Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 131
Cập nhật lúc: 2025-10-10 12:30:57
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn khẳng định sẽ tay với cha tồi của nàng, thậm chí khả năng sẽ chọn cách rời xa, tọa sơn quan hổ đấu .
Quả nhiên, chẳng mấy chốc, trong lúc mấy đang suy nghĩ cách hãm hại Lục Anh, Lục Gia Nghiêu đột nhiên : “Xong ! Lục Anh tối nay rời khỏi Đế Châu!”
Mấy hẹn mà cùng đầu , đồng loạt về phía Lục Gia Nghiêu cầm Huyền Thiên Kính, thốt lời kinh .
Lý Trác Hoa: “?!” Cái tên Sư Tam Thổ , cái gì cũng ?
Ôn Sương Bạch Lục Gia Nghiêu tin tức linh thông, là cao thủ buôn chuyện nhưng nàng cũng nghĩ linh thông đến mức .
Thư Sách
Gã sai vặt mới Lục gia chẳng bao lâu chứ? Cơ hồ là Lục Anh mới quyết định, cho Lục Gia Nghiêu ?
Ôn Sương Bạch bực bội: “Ai cho ngươi?”
Tạ Tử Ân cũng phục : “Ngươi nên Âm Tu.” Lục Gia Nghiêu sinh sai thế giới , trời sinh là phóng viên giải trí mới đúng.
Thẩm Hạc Phong chằm chằm Lục Gia Nghiêu một lúc lâu, bấm tay tính toán, buồn bã : “Nói , ngươi quan hệ gì với Lục gia? Chuyện Lục gia ngươi rõ ràng như , ngươi là nào đó của Lục gia ?”
Ôn Sương Bạch nhớ những bộ tiểu thuyết, phim truyền hình cô từng xem, đoán mò vô trách nhiệm: “Ngươi là em trai cùng cha khác của Lục Anh chứ?”
Lý Chước Hoa nháy mắt áp sát Lục Gia Nghiêu, cẩn thận quan sát một lát, : “Không giống!”
“…………” Lục Gia Nghiêu: “…… Các ngươi bậy bạ gì đó! Lục là họ lớn, là họ lớn! Đừng vì họ Lục, mà cảm thấy liên quan đến Lục gia chứ. Mối quan hệ duy nhất của với Lục gia, chỉ là cha từng là hạ nhân của Lục gia mà thôi!”
Khu vực nhà họ gần như ai cũng họ Lục. Người nổi bật nhất trong đó, chính là Lục gia.
Cha Lục Gia Nghiêu đều nghèo, thời trẻ liền đến việc cho Lục gia giàu . Sau đó Lục gia khó hầu hạ, nhiều quy tắc, tính khí lớn, hai liền về thôn trồng rau sinh con.
Lục Gia Nghiêu đưa Huyền Thiên Kính cho mấy xem: “Là Bách Lí Giác cho .”
Mấy : “???”
Ôn Sương Bạch giật : “Sao ngươi bạn Bách Lí Giác?”
Lý Chước Hoa mắng: “Phản đồ!”
Thẩm Hạc Phong lập tức dùng mai rùa đen gõ đầu Lục Gia Nghiêu: “Thằng nhóc , dám lừa chúng , cùng kẻ địch lén lút thông đồng tự liên hệ!”
Tạ Tử Ân nhớ điều gì đó, im lặng một lát, hỏi: “Vậy lúc Bách Lí Giác thêm bạn ngươi, ngươi đồng ý?”
Lục Gia Nghiêu ôm đầu, giận dữ Thẩm Hạc Phong. Nghe gật đầu, ấm ức : “ , thêm bạn của tất cả chúng Huyền Thiên, chỉ đồng ý.”
Mấy : “…………”
Tạ Tử Ân nhớ rõ, Bách Lí Giác đến thêm , là khi họ sắp tiến bí cảnh Tinh Nguyệt Cốc.
Hắn thấy, trực tiếp ấn từ chối.
Những khác ấn tượng, đồng loạt lục nhật ký, tìm một lát quả nhiên tìm thấy.
