lật dậy. Nhìn cái thể thuộc về nàng , nàng liền thở dài: “Mạng thật , thiên lôi cũng đ.á.n.h nhiều.”
Tạ Tử Ân đút Cố Linh Đan cho Lục Gia Nghiêu, hỏi nàng: “Ngươi cõng ?”
Ôn Sương Bạch: “...?”
Cuối cùng, hai ai cõng.
Ôn Sương Bạch lấy Hỏa Linh Tiên đ.á.n.h hỏng, buộc Lục Gia Nghiêu , kéo , theo Tạ Tử Ân, tiếp tục tìm đồng đội.
Chẳng mấy chốc, hai liền thấy giữa một vùng ánh sáng sấm sét đặc biệt dữ dội, một khối xác cháy chống thanh Lưu Hồng Kiếm càng thêm đỏ rực sấm sét dậy, đó kiếm chỉ trời cao. Nhìn khẩu hình dường như đang mắng: “Đến, bổ nữa ! Có bản lĩnh thì bổ một ! Ta mà dậy thì tính thua!”
Ầm ầm ầm, ầm ầm ầm, thiên lôi như chọc giận, bổ thẳng thật mạnh về phía Lý Trác Hoa tiêu tàn hơn cả tiêu tàn .
Ôn Sương Bạch tặc lưỡi.
Nếu nàng và Tạ Tử Ân hiện tại là tám phần chín, Lục Gia Nghiêu là ba phần chín, thì Sư tỷ Chước Hoa chính là mười phần chín a!
Hai tiến đến ngăn cản Lý Chước Hoa đang kéo cừu hận Thiên Đạo. Tranh thủ lúc Tạ Tử Ân trị liệu cho Sư tỷ Chước Hoa, Ôn Sương Bạch xoay chuyển xung quanh, đó nhặt Đại sư của nàng vốn đang ‘ im chịu đánh, giãy giụa vô ích, c.h.ế.t thì c.h.ế.t thôi~’.
Mặc dù thái độ như , nhưng Đại sư vẫn đ.á.n.h thảm, cháy sém hơn cả Sư tỷ Chước Hoa.
Ôn Sương Bạch: “……”
Năm hội hợp. Chẳng bao lâu, Lục Gia Nghiêu cũng tỉnh .
Ôn Sương Bạch giữa lôi điện, cẩn thận nghiên cứu quy luật cách lúc nhẹ lúc nặng của thiên lôi.
Nàng phát hiện cách càng ngày càng dài.
Ngay từ đầu, ước chừng cứ cách ba phút, uy lực thiên lôi sẽ giảm nhẹ một phút. Sau đó dần dần, cách năm phút, giảm nhẹ một phút...
Tuy vì uy lực thiên lôi giảm nhẹ, nhưng họ rời khỏi đây nhanh chóng.
Nếu nàng đoán sai, bộ bậc thang mây đều trong phạm vi công kích của thiên lôi. Muốn rời khỏi, leo đến đỉnh bậc thang mây.
Dù dây leo phía hủy hoại bởi hỏa hoạn của thiên lôi, họ còn đường lui, chỉ thể tiếp về phía .
“Vậy nhanh lên.” Lục Gia Nghiêu co ro cái thể ba phần chín của , xung quanh, luôn cảm thấy thứ gì đó nhảy tới nhảy lui đầu , thật sự lạnh sống lưng , “Các ngươi cảm nhận ?”
Ôn Sương Bạch: “Không nha, ngươi đ.á.n.h ảo giác .”
“ thế!” Lý Chước Hoa chính khí : “Dưới thiên lôi, quỷ?”
Ngân Huyền hồi phục, tán loạn đáp : “Ta ngửi thấy mùi thịt của chính .”
“……” Tạ Tử Ân kết thúc cứu trợ cho khối xác cháy mười hai phần , đề nghị âm phủ (ác ý): “Ngươi thể c.ắ.n chính một miếng nếm thử.”
Ngân Huyền: “……”
Thôi, vẫn là thôi, đến mức đói đến ăn bậy như .
Bốn mạnh ai nấy , tranh thủ lúc uy lực thiên lôi giảm nhẹ, nhảy ngay về phía đám mây thứ hai .
Lục Gia Nghiêu vội vàng đuổi theo, dọa đến bước chân cũng nhanh hơn ít.
Cậu thật sự cảm thấy cái gì đó mà! Hơn nữa còn một luồng ác ý như dòi trong xương, đáng sợ quá, về nhà huhu.
Sự Trả Thù Của Thiên Lôi
Giờ phút , trong Minh Đạo, Thẩm Hạc Phong bổ vài năm luồng khí xám bò bao xa, giận sôi máu.
Thật là tạo nghiệt, đám rùa đen bò còn nhanh hơn bọn chúng!
Thà rằng tất cả đều c.h.ế.t luôn a a a, hủy diệt hết , đồ tổ tông mười tám đời, ai cũng đừng sống!
Năm Ôn Sương Bạch dừng dừng, gian nan tiến lên giữa thiên lôi. Ước chừng leo một ngày, mới lên tới đỉnh đám mây, bước một biển cuồn cuộn.
Tóm , tiềm lực con là vô hạn. Bị sét đ.á.n.h đến phía , năm thậm chí c.h.ế.t lặng, thậm chí quen luôn .
Rời khỏi bậc thang mây và sải bước lên biển , thiên lôi cũng theo đó mà biến mất.
Trong Minh Đạo, Thẩm Hạc Phong thầm nghĩ đám rùa đen lòng lang ch.ó cuối cùng cũng bò lên , nhưng mệt c.h.ế.t .
Kết quả, kịp hồn, Thẩm Hạc Phong liền trơ mắt thấy, dòng khí màu tím đen ban đầu kiên trì ngừng đ.á.n.h đồng đội của , chuyển hướng, bổ về phía .
“…………”
Dòng khí màu vàng nhạt hai lời, lập tức bỏ chạy về hướng thể của .
Trong Minh Đạo, Thẩm Hạc Phong trốn, thiên lôi đuổi theo.
Trong quá trình, Thẩm Hạc Phong bổ tới năm sáu , nhưng cuối cùng, một phen thao tác kinh diễm kiên trì ngừng của , Hưu một tiếng, Linh Hồn Thẩm Hạc Phong trở về Bản Thể!
“Ha ha ha!”
Trong hố Thần Thụ mọc đầy cỏ dại, đạo sĩ mặt oa oa đột nhiên động đậy.
Hắn ngửa đầu, to càn rỡ: “Chuyện cũng chỉ đến thế, hổ là —!”
Vừa dứt lời, trời bỗng nhiên lôi quang nhấp nháy. Từng đạo thiên lôi du chuyển như rồng rắn dường như phân biệt khí tức nơi .
Thư Sách
Ầm ầm ầm, ầm ầm ầm, trong thời gian ngắn, bộ bí cảnh Tinh Nguyệt Cốc gió lớn bão bùng, sấm sét ầm ầm.
Từng đạo thiên lôi hề tạm dừng, liên tiếp, cực kỳ tinh chuẩn bổ thẳng về phía Thẩm Hạc Phong trong hố Thần Thụ! Mang theo sức mạnh lôi đình dày đặc ý vị hả hê !
Thẩm Hạc Phong đang ở tư thế đó, Đông một tiếng ngã xuống đất. Âm cuối của lời đang đến miệng ngắt thậm chí mang theo chút điện vị: “Là, , …… Ta...”