Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 125
Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:46:37
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“A Di Đà Phật.” Phật Tử Béo chắp tay ngực, vui vẻ giải thích: “Bần tăng tách khỏi các thí chủ mấy ngày, liền gặp vài tiểu hữu Ngọc Tê Cốc, trò chuyện hợp, đơn giản là cùng thôi.”
Nghe , Ngọc Tiểu Li xoa xoa bụng nhỏ qua lớp váy áo, buồn rầu : “Phật Tử mang theo chúng siêu độ kha khá đồ ăn (đồ vật), béo !”
Bốn Thanh Linh Sơn:** “……”**
Phía , Ngân Huyền từ đáy lòng hâm mộ : “Thật .”
Ba môn phái quây quần ở cửa Thánh Tháp ngắn ngủi hàn huyên. Lúc , của Tử Viêm Giới cũng bước .
Đế Kỳ đầu dừng , lơ Ngọc Tê Cốc và Thần Diễn Tự bên cạnh. Ánh mắt lướt qua năm Thanh Linh Sơn, cuối cùng dừng ở Ôn Sương Bạch và Tạ Tử Ân, khẽ : “Vòng chúc mừng các ngươi đoạt hạng nhất.”
Tạ Tử Ân lười để tâm.
Ôn Sương Bạch gượng gạo mà qua loa: “Cảm ơn, cảm ơn, cùng vui cùng vui.”
Đế Kỳ một tiếng, nhưng gì thêm, dẫn theo những khác Tử Viêm Giới rời .
Trước khi , Đế Yên Nhiên cạnh liếc mắt sang. Ôn Sương Bạch , cứ cảm giác ánh mắt quen thuộc như từng gặp (như từng quen )?
Nàng nâng khuỷu tay chọc chọc Tạ Tử Ân bên cạnh: “Ngươi thấy ánh mắt của Đế Yên Nhiên ý gì?”
Tạ Tử Ân nghiêng đầu nàng: “Ngươi thấy ánh mắt ý gì?”
Ôn Sương Bạch đối diện với đôi mắt sâu thẳm như biển của đàn ông, mím môi: “Ta , con giun trong bụng ngươi.”
Tạ Tử Ân: “Sao .”
Ôn Sương Bạch: “……”
Thấy Ngọc Tê Cốc và Thần Diễn Tự đều phái đến đón tử nhà , Lục Gia Nghiêu quanh khắp nơi, hỏi: “Sao Lão Tào tới đón chúng ?”
Ôn Sương Bạch tiên mở Huyền Thiên Kính, quét qua danh sách tin nhắn, ấn Tào Trưởng lão, trả lời: “Lão Tào bảo chúng tự trở về, ông việc bận.”
Sau đó ấn kênh chat tiểu đội, bên trong Thẩm Hạc Phong : 【 Mấy con rùa đen cũng bò về tới, các ngươi vẫn về? Mau chóng , Lão Tào cầm Linh Thạch chuẩn đến Phòng Vô Tận . Đến trễ đừng trách lão phu một nuốt riêng, quạc quạc quạc . 】
Cái gì? Hóa việc Lão Tào bận là chuẩn tiền thưởng cho họ ?
Ôn Sương Bạch ngay: “Đi , mau về nhận tiền!”
Nghe , năm chạy về Phòng Vô Tận với tốc độ nhanh nhất.
Tào Hưng quả thật là chuẩn Linh Thạch cho đám tử hề bớt lo .
Vì tên c.h.ử.i bới Thẩm Hạc Phong mặt, nên Tào Hưng tổng cộng Thánh Thạch họ đoạt vòng thi là bảy vạn bảy.
Thánh Thạch rơi ở bí cảnh Tinh Nguyệt Cốc hào phóng như thành Trác Quang vòng , nhưng bảy vạn bảy khi quy đổi 30% Linh Thạch, là 77 triệu (7700 vạn), đây là một tiền nhỏ.
May mắn biểu hiện của tử họ trong cuộc thi khá , hơn nữa Ngọc Tê Cốc mang theo ăn. Thanh Linh Sơn mấy tháng nay kiếm đầy bồn đầy chén. Nửa tháng , Tiền Lai vung tay lên, sai vận một lượng lớn Linh Thạch tới.
Thế là, Tào Hưng tiên lấy Linh Thạch, chuẩn tiền thưởng cho sáu .
Đám nếu nhận tiền, thì miệng sẽ giục, miệng thậm chí còn thông cảm mà vội vàng gì hai ngày .
họ sẽ luôn tạo những cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên, lảng vảng mặt , ở cách xa gần, than ngắn thở dài gần đây thiếu thốn, tiền tiêu, các kiểu.
Ừm, Tào Hưng nắm thói quen của họ.
Nói vội là giả.
Họ hận thể khỏi Thánh Tháp là nhận tiền ngay.
