Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 139
Cập nhật lúc: 2025-10-11 03:21:55
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
* Ánh sáng của viên tinh thạch dường như là khắc tinh của tất cả yêu ma quỷ quái trong Thần Quỷ Vực.
Trong thời gian tiếp theo, tinh thạch mở đường, sáu gặp bất kỳ nguy hiểm nào, tự nhiên cũng cần nghỉ ngơi chỉnh đốn, vì thế họ ngừng lên đường.
Thỉnh thoảng gặp Thần Quỷ Thảo thì họ dừng hái một chút.
Hôm nay, Lục Gia Nghiêu, đứa trẻ may mắn , tình cờ thấy một bụi Thần Quỷ Thảo nhỏ mọc ở nơi kín đáo.
, kể từ khi Thẩm Hạc Phong dám Minh Giới của Thần Quỷ Vực để tìm cỏ nữa, việc tìm cỏ trong đội đều do Lục Gia Nghiêu phát hiện.
Lần đầu tiên, đang nôn trứng sâu còn sót trong cơ thể, Thẩm Hạc Phong chê bẩn, bảo xa một chút. Hắn bèn tìm một chỗ để nôn, kết quả nôn xong ngẩng đầu lên, chà, liền phát hiện Thần Quỷ Thảo đang phất phơ trong gió một cồn cát xa xa!
Gió cát ở Thần Quỷ Vực lớn, càng lên cao càng mạnh, thể ngự kiếm phi hành. Vì thế bèn tùy cơ ứng biến, biến ngự kiếm thành lướt cát, tốc độ cũng hề chậm.
Lần thứ hai, Lục Gia Nghiêu chân đạp linh sáo lướt cát, đang lướt thì mất tập trung nên ngã nhào, lăn một mạch từ cồn cát xuống xa. Các đồng đội sợ tiểu sa trùng c.ắ.n nên vội vàng đuổi theo, kết quả thế nào, chà, phát hiện Thần Quỷ Thảo!
Tóm , phục .
Ôn Sương Bạch hâm mộ từ tận đáy lòng: “Tam Thổ, vận may của ngươi thật đó.”
“Cũng tàm tạm thôi, đây vận may của còn hơn nữa.” Lục Gia Nghiêu khiêm tốn : “Ta cũng ngại dám với các ngươi, thật ban đầu đủ tiêu chuẩn để Thanh Linh Sơn .”
Ôn Sương Bạch: “Hả? Vậy ngươi ?”
Thanh Linh Sơn là một trong bảy đại môn phái, việc tuyển chọn tử cũng ngưỡng cửa riêng.
“Năm đến Thanh Linh Sơn tham gia tuyển chọn, đúng lúc mấy tu sĩ xếp hạng đều vì đủ loại lý do mà đến Thanh Linh Sơn, thế là đến lượt !” Lục Gia Nghiêu nhớ chuyện vẫn vui, nhưng ít khi kể, vì nhiều sẽ đánh. Sau các đồng đội đều quá ưu tú, càng ngại về chuyện từng xứng Thanh Linh Sơn.
bây giờ nghĩ thông suốt , vận may cũng là một loại thực lực mà!
“Chậc chậc, tục ngữ câu, trời cao đố kỵ tài.” Thẩm Hạc Phong vòng quanh Lục Gia Nghiêu, vẻ ông cụ non mà thở dài: “Quả nhiên, quả nhiên.”
Lục Gia Nghiêu: “... Ta hiểu là ngươi đang mắng đấy!”
“Ồ, tiến bộ.” Thẩm Hạc Phong ha hả.
Ôn Sương Bạch để ý đến các đồng đội ồn ào, tới hỏi Tạ Tử Ân đang hái cỏ: “Hiện tại chúng hái bao nhiêu cây ?”
Tạ Tử Ân: “56.”
Ôn Sương Bạch hài lòng : “Cũng tệ, hơn một nửa .”
Kết quả, nàng dứt lời, Huyền Thiên Kính đều rung lên.
Nàng còn kịp lấy xem, Lục Gia Nghiêu kinh ngạc hô lên: “Trời ơi, đám Ngọc Tê Cốc thành nhiệm vụ và rời khỏi Thánh Tháp !”
Ôn Sương Bạch: “???”
