Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 135
Cập nhật lúc: 2025-10-11 02:51:19
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thứ hai là cảnh giới thứ tư, Độ Kiếp Cảnh.
Độ Kiếp Cảnh ở giữa bảy đại cảnh giới, là một ngưỡng chuyển tiếp. Cứ một vạn tu sĩ thì về cơ bản chỉ một thể vượt qua để tiến cảnh giới cao hơn, tỷ lệ đào thải cực kỳ cao.
Hôm nay chứng kiến, quả nhiên là sai.
Tầng thứ ba của tâm pháp do tiền bối Diệp Thanh Dung để uy lực hề nhỏ, nhưng cũng chỉ thể giúp nàng tiến một bước nhỏ từ sơ giai lên trung giai. Càng lên cao càng khó, từ trung giai đến cao giai, từ Độ Kiếp Cảnh tiến Đại Thừa Cảnh, nàng thế nào đây?
Ôn Sương Bạch suy nghĩ một lúc về tương lai của nhưng nghĩ manh mối nào, bèn từ bỏ. Nàng quyết định rèn sắt khi còn nóng, bắt tay nghiên cứu bộ ghép hình còn .
Sáng sớm hôm , tại đại sảnh của Vô Tận Phòng.
Mọi vây quanh chiếc bàn, tấm bản đồ đó và cùng rơi trầm tư.
Trên bản đồ ghi bất cứ chữ nào, chỉ vài đường nét vạch một lộ trình vô cùng đơn giản, đó khoanh một vòng tròn ở một vị trí nào đó.
Ôn Sương Bạch thật sự , bưng bát mì trứng hành nóng hổi đầy ắp thịt, nàng rõ tiếng hỏi : “Đây là ?”
Mọi , cuối cùng cùng về phía Tào trưởng lão, đồng loạt sang Hứa các chủ.
Hứa các chủ cuộn quyển thoại bản , gõ lòng bàn tay, suy nghĩ một tràng huyền bí: “Bức vẽ quá đơn giản, và cũng thể bói . Dường như vẽ cho ai đây là , nhưng khi các ngươi đến nơi, tự nhiên sẽ . Mọi hiểu ý chứ?”
Lục Gia Nghiêu mà váng cả đầu, cảm giác như điều gì đó, nhưng như gì cả: “Không hiểu.”
Lý Chước Hoa thẳng một câu: “Tức là ngài cũng , đúng ?”
“... Ngươi đúng là cái con nhóc .” Hứa Tĩnh Thư mắng. “Cũng thể như . Thiên cơ thể tỏ thì cần dò xét, ba ngày nữa vòng tỷ thí thứ tư sẽ bắt đầu, đến lúc đó các ngươi tự tìm hiểu .”
Để những lời , Hứa các chủ liền rời .
Tào Hưng thấy cũng mang theo 400 khối rời . Nhân lúc cuộc tỷ thí bắt đầu, ông bắt 400 khối thêm cho ít công văn.
Ôn Sương Bạch vui vẻ “cây bút” nhà , đó tấm bản đồ do chính ghép , thỏa sức tưởng tượng: “Liệu là bản đồ kho báu ?”
Lý Chước Hoa tặng cho sư một ánh mắt tán thưởng, quả nhiên là sư của nàng, nghĩ y hệt như nàng!
“Ta cũng thấy .” Lý Chước Hoa dùng kiếm chỉ vòng tròn bản đồ. “Chỗ khi nào là Kiếm Trủng, cất giấu vô tuyệt thế thần kiếm !”
Ôn Sương Bạch một ước mơ thực tế hơn: “Cũng thể là một mỏ linh thạch đó.”
Nếu thì họ phát tài to !
Thẩm Hạc Phong thì luôn nghĩ đến những chuyện chẳng lành: “Theo lão phu thấy, càng khả năng là quỷ trủng, loại mà vạn quỷ đòi mạng , khà khà khà.”
Năm còn : “...”
Tâm trạng vui vẻ của Ôn Sương Bạch đều lão đạo sĩ phá hỏng. Nàng đặt bát mì ăn hết xuống, hỏi Lục Gia Nghiêu, nắm tin tức nhanh nhạy nhất: “Trong thời gian cha ở Lục gia thế nào ?”
Cuộc tỷ thí sắp bắt đầu , nàng định nhân lúc nhờ cha mời đến Túy Tiên Lâu ăn một bữa thịnh soạn, tiện thể vớt vát ít rượu Túy Tiên.
Kết quả là nàng còn kịp ý định của , Tạ Tử Ân bên cạnh lên tiếng: “Cô đừng nghĩ nữa.”
Ôn Sương Bạch: “??”
Lục Gia Nghiêu cũng ném cho nàng một tin động trời: “Ôn trưởng lão mất tích !”
Ôn Sương Bạch: “Hả?”