Quả nhiên, chân Tào Hưng mang sáu chiếc Nhẫn Trữ Vật đầy Linh Thạch đến Phòng Vô Tận, chân năm chạy tới.
Tào Hưng: “……”
Lý Chước Hoa chạy đầu tiên, hưng phấn với bốn : “Ta nhanh nhất!” Vừa hề khách khí cướp một chiếc Nhẫn Trữ Vật từ tay Tào Hưng, vỗ vai : “Lão Tào, vất vả!”
Ôn Sương Bạch thứ hai, ý tươi rói mà chọn lấy một chiếc Nhẫn Trữ Vật tỷ lệ nhất, cảm kích : “Lão Tào, ngài thật sự vất vả.”
Tạ Tử Ân ít ý nhiều: “Vất vả.”
“Ngươi, các ngươi nhanh thật!” Lục Gia Nghiêu thở hồng hộc đuổi tới. Nhìn thấy Tào Hưng ở cửa, hai lời nhào tới, ôm chầm lấy đối phương, lóc (tru lên): “Lão Tào! Ngươi bên ngoài việc đều chứ, chúng ở trong đó nhớ ngươi c.h.ế.t!”
Tào Hưng mặt vô cảm đẩy , về phía Ngân Huyền cuối cùng chậm rãi lững thững bước .
Ngân Huyền nghiêng đầu về phía , dịu dàng, định mở miệng.
Thư Sách
“Ta chuẩn đồ ăn.” Tào Hưng ngăn chặn miệng , dừng một chút: “Đến giờ cơm, các ngươi tự Thiện Đường, tối nay món ngon.”
Ngân Huyền nhận lấy Nhẫn Trữ Vật, mỉm : “Được, đa tạ.”
Tào Hưng theo mấy Phòng Vô Tận, đóng cửa lớn , cách ly sự dò xét, về phía Ôn Sương Bạch và Tạ Tử Ân đang bận rộn đếm tiền: “Trò chơi ghép hình và Tinh Thạch mà các ngươi lấy ở Tinh Nguyệt Cốc, ẩn chứa bí ẩn gì ?”
Ôn Sương Bạch ngẩng đầu, ném hai ngàn mảnh giấy cho Tào Hưng: “Vừa , Lão Tào ngươi ghép thử xem.”
Trên đường trở về, Tạ Tử Ân cũng xem xét qua Tinh Thạch, điều gì, đơn giản cũng ném cho Tào Hưng.
Tào Hưng nhận lấy, cầm Tinh Thạch đ.á.n.h giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-125.html.]
Tinh Thạch tới tay, liền tự thu nhỏ vài , hiện kích cỡ bằng một cái đĩa.
Nó phát ánh sáng, hào quang chói mắt, nhưng sáng.
Trong phút chốc, tinh quang liền lấn át ánh sáng của Dạ Minh Thạch trong Phòng Vô Tận, xua tan bóng tối xung quanh.
Tào Hưng cũng Tinh Thạch gì bí ẩn. Hắn thậm chí còn mời Hứa Các Chủ đến, nhưng Hứa Tĩnh Thư cũng phát hiện điều gì.
Hứa Tĩnh Thư ném trò chơi ghép hình và Tinh Thạch trở cho Ôn Sương Bạch và Tạ Tử Ân, : “Đã là các ngươi đoạt , những thứ là cơ duyên của các ngươi. Có bí ẩn gì, lẽ chỉ chính các ngươi mới thể phát hiện, khác cũng giúp nhiều.”
“Nói như , vật phẩm lấy từ trong Thánh Tháp, chắc chắn sẽ ích cho vòng thi tiếp theo. Thời gian sắp tới, hai các ngươi chuyên tâm nghiên cứu cho .”
Để những lời , Hứa Các Chủ và Tào Hưng lượt rời .
Hai , Lý Trác Hoa ghép trò chơi, cũng nghiên cứu cái ngôi tào lao , để một câu: “Ta Thải Duyên Lâu tuần tra!” liền lập tức chuồn , sợ giữ ghép hình.
Nàng một lòng nhớ đội ngũ hộ vệ Thải Duyên Lâu do nàng bồi dưỡng. Không trong lúc nàng thi đấu, đám chăm chỉ luyện kiếm ! Phải kiểm tra gõ cho một trận!
Lục Gia Nghiêu: “Sư tỷ Chước Hoa, ngươi chờ ! Ta cũng Thải Duyên Lâu!”
Cậu gặp các bằng hữu Thải Duyên Lâu! Tiện thể mang hoa hoa cỏ cỏ mà họ đào ở bí cảnh Tinh Nguyệt Cốc tặng.
Từ xa, truyền đến giọng Lý Trác Hoa: “Không chờ! Ngươi chậm quá!”