Thôi , thời gian đó Thải Duyên Lâu mới khai trương, đến thêm bạn Huyền Thiên của họ vô kể. Bách Lí Giác vùi lấp trong đó, ai để ý.
Tạ Tử Ân nhớ rõ chỉ vì, bệnh cưỡng chế, mỗi ngày đều ấn từ chối hết mới xong.
Còn Lục Gia Nghiêu là vì, ai cũng đồng ý, nhàm chán liền tùy tiện chọn mấy tâm sự, vài chuyện phiếm ăn với cơm dễ ngủ.
Cho nên bạn của rải khắp bộ Huyền Thiên Đại Lục!
“Bách Lí Giác , di chứng Linh Cốt còn sót của đều là vì Lục Anh, kẻ thù của kẻ thù là bạn bè, liên thủ với chúng .” Lục Gia Nghiêu truyền đạt : “Nói Lục Anh tính toán Võ Châu đợi . Chúng nên ngăn cản ?”
Thẩm Hạc Phong phì một tiếng, vẻ mặt đen đủi : “Con chuột già (lão thử) chuồn nhanh thật.”
Lý Trác Hoa nóng lòng thử: “Ta bắt chuột già giỏi lắm!”
Ôn Sương Bạch nghĩ nghĩ: “Trước tiên ngăn cản, tránh động chạm , ở là . Phần còn để nghĩ thêm.”
Dù ở Huyền Thiên Đại Lục, Truyền Tống Trận, chỉ cần ở , cách xa bao nhiêu cũng thành vấn đề.
Chuyện cha nàng, cần cân nhắc chu , tay đảm bảo chắc chắn thành công bằng hậu họa vô cùng.
Mưu Kế ‘Hiếu Thuận’
Năm trò chuyện đầu cuối, về Thanh Linh Viện bóng đêm.
Trên đường, các đồng đội đưa ít ý tưởng xa cho Ôn Sương Bạch, nhưng Ôn Sương Bạch đều thấy tính khả thi quá thấp, nguy hiểm quá lớn.
Thẩm Hạc Phong, vì nể tình Ôn Sương Bạch tặng một hồ Túy Tiên Tửu, dùng mai rùa đen mới dung hợp Phệ Linh Phiên, Thần Mộc Thiêm, và lão mai rùa, bói cho Ôn Sương Bạch một quẻ: “Đến, thể g.i.ế.c.”
Ôn Sương Bạch: “Cái gì?”
Thẩm Hạc Phong giải thích chi tiết ý nghĩa quẻ tượng: “G.i.ế.c sẽ gặp tai ương ngục tù, g.i.ế.c địch 800 tự tổn hại 1000. Cách nhất để giải quyết việc là thấy máu.”
Tạ Tử Ân: “Vậy đầu độc?”
“Vậy ngươi đầu tiên .” Thẩm Hạc Phong vui sướng khi gặp họa, thu hồi mai rùa đen: “Sau đó Tạ Độc Y ở tù mọt gông, lão phu cả đời cũng cần gặp ngươi, thiện tai thiện tai.”
“Cái cũng , cái cũng xong, ?” Lục Gia Nghiêu lo lắng : “Sáng sớm mai, Lục Anh , Ôn Trưởng Lão tìm thấy , lấy tiền, khi nào tìm chúng để đòi tiền Sư Sương Bạch ?”
“Sẽ.” Ôn Sương Bạch khẳng định .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-131.html.]
Ôn Phong sở dĩ tìm Lục Anh , là vì Ôn Sương Bạch vay tiền ăn, Ôn Phong cảm thấy Lục gia giàu hơn nên tìm Lục gia đòi, nếu tìm thấy, Ôn Phong sẽ màng nàng nợ bao nhiêu, cũng tìm đến nàng.
Thậm chí, Ôn Phong chừng còn sẽ dẫn nàng , lấy danh nghĩa nàng vay tiền ngân hàng.
Dù Ôn Phong trong danh sách đen của các ngân hàng, mượn . Ôn Sương Bạch hiện giờ danh tiếng vang dội, Thải Duyên Lâu đang dần ăn trong tay, danh dự cao, dễ mượn.
