Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 136
Cập nhật lúc: 2025-10-11 03:07:02
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi dừng ở một vị trí, họ chỉ thả xuống một đội.
Cứ như lặp bảy , còn linh hạm ngày càng ít , nhưng hai đội Thanh Linh Sơn và Tử Viêm Giới vẫn động tĩnh gì, cứ lẳng lặng co ro ở hai góc.
Còn về Ngọc Tê Cốc…
Trước khi đây, Quy trưởng lão dặn họ một câu, bảo họ cứ theo hành động của Thanh Linh Sơn.
Vì , các tiểu yêu tinh của Ngọc Tê Cốc cũng học theo, im lặng y hệt.
Linh hạm một nữa dừng , nhưng , đợi đàn ông dẫn đầu mở lời, Thẩm Hạc Phong “hây” một tiếng bật dậy: “Chúng xuống!”
Các tiểu yêu tinh của Ngọc Tê Cốc , vội vàng chụm đầu ghé tai thương lượng.
“Tiểu Li, chúng xuống theo ?”
“ đó, Quy trưởng lão bảo chúng theo Thanh Linh Sơn mà.”
Ngọc Tiểu Li rối rắm : “ thấy mỗi nơi chỉ cho một đội xuống thôi, chúng cách nào cùng nhóm Sương Bạch .”
Ngọc Thiên Lý: “Vậy bây giờ?”
Ngọc Tiểu Li: “Vậy chúng xuống ở nơi tiếp theo , thể tranh giành chỗ với nhóm Sương Bạch .”
Các yêu tinh khác đồng ý: “Được.”
Ngọc Tê Cốc tranh giành, nhưng ngay khoảnh khắc , tu sĩ bói quẻ của Tử Viêm Giới ở phía đối diện cuối cùng cũng bói kết quả, lập tức vội vàng dậy, lớn tiếng : “Không, chúng xuống!”
Thẩm Hạc Phong tức đến mức chống nạnh chỉ mặt tử Tử Viêm Giới mà mắng: “Thằng nhãi ranh, thấy ông đây ? Ngươi là đỉa đói đầu thai , ông đây gì ngươi nấy, ông đây ăn c*t ngươi cũng ăn ?”
Tu sĩ bói quẻ của Tử Viêm Giới miệng lưỡi lanh lẹ bằng Thẩm Hạc Phong, lắp bắp “ngươi... ngươi...” nửa ngày trời mà câu nào chỉnh, tức đến đỏ bừng cả mặt.
Thấy , Đế Kỳ dậy, nhẹ : “Mọi đều là bạn bè, cần căng thẳng như .”
Hắn về phía quản sự của phủ Thành chủ, nho nhã lễ độ : “Mọi chuyện cứ theo sự sắp xếp của đại nhân là .”
Vị đại nhân “ừ” một tiếng, Thanh Linh Sơn Tử Viêm Giới: “Vậy thì—” duỗi tay, đầu ngón tay quơ một vòng chỉ về phía các tiểu yêu tinh của Ngọc Tê Cốc đang hóng chuyện, “Các ngươi xuống.”
Sáu tiểu yêu tinh của Ngọc Tê Cốc ngơ ngác : “Hả??”
* Một nén nhang , sáu của Thanh Linh Sơn thả xuống ở địa điểm tiếp theo.
Thẩm Hạc Phong phủi mông, bò dậy từ cát, miệng vẫn còn lầm bầm c.h.ử.i rủa: “Cái đám ngụy quân tử đạo mạo của Tử Viêm Giới, quẻ mà lão phu bói cũng chúng nó phá hỏng!”
“Lão điên, bớt giận .” Lục Gia Nghiêu tỏ khá vui vẻ. “Tử Viêm Giới cũng như ý . Người xuống là Ngọc Tê Cốc, chỗ dành cho bạn bè của chúng , chẳng cũng .”
“Tốt cái rắm.” Thẩm Hạc Phong vốn tính tình hẹp hòi, chỉ cần lợi là , các tiểu yêu tinh Ngọc Tê Cốc thì liên quan gì đến ? Có thấy chúng nó mang con rùa đen nhỏ đến cho mai rùa ?
“Được , chuyện đến nước , nữa cũng vô ích.” Lý Chước Hoa nay đều nóng nảy, liền thúc giục: “Đừng lải nhải nữa, mau bói quẻ !”
Nàng đang sốt ruột lắm !
Bên cạnh đó, Ôn Sương Bạch đang quan sát xung quanh.
Phóng tầm mắt xa, chỉ thấy xung quanh là một vùng sa mạc, chỉ điều khác với sa mạc thông thường, cát ở đây màu đen.
Những cồn cát đen nhấp nhô trải dài đến tận chân trời, thấy điểm kết thúc.