“Sương Bạch sư , chúng tính sai ! Lục Anh đó quả thật đối xử với Ôn trưởng lão , nhưng Lục gia vẫn do Lục Anh chủ, gia chủ vẫn là cha .” Lục Gia Nghiêu kể một cách đầy phấn khích, mặt mày hớn hở, “Tuy Lục Anh là con một, nhưng nhiều em họ. Bác cả của sinh cả một đàn con! Lần thất bại trong cuộc tỷ thí Thánh Tháp, phe bác cả vốn bất mãn, giờ mang Ôn trưởng lão về Lục gia chăm sóc như cha ruột, Lục gia chủ cũng hài lòng.”
“Sư , mấy ngày bế quan, Lục gia náo loạn mấy trận, cuối cùng Ôn trưởng lão liền mất tích.” Lục Gia Nghiêu xong còn tấm tắc bổ sung, “Lục Anh vẫn đang tìm đấy, tìm Du Tiếu Tiếu tìm Ôn trưởng lão, đúng là dễ dàng gì.”
Ôn Sương Bạch , cảm thán: “Lục Anh cũng thật si tình.”
Đều hạ cổ mà vẫn nhớ mãi quên nữ chính.
Ngân Huyền bổ sung một câu: “Ta cũng tìm thấy sư phụ.”
vì Lục Anh vẫn còn sống nhăn răng nên Ngân Huyền cũng lo lắng cho sự an nguy của sư phụ .
Ôn Sương Bạch tiếc nuối : “Vậy là bữa tiệc lớn của coi như xong .”
Nàng đoán, cha nàng lẽ cha của Lục Anh nhốt .
Thư Sách
Chà, thật là loạn.
Nếu cha mất tích, Ôn Sương Bạch liền trở về phòng tiếp tục củng cố tu vi.
Ba ngày , sáu ăn uống no đủ, cùng lên đường đến Thánh Tháp, bắt đầu vòng tỷ thí thứ tư!
Một tháng trôi qua, cuộc tỷ thí ở Thánh Tháp bắt đầu. Các tu sĩ khắp đại lục Huyền Thiên từ sáng sớm chờ Huyền Thiên Kính, thảo luận sôi nổi.
【Tới tới !】
【Đây là vòng thứ tư đúng ?】
【 , tổng cộng năm vòng, vòng là chung kết .】
【Hiện tại môn phái nào đang dẫn đầu về lượng thánh thạch ?】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-135.html.]
【Chưa công bố, nhưng theo các trưởng lão môn phái tính toán thì thứ tự là Tử Viêm Giới, Thanh Linh Sơn, Thần Diễn Tự, Ngọc Tê Cốc. ở vòng bí cảnh Tinh Nguyệt Cốc , Tử Viêm Giới giành thánh thạch cuối cùng mà Thanh Linh Sơn lấy , nên chênh lệch giữa hai môn phái nhỏ, cuối cùng ai giành hạng nhất vẫn còn là một ẩn lớn!】
【Hạng nhất chỉ thể là Tử Viêm Giới của chúng !】
【Hạng nhất chỉ thể là Tử Viêm Giới! Đế Kỳ sư cố lên, Đế sư tất thắng!!】
【 ! Lũ Thanh Linh Sơn đó chỉ giỏi đầu cơ trục lợi thôi, xa .】
【Mới thấy tiếng ch.ó sủa, xui xẻo thật.】
【Không , cứ để chúng sủa . Chúng nó sủa càng hăng thì Tử Viêm Giới càng xui xẻo, hi hi.】
Là hai môn phái ưu thế lớn nhất trong việc tranh giành ngôi đầu, các tu sĩ của Thanh Châu và Đế Châu cãi túi bụi.
Trong lúc hai châu lớn khẩu chiến, tu sĩ các châu khác lặng lẽ hóng chuyện, thỉnh thoảng chen vài câu.
【Ha ha ha, Tử Viêm Giới Thanh Linh Sơn hạng nhất đều quan tâm, chỉ tò mò ba môn phái nào sẽ vòng chung kết thôi.】
【Hai vị trí đầu chỉ cần loại hết ở vòng là chắc chắn , còn chắc là Thần Diễn Tự. Số thánh thạch của Ngọc Tê Cốc quá ít, xác suất loại ở vòng là lớn.】
【Chưa chắc , mấy tiểu yêu tinh của Ngọc Tê Cốc vận may lắm.】
【Ta cũng thấy , đến phút cuối cùng thì gì.】
【Ừm, mấy hòa thượng Thần Diễn Tự vận may giờ lắm, chắc do bình thường siêu độ nhiều quá.】
Giữa lúc ồn ào hỗn loạn, cuộc tỷ thí ở Thánh Tháp chính thức bắt đầu. Có hô lên: 【Được , , đừng cãi nữa, bắt đầu , tập trung xem tỷ thí !】
…………
Lần , Ôn Sương Bạch và nhóm của nàng Thánh Tháp đưa xuống một chiếc linh hạm đang bay vun vút.