Việc , Ôn Phong từng . Hắn từng bắt nguyên chủ vay tiền cho , đều là Đại sư và Tiểu sư trả nợ .
“ cần lo lắng.” Ôn Sương Bạch về phía các đồng đội ánh mắt mang vẻ lo lắng, : “Việc tự thể giải quyết, đầu óc Ôn Đại Phong rượu hỏng , chơi .”
Nàng phiền là, thời gian quý giá như nàng, nên lãng phí việc diễn kịch với cha tồi.
Muốn thoát khỏi Ôn Phong, hoặc là Ôn Phong c.h.ế.t, hoặc là Ôn Phong một phiếu cơm định, lâu dài.
quẻ tượng , thể thấy máu, thể g.i.ế.c. Vậy tìm một ‘vé cơm’ lâu dài cho cha tồi nàng?
Chỉ cần thể trả tiền cho thứ của , vui vẻ tự do, mỗi ngày uống chút bia tiêu tiền, cũng sẽ đến tìm phiền phức cho con gái và đồ nữa.
Tức là, thể nào đóng gói cha tồi gửi cho phú bà ?
các tỷ tỷ phú bà cũng chẳng thèm ngó tới , Huyền Thiên Đại Lục nhiều tiểu tu sĩ xinh như mà.
Tuy nhiên, cũng nhất thiết là phú bà, giàu , chịu chi cũng .
Ừm…… Lục gia giàu, xem, ngay cả một tòa dinh thự của Lục Anh ở Đế Châu cũng xa hoa như ! Giúp nàng nuôi một cha, trả một chút nợ chẳng nhẹ nhàng ?
Hay , !
Ánh mắt Ôn Sương Bạch sáng rực, lập tức kéo vạt áo Tạ Tử Ân, hỏi : “Anh, loại cổ nào thể khiến Lục Anh coi cha như cha ruột, hiếu thảo đến tận xương tủy, khăng khăng một mực ?”
Tạ Tử Ân nháy mắt hiểu ý nàng: “Cái đó chẳng Tình Cổ ?”
Ôn Sương Bạch gật đầu liên tục (gà con mổ thóc): “ đúng đúng, ngươi cái đó , cho mượn vài con dùng thử.”
Bên , Tạ Tử Ân còn mở lời, Thẩm Hạc Phong bên liền tấm tắc : “Mượn? Ôn Nhị Bạch, ngươi thật cách trả nợ ?”
Ôn Sương Bạch khó chịu liếc Thẩm Hạc Phong: “Không liên quan đến ngươi, mượn ngươi.”
Tạ Tử Ân thầm vui vẻ, ngoài mặt gì, chờ nàng mắng xong Thẩm Lão Nhị, mới : “Ta , chơi sâu (côn trùng độc) nặng.”
Giá cổ mầm đắt, nuôi từ nhỏ đến lớn là một khoản tiền khổng lồ, nên Tạ Tử Ân gần đây chơi hoa ăn thịt câu miễn phí.
Hơn nữa, Ôn Phong và Lục Anh đều tu sĩ bình thường. Tình Cổ tác dụng với họ đều loại mua thị trường, phần lớn là vật phẩm tích trữ của các vị Y Tu lớn tuổi.
Vừa , Đại Trưởng Lão Y Các Thanh Linh Sơn họ— Diệp Lão Y Tu — mê chơi côn trùng.
Tạ Tử Ân: “ chỗ Diệp Lão .”
“ đúng đúng,” Ôn Sương Bạch nhớ .
Lần mấy họ đến chỗ Diệp Lão mượn Điệp Truy Tung , nàng từng thấy, vị Lão Y Tu cả một đống nhện độc, cổ trùng dày đặc. Tạ Tử Ân còn dặn bảo họ đừng chạm bừa.
Họ chạm c.ắ.n vài cái thì , vạn nhất cẩn thận c.h.ế.t côn trùng của , sẽ bồi thường ít tiền.
“Đi .” Ôn Sương Bạch vui vẻ mặt, quen thuộc rẽ khu sân nơi Diệp Trưởng Lão cư trú: “Chúng tìm Diệp Lão mượn vài con côn trùng.”