Được , vẫn còn một đám tiểu yêu tinh vận may hơn.
Bên Thần Quỷ Vực.
Tại nơi của Tử Viêm Giới, Đế Yên Nhiên đặt Huyền Thiên Kính xuống, nhỏ giọng với Đế Kỳ bên cạnh: “A , Ngọc Tê Cốc rời thành công .”
“Được, .” Đế Kỳ mỉm ôn hòa, thu bàn tay dính m.á.u . “E rằng vòng , Thần Diễn Tự sẽ loại.”
Khi , m.á.u từ lòng bàn tay từng giọt thấm cồn cát đen. Đế Kỳ nhắm mắt, cẩn thận cảm nhận.
Một lát , tu sĩ bói quẻ của Tử Viêm Giới nhanh chân bước tới, cung kính : “Sư , tìm thấy Thần Quỷ Thảo ! Ở hướng Tây Bắc.”
“Ừm, .” Sắc mặt Đế Kỳ tái nhợt, mở mắt , nhưng về hướng Tây Nam, nhấc chân, nhẹ nhàng : “Vậy thì thôi.”
Tu sĩ bói quẻ sững sờ, vội : “Sư , ngài đang về hướng Tây Nam…”
“Suỵt.” Đế Yên Nhiên nghiêng đầu, nhẹ giọng dặn dò: “A thì chúng đó.”
Đế Kỳ , giơ tay trìu mến xoa đầu Đế Yên Nhiên.
* Ba ngày , sáu đến đích theo bản đồ.
Điểm cuối cùng mà bản đồ chỉ tới, là một ngọn núi tuyết trắng xóa.
Vầng dương lạnh lẽo treo cao đỉnh đầu, chiếu rọi xuống đỉnh núi tuyết, mây mù lượn lờ, mang theo một vẻ thánh khiết.
“Cửu tử nhất sinh.” Thẩm Hạc Phong bói quẻ xong, rung đùi đắc ý: “Thương , thương , ngày lành của các ngươi đến đây là hết .”
Ôn Sương Bạch chằm chằm ngọn núi tuyết mặt đang tạo một cảm giác áp bức cực mạnh, xong vui vẻ: “Ít nhất vẫn còn một phần sống, tệ, thể leo.”
Nàng cảm giác như đây là định mệnh, 500 năm , tiền bối Thanh Dung để bản đồ, tinh thạch và những thứ khác ở Tinh Nguyệt Cốc, chính là những hậu bối như họ đến nơi , đến ngọn núi tuyết sâu trong Thần Quỷ Vực để một việc gì đó.
Không hang cọp, nhặt thánh thạch!
Ôn Sương Bạch xem thử, đó rốt cuộc thứ gì!
Bảy ngày trôi qua một nửa, thời gian còn của họ nhiều.
Không trì hoãn quá lâu ở lối núi tuyết, sáu mặc áo bông xuất phát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-139.html.]
Vừa bước khu vực núi tuyết, nhiệt độ giảm đột ngột, một cái lạnh thấu xương tủy xen lẫn trong gió tuyết ập thẳng mặt.
Thật khó tưởng tượng, một tu sĩ Độ Kiếp Cảnh như Ôn Sương Bạch mà cũng thể cái lạnh cho hai hàm răng va .
Ngọn núi tuyết chắc chắn điều kỳ quặc.
Chỉ dựa quần áo khó chống lạnh, đây là núi tuyết bình thường, cũng cái lạnh thông thường.
Thư Sách
Sáu vội vàng vận dụng tu vi, dùng linh lực để chống chọi giá rét.
Bông tuyết rơi xối xả, càng lúc càng lớn, chẳng mấy chốc, lông mi của cả sáu đọng đầy những bông tuyết trong suốt.
Trời đất một màu trắng xóa, chân trơn dốc, đều hết sức cẩn thận.
Leo hai canh giờ, địa thế phía dần thoải hơn, nhưng mặt trời đỉnh đầu cũng dần lặn xuống.
Mặt trời sắp lặn, trời sắp tối .
Sau khi Ôn Sương Bạch vận dụng Diệu Linh tâm pháp thì đỡ hơn nhiều, nhưng nàng những đồng đội khác mặt mày đỏ bừng vì lạnh, khó khăn, bèn : “Chúng tìm một chỗ để qua đêm nay .”
