Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 149
Cập nhật lúc: 2025-10-13 03:47:58
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, Huyết Tế Chi Trận rõ ràng tồn tại nhiều năm.
Ôn Sương Bạch ngày càng cảm thấy, nơi lẽ thật sự liên quan đến cuộc giao chiến của tam quân từ ngàn năm mà đại sư kể.
Chiếc bàn đồng cứng rắn vô cùng, ngay cả Lưu Hồng Kiếm cũng thể c.h.é.m .
Thậm chí Thiên Lôi Châu uy lực lớn như cũng chỉ phá hủy một phần trận văn bề mặt bàn đồng.
Nhân lúc ba đang "dọn dẹp tàn cuộc" (tức là nhặt nhạnh tất cả những thứ đáng giá), Ôn Sương Bạch xổm xuống khu vực trận văn phá hỏng, dùng Diệu Linh tâm pháp nung chảy một lúc lâu, mới tạo một cái lỗ đủ cho qua bàn đồng.
Bốn lượt nhảy xuống, đáp xuống bên trong huyết trì.
Đến đây, chiều dài của dây thừng huyền thiết còn đủ dùng.
Mấy do dự nhiều, tháo dây thừng huyền thiết , rời khỏi huyết trì tiên, bên ngoài quan sát cảnh xung quanh.
Để cẩn thận, một ai lên tiếng, tất cả đều nín thở tập trung, phát một chút động tĩnh nào.
Cả tòa cung điện tĩnh lặng như tờ, đến mức một cây kim rơi cũng thể thấy.
Tầm mắt của Ôn Sương Bạch đầu tiên dừng chiếc huyết trì to lớn .
Huyết trì như một nguồn suối linh thiêng, hai bên trái lượt kéo dài hai rãnh dẫn, vòng thành một vòng tròn, từ từ chảy về phía… đại điện phía ?
Ôn Sương Bạch xoay ngước mắt, về phía .
Phía là một bức tường đồng đúc bằng đồng thau, chỉ ở nơi các rãnh dẫn qua để hai cái lỗ nhỏ bằng nắm tay, ngoài , cắt đứt con đường từ đây thông đến đại điện.
Dường như, xây dựng nơi năm đó thứ ở đây thể ngoài, cũng thứ ở bên ngoài thể .
Nhìn đến đây, Ôn Sương Bạch gần như hiểu .
Nơi họ là lối lòng đất.
Lối thực sự của tòa cung điện ngầm , rõ ràng là bãi tha ma, mà là một nơi khác.
Bãi tha ma , một cách nghiêm túc, chính là một cái nồi .
Dùng để đun máu, hiến tế cho thứ gì đó ở đại điện phía .
Mà họ âm kém dương sai, ngược từ trong nồi .
Không, lẽ nên , tấm bản đồ mà tiền bối Diệu Linh để cho hậu nhân chính là họ từ nơi tiến cung điện.
Vậy thì, trong tòa cung điện ngầm , rốt cuộc thứ gì? Thánh Tháp đặt ải là họ gì?
Mang theo những nghi hoặc đó, Ôn Sương Bạch đang định nhấc chân, đến xem thử cái lỗ nhỏ ở rãnh dẫn, thì mày nàng khẽ động, đột nhiên thu chân .
Tạ Tử Ân, Lý Chước Hoa và Ngân Huyền phản ứng cũng nhanh, đều chú ý đến động tĩnh từ xa vọng .
Bốn , yên tại chỗ, án binh bất động.
Chẳng mấy chốc, họ thấy giọng quen thuộc từ bên ngoài truyền đến.
Giọng nữ yếu ớt, nhưng mang theo sự vui mừng rõ rệt: “A , đây, đây là…”
Đế Yên Nhiên và Đế Kỳ? Sao họ cũng đến nơi ??
Ôn Sương Bạch đè nén sự kinh ngạc trong lòng, vội vàng dỏng tai lên, cẩn thận lén.
“Là, là Thần Cốt.” Giọng của Đế Kỳ như một vẫn ôn hòa, nhưng nếu lắng kỹ thể nhận một chút nhẹ nhõm như trút gánh nặng. “Yên Nhiên, cuối cùng chúng cũng tìm .”
Thần Cốt?
Ôn Sương Bạch dùng ánh mắt hỏi ba đồng đội: 【Là thứ gì ?】
Thứ thì khả năng nàng , nhưng nàng thật sự từng qua Thần Cốt, trong sách cũng hề .
Tạ Tử Ân lạnh nhạt liếc một cái: 【Chưa từng qua.】
Trong đôi mắt uể oải của Ngân Huyền là một mảnh mờ mịt: 【Không nữa.】
Lý Chước Hoa cũng Thần Cốt là xương gì, từ nhỏ đến lớn nàng chỉ qua kiếm cốt, nhưng mặc kệ nó là xương gì, Lý Chước Hoa chỉ một ý nghĩ duy nhất, đôi mắt nàng sáng rực: 【Có cướp ?!】
Cướp thì tự nhiên là cướp .