“ từ chúng mượn Điệp Truy Tung của Diệp Lão, ông liền thích chúng .” Lục Gia Nghiêu vẫn còn sợ hãi: “Mỗi chào hỏi đường, ông đều trừng mắt .”
Ôn Sương Bạch đồng cảm : “ , lẽ cách chúng mượn bướm đúng, sửa .”
Lần thèm chào hỏi mượn bướm , Lão Diệp tức giận quá đỗi. Mỗi thấy nàng đều chỉ mũi nàng mắng ầm ĩ.
Tạ Tử Ân và Lý Chước Hoa đều sẽ chủ động chào hỏi, bởi trải nghiệm tương tự.
Thẩm Hạc Phong lập tức bùng nổ, giận dữ: “Lão già dám đối xử phân biệt (khác đối đãi)? Dựa mỗi ông gặp lão phu, đều thả nhện c.ắ.n ?”
Vì Tạ Độc Y con nhện đó quý, cũng dám đ.á.n.h trả, chỉ thể chạy.
Lục Gia Nghiêu liền vui vẻ, hóa Diệp Lão vẫn thích : “Chắc là từ nhỏ đến lớn tương đối lòng lớn . Ông bà trong thôn ai cũng thích .”
Giữa lúc ồn ào náo nhiệt, năm nhanh đến cửa sân Diệp Trưởng Lão.
Ôn Sương Bạch giơ tay gõ cửa. Gõ một lúc lâu, cũng ai mở.
Lý Chước Hoa lập tức tiến lên: “Để thử!”
Ngay đó, tiếng đập phá cửa phanh phanh phanh phanh bang bang ngừng nghỉ, vang vọng khắp gian, phá vỡ sự yên tĩnh của đêm tối.
Chẳng mấy chốc, cánh cửa lớn kẽo kẹt mở một khe. Ông lão tóc bạc phơ thò mặt từ khe cửa, giọng đầy nội lực mắng: “Nửa đêm nửa hôm gõ cửa gì!”
Lý Trác Hoa hiểu: “Diệp Lão, gõ cửa mà ông vui, khiến chúng Lão Tào phạt chép môn quy mười , một ngày ăn cơm. Lần gõ cửa, ông vẫn vui?”
“Cái đứa nhóc họ Lý , ngươi tưởng ngươi lý đúng ?” Lão Y Tu Diệp tức giận đến râu run lên bần bật. Lập tức định đóng cửa. Mấy thấy, lập tức hợp sức dựa mạnh cửa, chống , cho ông đóng.
“Diệp Lão buổi tối lành!” Ôn Sương Bạch mặt đầy ý , cung kính : “Ngài đừng đóng vội, chúng tìm ngài thực sự việc gấp……”
“Cút , mượn!!!” Sống chung lâu như , Diệp Lão Y Tu quen thuộc đám nhóc ? Không việc gì thì đến, tới gõ cửa phần lớn là trong lòng ôm ý đồ .
“Diệp Lão, thật sự việc gấp.” Ôn Sương Bạch nhanh chóng kế hoạch dùng cổ cho Diệp Trưởng Lão . Theo nàng , ông lão cũng thích Ôn Phong: “Bởi , tử mượn ngài vài con Tình Cổ dùng thử, đảm bảo sẽ trả . Ngài xem, con bướm của ngài, chúng chẳng mang về cẩn thận .”
“Hừ!” Ông lão còn mắng c.h.ử.i nữa, nhưng vẫn chắn cửa cho họ : “Dùng Tình Cổ với cha ruột, thật là tâm địa độc ác, đúng là chỉ các ngươi.”
Hắn lão già nuôi nhiều nhện độc, cổ trùng như , cũng độc bằng đám tử . mà, ông lão khẩu vị độc đáo, quả thật chỉ thích những thứ độc đáo một chút. mà, cái tên Ôn Đại Phong , xứng dùng cổ bảo bối do một tay nuôi lớn.
Lão Y Tu Diệp: “Các ngươi tìm chỗ khác mà mượn, !”
Tạ Tử Ân vạch trần: “Không đúng, chỗ ngài chẳng một cặp Tử Mẫu Song Sinh Cổ trăm năm ? Lần thấy.”