Nếu , ban đêm núi tuyết, nếu gặp chuyện gì, e rằng họ nhiều phần thắng.
“Sương Bạch, ngươi xem, ở đó một ngôi nhà gỗ nhỏ!” Bỗng nhiên, Lục Gia Nghiêu đang co ro vì lạnh đến run cầm cập chỉ ngôi nhà nhỏ ẩn hiện trong màn tuyết mịt mù, kích động .
Lục Gia Nghiêu vui mừng, nhưng năm còn thì sắc mặt khác , đưa mắt .
Ôn Sương Bạch: “Buồn ngủ thì đưa gối đầu?”
Sao nàng tin đến thế nhỉ.
Tạ Tử Ân suy nghĩ : “Giống một cái bẫy.”
“Biết là nhà ma.” Thẩm Hạc Phong : “Đi đêm lắm ngày gặp ma.”
Lý Chước Hoa: “Vậy giờ, tránh là qua đó?”
Ngân Huyền nhắc nhở : “... dù đó cũng là một căn nhà.”
Hắn đến quan tài còn ngủ , nhà ma thì gì sợ.
Mọi đều gật đầu, cảm thấy lời của đại sư lý.
Hơn nữa, nếu là bình thường thì thôi, cảm thấy nguy hiểm thì tránh là nhất, dù quân tử tường sắp đổ.
đây là đang trong cuộc tỷ thí, gặp những thứ trong tỷ thí, chừng đều là nơi để kiếm điểm, thể rơi thánh thạch.
Tạ Tử Ân chủ động xung phong: “Ta xem xét .”
Công pháp của đặc biệt, một khi thi triển Cửu Anh Quỷ Bộ, dù chuyện thật cũng chạy thoát nhanh hơn quỷ.
Ôn Sương Bạch đàn ông đang khuất dần trong gió tuyết, hiểu chút yên tâm, suy nghĩ một lát : “Ta cùng ngươi!”
Lý Chước Hoa cũng thể yên chờ đợi, với Ngân Huyền: “Ngươi bảo vệ hai họ, bảo vệ sư và em rể ngươi.”
Ngân Huyền hai sư đang co ro sưởi ấm hai bên , gật đầu: “Được, đa tạ ngươi.”
Thế là Lý Chước Hoa cũng nhanh chóng đuổi theo.
Tổ ba tùy tiện tiến lên, mà cẩn thận vòng xa, đến phía ngôi nhà gỗ nhỏ, dùng ẩn phù, dè dặt tiếp cận.
Trong trạng thái ẩn , để thể thấy , ba nắm tay .
Bỗng nhiên, Ôn Sương Bạch ở giữa khẽ nhíu mày, kéo tay hai bên cạnh, hiệu dừng .
Ánh mắt nàng dừng ở phía .
Mặt đất quanh ngôi nhà gỗ tuyết phủ dày đặc, nhưng nàng loáng thoáng cảm nhận thở của trận pháp.
Chỉ cần bước qua, ẩn phù sẽ mất hiệu lực, ba sẽ hiện hình, và trận pháp tấn công!
Trận pháp như ... Lẽ nào trong ngôi nhà gỗ nhỏ thực sự tu sĩ giống như họ?
Là Thần Diễn Tự Tử Viêm Giới, là những thợ săn tiền thưởng thuộc bảy đại môn phái linh hạm?
Không chắc đối phương là địch bạn, Ôn Sương Bạch nắm tay hai , men theo rìa ngoài của trận pháp di chuyển chậm rãi, cuối cùng tìm một góc thể bên trong.
Qua khe hở giữa các tấm ván gỗ của ngôi nhà, thể lờ mờ thấy một phần cảnh tượng bên trong.
Đó là một nhà bếp nhỏ đơn giản, trong phòng đang đốt lửa, ngọn lửa bập bùng, củi cháy phát tiếng nổ lách tách nhỏ.
Trên bếp lửa một cái nồi sắt, bên trong đang nấu một đống tuyết, tan hơn một nửa.
ngoài , trong phòng ai.
Không ai?
Ánh mắt dò xét của Ôn Sương Bạch dừng nồi nước tuyết đang sôi một nửa.
Không đúng, xem tình hình , trong phòng dường như đang nấu nước mới .