Trong tầm mắt của nàng, hề dấu vết của bất kỳ loài thực vật nào.
Thảo nào linh hạm, của phủ Thành chủ xuống sẽ .
Thì ý của đàn ông mặc giáp vàng là, ở một nơi như thế , cỏ thể mọc lên , đều là Thần Quỷ Thảo cả.
Ôn Sương Bạch cạn lời một lúc, đảo mắt lên vầng thái dương đỉnh đầu.
Mặt trời treo trời cao, tỏa thứ ánh sáng trắng lạnh lẽo. Đưa tay cảm nhận ấm, ngược chỉ thấy lạnh buốt.
Gió từ bốn phương tám hướng thổi tới, luồn trong áo, lạnh đến nỗi Lục Gia Nghiêu rùng một cái. Hắn co rúm , sà Ngân Huyền: “Nơi lạnh quá, cảm giác cứ kỳ quái thế nào , thích chút nào.”
Ngân Huyền gật đầu: “ đó.”
Trong khi đó, Tạ Tử Ân đang kiểm tra chiếc túi lớn căng phồng mà họ ném xuống lúc cuối.
Mỗi đội đều một túi, là đồ dùng cho họ trong bảy ngày .
Bên trong đầu tiên là sáu bộ áo bông, một bình lớn Tích Cốc Đan, một bình nhỏ Cố Thần Đan, một chiếc ngọc giác, và một tờ giấy.
Trên giấy nguệch ngoạc vài dòng ghi chú đơn giản:
Một, ban đêm ngoài, tìm nơi tránh rét tránh cát;
Hai, mỗi ngày uống một viên Cố Thần Đan, nếu sẽ phát điên;
Ba, đào đủ trăm cây Thần Quỷ Thảo thì bóp nát ngọc giác, chúng sẽ đến đón. Nếu gian lận, gi·ết tha!
Tạ Tử Ân đang xem thì bên cạnh đột nhiên thò một bàn tay gỗ nhỏ, cố gắng giật lấy tờ giấy.
“...” Hắn nghiêng đầu, thì là 400 từ lúc nào nhảy lên vai , đang cố rướn cái đầu gỗ của để xem giấy gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-136.html.]
Rõ ràng cái đầu gỗ của nó ngũ quan, nhưng Tạ Tử Ân vẫn vài phần sốt ruột.
, 400 đang sốt ruột lắm!
Có thể cho nó xem với !
Vừa lúc đó, Ôn Sương Bạch tới, hỏi : “Trên giấy gì ?”
Tạ Tử Ân liếc tiểu mộc nhân đang sốt ruột đến mức khoa tay múa chân, chậm rãi gấp hờ tờ giấy đưa cho Ôn Sương Bạch.
400 : ...!
Thấy , ba còn cũng tò mò vây quanh Ôn Sương Bạch.
Lục Gia Nghiêu mềm lòng, thấy tiểu mộc nhân đang nhảy cẫng lên vì sốt ruột chân Ôn Sương Bạch thì nỡ, bèn nhặt 400 khối lên, đặt lên vai chen xem.
Cổ của 400 ngắn cũn, như vẫn thấy rõ, nó bèn nhảy từ vai Lục Gia Nghiêu sang vai Ngân Huyền, nhảy sang chỗ Ôn Sương Bạch.
Phù ~ Cuối cùng cũng thấy ~
400 thở phào nhẹ nhõm.
Vốn dĩ ba đều đang im lặng , nhưng Lục Gia Nghiêu gần nhất, liếc qua la lên: “Ban đêm ngoài? Có điều cho thấy Thần Quỷ Vực buổi tối nguy hiểm !”
Ngân Huyền xem xong, thu hồi ánh mắt, mỉm : “Chắc là , thế thì ban đêm chúng nghỉ ngơi cho nhỉ?”
Ôn Sương Bạch ý kiến khác: “E là , đây là vòng áp chót . Chúng chỉ còn kém một chút là thể đuổi kịp Tử Viêm Giới, thời điểm mấu chốt , chúng càng cố gắng hơn!”
Nếu vòng họ thể đuổi kịp và vượt qua Tử Viêm Giới, thì vòng cuối cùng sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều.
nếu vòng vẫn Tử Viêm Giới kéo giãn cách, thì tiếp theo sẽ khó khăn.
Chỉ còn cách ngôi vô địch một bước chân, càng thể lơ là .
“Đường trăm dặm, chín mươi mới là nửa chặng, sư đúng!” Lý Chước Hoa vô cùng tán đồng, rút kiếm : “Không gì sợ, thần cản sát thần, phật cản sát phật thôi!”
“...” Ngân Huyền lặng lẽ rút khỏi “chiến trường”.
