Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 162

Cập nhật lúc: 2025-10-16 03:07:49
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Trước mặt họ, lơ lửng mười tám chiếc Huyền Thiên Kính.

Tầm mắt của Hứa Tĩnh Thư dừng Ôn Sương Bạch vẫn đang bất động, bà bỗng nhiên mỉm thấu hiểu: “Tiểu Ôn nhận truyền thừa .”

“Con bé đó thì đáng lo.” Tầm mắt của Tào trưởng lão bận rộn, ngừng đảo qua đảo giữa sáu vị tử của Thanh Linh Sơn.

Tạ Tử Ân đang nhắm mắt hấp thu Tinh Chi Uẩn.

Còn Lục Gia Nghiêu, đứa trẻ ngốc , thật sự chứng minh cho câu ngốc phúc của ngốc.

Con đường mà ít cửa ải, và thì mắc kẹt.

chịu nổi việc vị tiền bối âm tu truyền thừa cho thích , thấy qua ải liền lặng lẽ hạ thấp độ khó.

Tóm , đãi ngộ trong Thánh Tháp của Lục Gia Nghiêu và Thẩm Hạc Phong, ai lựa chọn, là một trời một vực.

Có tiền bối nâng đỡ, Lục Gia Nghiêu tự nhiên thuận buồm xuôi gió mà đến điểm cuối, nhận truyền thừa âm tu.

Nói cũng thật khéo, vị tiền bối âm tu chính là một vị đại trưởng lão âm tu tọa hóa 300 năm của Thanh Linh Sơn.

Vị trưởng lão năm đó lựa chọn một phen trong môn phái nhưng vẫn tìm truyền nhân ưng ý, ông tìm một tính tình thuần khiết và lương thiện.

Giờ đây, thể như ý nguyện.

Còn Chước Hoa.

Nàng ở Tinh Nguyệt Cốc vốn nhận một sợi kiếm ý của Hàn Sơn, hơn nữa nàng vốn là hậu nhân của mạch .

Trước khi trận chung kết bắt đầu, đám lão già bọn họ cũng lén lút bàn tán ít, đều đoán rằng con gái của chưởng môn phần lớn thể sẽ nhận truyền thừa của Thánh Giả Hàn Sơn.

Quả nhiên, Lý Chước Hoa bước lên con đường truyền thừa của Lý Hàn Sơn.

Những cửa ải mà Kiếm Thánh thiết lập khó như lên trời, nhưng Lý Chước Hoa hề sợ hãi, ngược vì khó khăn mà càng đ.á.n.h càng hăng, hai mắt chiến ý rực lửa, chỉ cảm thấy sảng khoái vô cùng!

“Sảng khoái! Không hổ là lão tổ tông nhà , thất vọng!” Trong hình ảnh, Lý Chước Hoa lau sạch vết m.á.u mặt, hưng phấn xông về phía ải tiếp theo. “Lại nào!”

Tào Hưng xem mà khóe mắt giật liên hồi.

Tuy nhiên, mấy đứa tử đều cần ông quá nhọc lòng.

Điều ông nhọc lòng là hai còn .

Một là Thẩm Hạc Phong lựa chọn.

Tào Hưng tử đang yên mặt đất, hỏi: “Các chủ, Minh Đạo ?”

Hứa Tĩnh Thư khẽ gật đầu, mặt mày vẻ lo lắng: “Minh Đạo trong chủ tháp dễ như . Đứa trẻ …”

Nói dễ một chút là tài cao gan lớn, khó thì là điên lên cần mạng.

Năm đó, bà cùng chưởng môn và các các chủ khác tham gia đại hội Huyền Thiên, cũng may mắn trận chung kết.

Lúc đó, Hứa Tĩnh Thư cảm nhận Minh Đạo của chủ tháp ẩn chứa nguy hiểm cực lớn.

Diệp lão y tu cùng thế hệ với Hứa Tĩnh Thư, liền hỏi bà: “Lão Hứa , năm đó bà hẳn Minh Đạo thử xem?”

Hứa Tĩnh Thư cầm lấy quyển sách, ngả ghế, : “Ta truyền thừa .”

Thẩm Hạc Phong liều mạng Minh Đạo của Thánh Tháp, nguyên nhân duy nhất chính là truyền thừa.

Nếu thì ngốc , chẳng lẽ cảm nhận nguy hiểm ?

thể chấp nhận đến đây một chuyến tay trở về.

từ nhỏ đến lớn, những gì hiện nay, đều là do nỗ lực tranh giành mà .

Vậy thì ở đây, liều mạng cũng tranh một phen!

Hơn nữa, hiện giờ cũng cô độc một , tạm thời cũng coi như mấy bạn mấy đáng tin cậy, chắc là sẽ nhớ đến tiết Thanh Minh mà đốt cho chút tiền giấy để tiêu xài.

Cứ như , Thẩm Hạc Phong tốn ít công sức mới thành công đưa linh thức Minh Đạo, đó, lập tức đ.á.n.h cho cháy ngoài mềm trong.