Trong đại sảnh của linh hạm, hơn 100 tu sĩ với tu vi cao thấp khác đang sàn, 24 tử của bốn đại môn phái cũng trộn trong đó.
Xung quanh là các võ tu mặc khôi giáp màu xám bạc canh gác. Phía , một đàn ông trung niên mặc khôi giáp vàng kim quét mắt trầm giọng : “Các ngươi tự lập đội, mỗi đội trong vòng bảy ngày mang về một trăm cây Thần Quỷ Thảo. Bằng , Thần Quỷ Vực sẽ là nơi chôn của các ngươi!”
Thần Quỷ Thảo? Thứ gì ?
Không chỉ Ôn Sương Bạch thắc mắc , mà tất cả tu sĩ mặt đều lộ vẻ hoang mang, sang thì thầm bàn tán với đồng đội bên cạnh.
“Thần Quỷ Thảo là cái gì ?”
“Huynh , liệu chúng lừa ? Một trăm cây cỏ mà trả 50 vạn thánh thạch, đáng tin chút nào.”
“Đã bảo là thật mà! Người quen nhận nên mới giới thiệu chúng đến. Đây là linh hạm của phủ Thành chủ thành Trác Quang, thể nào lừa đảo !”
“...”
Nghe thấy cái tên quen thuộc, Ôn Sương Bạch khẽ nhướng mày, liếc Tạ Tử Ân và những khác.
Phủ Thành chủ thành Trác Quang.
Kỳ Diệu Linh sở dĩ cuối cùng trở thành quỷ mị yêu thụ ngàn năm chính là vì uống t.h.u.ố.c do phủ Thành chủ mang đến.
Sau khi vòng tỷ thí ở thành Trác Quang kết thúc, Ôn Sương Bạch ý điều tra phủ Thành chủ, nhưng thông tin thu ít, thể là gì.
Họ chỉ thành chủ tên là Vương Hổ, vốn là con trai của một đồ tể, đó ngoài du ngoạn và kỳ ngộ, trở thành một tu sĩ.
Ba mươi năm , học thành tài và trở về, dẫn dắt dân làng khai hoang, xây dựng nên thành Trác Quang.
Ngoài , ai rốt cuộc gặp kỳ ngộ gì, sư phụ là ai, và xây dựng thành Trác Quang để gì.
Có lẽ của Tử Viêm Giới , vì ở thành Trác Quang, chính của Tử Viêm Giới phủ Thành chủ.
hai môn phái là đối thủ cạnh tranh, Ôn Sương Bạch nghĩ rằng Tử Viêm Giới sẽ cho họ , nên chuyện đành tạm gác .
Không ngờ rằng ở đây, họ liên quan đến phủ Thành chủ thành Trác Quang.
“Im lặng!” Người đàn ông dẫn đầu giơ tay, mở một cuộn giấy. “Đây là Thần Quỷ Thảo.”
Ôn Sương Bạch ngẩng đầu , chỉ thấy cuộn giấy vẽ một cây cỏ, ờm, trông đúng là một cây cỏ thật, chẳng khác gì những cây cỏ dại ven đường.
Quả nhiên, những khác cũng nhao nhao phàn nàn: “Đây là cỏ dại mà.”
“Sau núi nhà đầy thứ , cái mà cũng đáng giá 5000 một cây á?”
Người đàn ông dẫn đầu đầy ẩn ý, ý định giải thích cho đám thợ săn tiền thưởng : “Các ngươi xuống sẽ .”
Nói xong, linh hạm đột ngột dừng . Người đàn ông vài bước mở toang cánh cửa linh hạm.
Trong phút chốc, một luồng gió yêu ma gào thét cuốn , thổi tung tóc và vạt áo của .
Không chỉ , theo đó còn một luồng khí lạnh lẽo khiến tê cả da đầu.
“Ai xuống ?” Người đàn ông dẫn đầu hỏi.
Mọi , ai tiên phong.
Sáu của Thanh Linh Sơn càng cúi gằm mặt tiếng nào, chỉ vì Thẩm Hạc Phong khi lén bói một quẻ lắc đầu với họ, báo hiệu điềm .
“Không ai ?” Người đàn ông dẫn đầu đảo mắt một vòng trong đám đông, chỉ mấy vị hòa thượng đầu trọc vô cùng nổi bật ở một góc. “Vậy các ngươi .”
Thần Diễn Tự: “???”
Nghe , nhóm Ôn Sương Bạch càng dám hó hé, cố gắng hết sức để giảm bớt sự tồn tại của , sợ chọn trúng như đám hòa thượng xui xẻo .
Sau khi sáu của Thần Diễn Tự cưỡng chế đẩy xuống khỏi linh hạm, con tàu tiếp tục khởi hành, một lúc dừng , và chọn thêm một đội khác để đẩy xuống.