Đối với mà , thần cản thì đầu , phật cản cũng đầu .
Rốt cuộc đời việc gì khó, cứ bỏ qua là xong...
Lý Chước Hoa xem xong liền vội vàng giám sát Thẩm Hạc Phong bói quẻ.
Ôn Sương Bạch đưa tờ giấy và 400 cho Lục Gia Nghiêu, chậm nhất, sang một bên, hỏi Tạ Tử Ân đang kiểm tra Cố Thần Đan: “Thế nào?”
Những điều khác thì , nhưng điều chú ý thứ hai thật sự chút kỳ lạ.
Không ăn Cố Thần Đan sẽ phát điên?
Bàn tay với những khớp xương rõ ràng của đàn ông nhẹ nhàng xoay viên đan d.ư.ợ.c nhỏ, suy tư trả lời: “Hỏa Phượng Thiên Nhũ, Triền Ti Kỳ Liên, Xích Dương Sa...”
Ôn Sương Bạch nhíu mày, những cái tên d.ư.ợ.c liệu thật quen, chẳng là những d.ư.ợ.c liệu mà nàng và tìm thấy trong phòng của thôn trưởng ở Điền gia thôn ?
Năm đó, tiền bối Điền Tang dùng những d.ư.ợ.c liệu để luyện chế Cố Thần Đan là để ngăn thần thức quỷ mị ăn mòn.
Lẽ nào...
Nghĩ đến đây, mắt Ôn Sương Bạch sáng lên: “Xem nơi , ban đêm sẽ quỷ mị qua ?”
“Chắc .” Tạ Tử Ân cúi đầu, đôi mắt long lanh của nữ tử mặt, bốn chữ ‘cô cẩn thận một chút’ cứ nghẹn ở cổ họng, bởi vì cảm thấy, “...Cô vẻ phấn khích?”
“Đâu .” Ôn Sương Bạch phủ nhận. “Thứ đó vẫn sợ lắm.”
còn hơn mà.
Nàng bây giờ cũng tổng kết , trong cuộc tỷ thí của Thánh Tháp, hễ quỷ mị xuất hiện thì đồng nghĩa với việc sẽ nhiệm vụ phụ tuyến, cũng giống như nhặt thánh thạch .
Dựa thông tin nàng nắm , trong trận tỷ thí , nhiệm vụ chính là hái Thần Quỷ Thảo, còn nhiệm vụ phụ thể ẩn giấu trong đám quỷ mị ban đêm.
Ừm, mặc kệ là chính tuyến phụ tuyến, Ôn Sương Bạch đều tất cả.
“...” Tạ Tử Ân lộ vẻ cạn lời. “Cô, sợ hãi?”
“ .” Ôn Sương Bạch gật đầu đầy lý lẽ, chìa tay . “Đây, Tạ cẩu, cho ít Tích Cốc Đan ăn cho đỡ sợ nào.”
Tạ Tử Ân: “...”
Thư Sách
Một lát , Ôn Sương Bạch ngâm nga một giai điệu nhỏ, c.ắ.n đống Tích Cốc Đan lừa từ chỗ Tạ Tử Ân, vui vẻ chạy tới cùng Chước Hoa sư tỷ giám sát Thẩm Hạc Phong.
Trước Huyền Thiên Kính, các tu sĩ chỉ thấy cồn cát đen hoang vắng, năm đang vây quanh một chỗ, c.ắ.n Tích Cốc Đan, 400 khối lăn lộn vui vẻ cát, chờ đợi kết quả bói quẻ của Thẩm Hạc Phong.
【Ủa, từ khi nào mà họ bắt đầu c.ắ.n Tích Cốc Đan như hạt dưa ??】
【Ta cũng hỏi, mới bế quan một thời gian xem, nhớ đây họ ăn Tích Cốc Đan tiết kiệm lắm mà...】
【Không để ý lắm, hình như từ lúc ở bí cảnh Tinh Nguyệt Cốc là ăn uống tùy tiện .】
【Chuyện thường thôi, đường , họ thấy hoa cỏ luyện chế Tích Cốc Đan là tiện tay hái luôn, hái nhanh như chớp, chỉ trong nháy mắt thôi, các ngươi để ý là . Hơn nữa tên Tạ Tử Ân , cũng rảnh rỗi là luyện đan, hết lò đến lò khác ngừng nghỉ.】
* Khi Ôn Sương Bạch thấy quẻ tượng mà Thẩm Hạc Phong bói , nàng vui hẳn lên.
Nàng chỉ hình ảnh “đào vàng vực sâu” hiện lên mai rùa: “Đây chẳng là ‘giàu sang tìm trong hiểm nguy’ ?”
Quả thực là trùng khớp với ý nghĩ của nàng.