Ôn Sương Bạch nháy mắt trái, ăn ý trao đổi với các đồng đội một ánh mắt đầy ẩn ý.
Bốn trốn ở góc tường, im lặng trao đổi một lát, liền kế hoạch.
Bức tường đồng ở đây vô cùng kiên cố, lối duy nhất là hai cái lỗ nhỏ bằng nắm tay ở hai bên trái .
Vì thế, 400 , vốn đang nhàm chán đến sắp mốc meo, cuối cùng cũng đất dụng võ.
Tiểu mộc nhân ở trạng thái tàng hình lén lút bò đến cái lỗ nhỏ, rón rén chui qua.
Nó ghi nhớ lời dặn của chủ nhân, cẩn thận quan sát một vòng, ghi nhớ bố trí các nơi trong đại điện, tò mò về phía Thần Cốt mà chủ nhân dặn dặn ghi nhớ cho kỹ.
Chỉ thấy ở phía bên bức tường đồng, nơi điểm cuối của các rãnh dẫn từ huyết trì, đang nuôi dưỡng một khúc xương màu đen huyền.
Thần Cốt trong miệng Đế Kỳ tuy màu đen, nhưng tổng thể trong suốt như ngọc, tỏa vầng sáng nhàn nhạt trong điện, mang một cảm giác thần thánh, nhiếp lấy tâm hồn khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-149.html.]
Rất .
400 thích.
Nó một cảm giác chán ghét và sợ hãi đan xen một cách bản năng đối với vật , bất giác lùi nửa bước.
“Ai?” Đế Kỳ nhạy bén khác thường, ngay khoảnh khắc lời thốt , một chiêu linh pháp đ.á.n.h về phía vị trí của 400
Giữa trung, linh lực màu vàng kim hóa thành một con giao long, há to miệng, lao về phía 400
Thôi xong!
Lý Chước Hoa đang ghé cả miệng lỗ nhỏ lập tức vung Lưu Hồng Kiếm, dùng một góc độ hiểm hóc c.h.é.m một đạo kiếm khí về phía Đế Yên Nhiên đang bên cạnh.
Đế Yên Nhiên kinh ngạc đầu , xuất kiếm né tránh, gần như ngay lập tức nhận kiếm chiêu: “Chước Hoa sư… Lý Chước Hoa?”
Lý Chước Hoa để ý, một lòng xuất kiếm.
Nàng , Đế Yên Nhiên đang thương, là đối thủ của nàng.
Hơn nữa, lúc giao đấu, nàng luôn cảm thấy dường như từng đ.á.n.h với đối phương .
vấn đề là, nàng nhớ rõ từng giao thủ với Đế Yên Nhiên?
Quả nhiên, đến vài chiêu Đế Yên Nhiên địch , liên tiếp lùi về phía , Đế Kỳ đành phân tâm để che chở cho nàng.
Ở miệng lỗ nhỏ còn , Ôn Sương Bạch phối hợp ăn ý với Chước Hoa sư tỷ, Thiên Diệp Nhận trong tay sẵn sàng, lao về phía con rồng vàng trung.
Con rồng vàng tách hai, một nửa đối đầu với Ôn Sương Bạch, một nửa vẫn chịu bỏ qua mà tiếp tục lao đến c.ắ.n xé 400 khối.
Ẩn phù của tiểu mộc nhân xé nát, buộc hiện hình.
Tiểu mộc nhân mặt mày kinh hãi, ngây một lúc, đó liều mạng vung vẩy tay chân bé nhỏ định bỏ chạy!
Thế nhưng, một chân của nó con rồng vàng c.ắ.n mất!!!
400 kìm mà gào thét trong lòng: A a a a xong ! Hôm nay nó hy sinh!
Ôn Sương Bạch thấy vội hô: “Đồ ngốc, đoạn đuôi cầu sinh chứ.”
400 : nhỉ!
Không hai lời, tiểu mộc nhân lập tức tự bẻ gãy chân trái, nhảy lò cò bỏ .
nhanh, chân của nó cũng còn, đó là tay, đầu, bộ lớp vỏ gỗ của nó... đều con rồng vàng c.ắ.n xé sạch sẽ.
Giữa những mảnh gỗ vụn bay tán loạn, một cây bút xám xịt xí bằng tốc độ cực nhanh b.ắ.n ngược về phía , chui tọt cái lỗ nhỏ, nhảy lên đầu gối Ôn Sương Bạch, im bên hông nàng.
Chân đột ngột bại lộ mặt ngoài, nó cảm thấy vô cùng hổ, cần bình tĩnh một chút.