Thấy Lục Gia Nghiêu liều mạng truy đuổi, Ngân Huyền mới lười nhác dậy, chậm rãi : “Vậy dùng bữa~”
“Được .” Ôn Sương Bạch ngẩng đầu, dọn dẹp một đất trống, đặt hai ngàn mảnh giấy lên, liền cam lòng mà bắt đầu chiến đấu trắng đêm , “Đại sư ngươi thể mang cho một phần về .”
Ngân Huyền vui vẻ đồng ý: “Được.”
Tạ Tử Ân: “Thêm một phần.”
“?” Ngân Huyền về phía Tạ Tử Ân.
Tạ Tử Ân về phía Ngân Huyền, lặp : “Thêm một phần nữa, cảm ơn.”
Thẩm Hạc Phong: “Ngân sư , lão phu cũng một phần, cảm ơn.”
Ngân Huyền: “…… Thôi .”
Ai bảo là phụ trách Thiện Đường .
Trò Chơi Cờ Bạc
Trong nháy mắt, trong Phòng Vô Tận chỉ còn bộ ba lòng hiểm độc.
“Cái đám phế vật , ghép lâu như trong bí cảnh cũng xong, để lão phu thử xem.” Thẩm Hạc Phong lớn tiếng chủ động xin trận. Hắn cam đoan với Ôn Sương Bạch: “Ngươi xem, lão phu lập tức sẽ ghép xong cho ngươi.”
“Thẩm lão nhị, ngươi đừng khoác lác.” Ôn Sương Bạch ha hả, tin chút nào. Thậm chí còn lừa chút tiền: “Thế , ngươi ghép , cho ngươi một vạn. Ngươi ghép , ngươi cho một vạn. Sao nào?”
Tạ Tử Ân ở bên cạnh châm ngòi thổi gió: “Ta thấy đấy, cũng cược một vạn.”
Thẩm Hạc Phong: “???”
Tiểu đạo sĩ tức đến méo cả mặt (mặt đều oai), chỉ thẳng mũi hai mắng: “Các ngươi cái đôi vợ chồng độc ác , lão phu là điên nhưng ngốc! Tính lừa tiền ? Không cửa !”
Cuối cùng, một hồi cò kè mặc cả, Ôn Sương Bạch giảm tiền đặt cược xuống một trăm Linh Thạch, Thẩm Hạc Phong mới đồng ý.
Sáng sớm hôm , trận đ.á.n.h cược xa hoa kết thúc với việc Thẩm Hạc Phong một đêm ngủ tức đến thổ huyết ném một trăm Linh Thạch lên hai tuyên bố kết thúc.
Ôn Sương Bạch nhặt lấy Linh Thạch rơi từ , lau lau tay áo, thổi phù một cái, cất cẩn thận lòng, kể lể với Tạ Tử Ân: “Cái tên Thẩm lão nhị thua nổi, vật phẩm đ.á.n.h cược kém quá.”
Tạ Tử Ân nhặt lấy một trăm Linh Thạch, đưa tay đưa cho Ôn Sương Bạch, cũng : “Tính cách cứ như .”
Ôn Sương Bạch hiểu nguyên do, nhưng vì đưa tiền, theo bản năng mở rộng hai tay đón lấy.
Nàng một bên khép chặt hai tay, để Linh Thạch rơi , một bên nghi hoặc hỏi : “Ngươi ý gì?”
Tạ Tử Ân: “Cho ngươi.”
“??” Ôn Sương Bạch mơ hồ : “Cho ? Vì ?”
Tạ Tử Ân nghiên cứu Tinh Thạch cả đêm, dậy, chuẩn trở về phòng rửa mặt chải chuốt.
Nghe , : “Muốn cho thì cứ cho, nào vì .”
Một trăm Linh Thạch mà thôi.
Ôn Sương Bạch mở rộng hai tay, đống Linh Thạch nhỏ bé đó một lúc lâu, nhíu mắt đăm chiêu .
Sao vì ?
Nói chung, một đàn ông cho tiền một phụ nữ, cơ bản ba khả năng.
Hoặc là thích, hoặc là ngủ, hoặc là đầu óc lừa đá .
Ôn Sương Bạch hiểu.
Ở hiện đại, nàng ngoại hình tệ, bằng cấp cao, lương cao, bên cạnh cũng thường xuyên nam sinh để ý.
Nàng cũng rõ cảm giác của đối với Tạ Tử Ân là gì.
nàng hài lòng với trạng thái hiện tại, và hy vọng duy trì hiện trạng.
Bất kể thế nào, mắt họ là mối quan hệ bạn bè hợp tác tin tưởng lẫn . Mối quan hệ tiến thêm một bước lùi một bước đều bất lợi cho cuộc thi.
Thôi , hiện tại chuyện quan trọng.
Cứ bình tĩnh quan sát sự đổi, tính .