Trong đại điện phía , Đế Kỳ một tay ôm Đế Yên Nhiên thương nặng hơn, một tay véo Long Hổ Quyết, chặn kiếm chiêu của Lý Chước Hoa và Ngân Huyền, lùi một cách xa, biến mất khỏi tầm hữu hạn của bốn Thanh Linh Sơn.
“Thì là các vị của Thanh Linh Sơn.” Giọng của Đế Kỳ từ trong đại điện từ từ vang lên. “Không ngờ, các vị cũng ở đây.”
Ôn Sương Bạch cũng : “ , ngờ các ngươi cũng ở đây.”
Trong lúc 400 đang bình tĩnh , nó nhớ nhiệm vụ của vẫn thành, thế là với tinh thần chuyên nghiệp, nó từ trong nhẫn trữ vật của Ôn Sương Bạch chọc một tờ giấy trắng, biến sự hổ thành sức mạnh, bắt đầu lia lịa vẽ thứ trong đại điện phía .
Ôn Sương Bạch cúi đầu, chăm chú quan sát.
Bên ngoài, Đế Kỳ khẽ một tiếng: “Xem hai đại môn phái chúng chút duyên phận.”
Tạ Tử Ân, vẫn luôn im lặng bên cạnh Sương Bạch, liếc mắt Lý Chước Hoa và Ngân Huyền cũng ý định lên tiếng, Ôn Sương Bạch chìm đắm trong bản vẽ, đành lên tiếng trả lời : “Nghĩ nhiều , đó là ảo giác của ngươi thôi.”
“…Thì Tạ cũng ở đây.” Đế Kỳ dường như đang di chuyển, giọng cũng mơ hồ bất định. “Các vị Thần Cốt, cứ quang minh chính đại mà tranh đoạt với chúng là , hà tất trốn trong bóng tối lén lút?”
Tạ Tử Ân nhướng mày: “Chúng cũng ngoài lắm, là ngươi giúp một tay?”
“Tạ đùa .” Đế Kỳ cũng tức giận, vẫn đang di chuyển. “Đế mỗ chỉ là suy nghĩ cho các vị thôi. Dù cuộc tỷ thí của Thánh Tháp cả thiên hạ đều đang theo dõi, các tu sĩ thấy cảnh , e là sẽ hiểu lầm về tác phong hành sự của Thanh Linh Sơn.”
“Sẽ .” Tạ Tử Ân mày cũng nhíu một cái, nhàn nhạt : “Thanh Linh Sơn chúng chính là hành sự như .”
Đế Kỳ: “…”
Dưới nét vẽ của 400 , bản đồ của đại điện phía dần thành hình.
Mỗi nơi cái gì, khắc hoa văn , đều lượt hiện giấy.
Thư Sách
Ôn Sương Bạch xem kỹ một lượt, cuối cùng dừng tầm mắt ở một chỗ bản đồ.
Đồng thời, nàng vẫn chú ý đến động tĩnh của Đế Kỳ bên ngoài, giọng của , vị trí của , đây là…
“Hắn khởi động Huyết Tế Chi Trận!” Ôn Sương Bạch cầm bản đồ đột nhiên dậy, thần sắc ngưng trọng : “Mau !”
Khác với hai bên ngoài, bốn họ vốn đang ở bên trong Huyết Tế Chi Trận, vô cùng động.
Nếu Huyết Tế Chi Trận khởi động, ch·ết cũng lột da.
“Muộn .” Đế Kỳ cô gái ngất lịm trong lòng, nụ trong mắt vô cùng lạnh lẽo. Hắn giơ tay, dùng đầu ngón tay dính m.á.u ấn lên nút khởi động của Huyết Tế Chi Trận.
Người đàn ông ôn hòa như ngọc nở một nụ lịch sự, trong lăng mộ lòng đất , bên trong Huyết Tế Chi Trận , họ căn bản thể chạy thoát, ngay cả Thánh Dẫn Lệnh cũng sẽ mất tác dụng. vẫn : “Đế mỗ ý tổn thương các vị, đều là tu sĩ của đại lục Huyền Thiên, các vị bóp nát Thánh Dẫn Lệnh rời vẫn còn kịp. Sau khi ngoài, Đế mỗ sẽ đích đến tạ .”
Ôn Sương Bạch căn bản thời gian Đế Kỳ lải nhải, nàng loáng thoáng cảm nhận sát ý của trận pháp.
Bản năng và trực giác đối với nguy hiểm khiến lông tơ lưng Ôn Sương Bạch dựng , nàng và Tạ Tử Ân cùng những khác vội vàng chạy về phía huyết trì, nhẹ nhàng nhảy lên, nắm lấy sợi dây thừng huyền thiết đang lơ lửng .
Ôn Sương Bạch móc sợi dây thừng huyền thiết áo giáp, khi thu dây rời , nàng khẽ c.ắ.n môi, móc hai viên Thiên Lôi Châu, ném chính xác bên trong hai rãnh dẫn phía .