Trước Huyền Thiên Kính, lão đạo sĩ đột nhiên trở nên cháy khét, : “…”

Bên trong Minh Đạo, Thẩm Hạc Phong đ.á.n.h đến linh thức ảm đạm vẫn quên c.h.ử.i trời c.h.ử.i đất c.h.ử.i thiên lôi.

Nói , cảm giác quen lắm.

Ở Tinh Nguyệt Cốc, cũng đ.á.n.h y như , cùng một hương vị, chỉ là ở đây còn nồng đậm hơn.

cũng từng đánh, Thẩm Hạc Phong kinh nghiệm lập tức co giò bỏ chạy.

Vừa trốn nghĩ đối sách.

Nghĩ đến đối sách, liền nhớ cảnh tượng trò chuyện với các đồng đội bàn cơm khi cuộc tỷ thí ở Tinh Nguyệt Cốc kết thúc.

“Thẩm , gần đây ngươi bận gì ?” Lục Gia Nghiêu tò mò. “Ngày nào cũng ở trong phòng, cũng xem bói.”

Hắn hung hăng : “Lão phu đang báo thù!”

Lục Gia Nghiêu: “A?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-162.html.]

“Hắn đang tìm tia thiên lôi suýt nữa đ.á.n.h ch·ết trong Minh Đạo.” Ôn Sương Bạch cướp lấy con cua đũa của Tạ Tử Ân, đầu : “Ta Thẩm lão nhị, ngươi cũng đừng tìm nữa, theo thấy, tia thiên lôi đó hẳn là cố ý đặt trong Minh Đạo của Tinh Nguyệt Cốc để bài thí luyện cho chúng .”

Tạ Tử Ân mặc cho con cua cướp, tiếp lời, năng khó : “Hắn chính là tìm thấy nên mới tìm, nếu thật sự thiên lôi, ngươi xem dám ?”

Ôn Sương Bạch bừng tỉnh đại ngộ, tán đồng: “Tạ cẩu, ngươi đúng.”

Trong lúc cặp đôi ch.ó má đó đang mắng qua , Lý Chước Hoa đột nhiên đập mạnh bàn một cái, hỏi : “Nếu các ngươi gặp thiên lôi, các ngươi sẽ chống nó như thế nào?!”

Lục Gia Nghiêu vò đầu bứt tai, thành thật : “Ta , nhưng cảm thấy sẽ sét đánh…”

Thẩm Hạc Phong lúc đó dùng một chiếc đũa gõ qua, hai lao vật lộn với .

Ngân Huyền bên cạnh nhanh chóng che lấy bát cơm của bay xa, một câu uể oải cũng truyền đến: “Ta, chờ ch·ết.”

“Ta sẽ tạm thời nhẫn nhịn, tìm hang ổ của nó, đó chiếm của riêng, thu túi.” Ôn Sương Bạch với vẻ mặt tham tiền xoa xoa tay tưởng tượng: “Thiên lôi hẳn cũng coi là thiên tài địa bảo đúng ?”

Tạ Tử Ân “ừm” một tiếng, ở bên cạnh lạnh lùng một câu: “Vậy ai là chó?”

Sau đó là một trận hỗn chiến c.h.ử.i bới.

Sau , Thẩm Hạc Phong vẫn gặp thiên lôi trong Minh Đạo, chuyện cũng đến .

hiện tại, Thẩm Hạc Phong quyết định thử một chút cái ý tưởng tồi của Ôn Nhị Bạch.

Nhìn Thẩm Hạc Phong Huyền Thiên Kính đầu vẫn luôn bốc khói nhưng vẫn còn thở, Hứa Tĩnh Thư bỗng nhiên khẽ “” một tiếng.

thẳng dậy, bấm tay tính toán, vẻ mặt bừng tỉnh.

Hứa Tĩnh Thư mỉm , thật lòng vui mừng cho vị tử mệnh cách : “Có lẽ, lựa chọn đối với Hạc Phong mà , chính là cơ duyên lớn nhất. Phải xem xem liệu nắm bắt .”

Nghe xong lời của Hứa các chủ, Tào Hưng cũng yên tâm hơn một chút, đó tập trung sự chú ý kẻ xui xẻo cuối cùng, Ngân Huyền.

Rất may mắn, Ngân Huyền cơ duyên.

Rất bất hạnh, con đường là xa nhất, vòng vèo nhất, khúc khuỷu nhất, dài nhất, và nội dung khảo nghiệm cũng tạp nham nhất.

Khó khăn lắm mới qua một ải, đàn ông tóc dài hai mắt đờ đẫn, chống thanh kiếm bạc, dựa bức tường phía .

Hắn hiểu.

Lúc gi·ết yêu trừ ma, trừ ma gi·ết yêu thì thôi .

Tại truyền thừa của kiếm tu bắt xe chỉ luồn kim, dệt một ngàn bộ y phục?

Thôi , may mà cũng thật.

Khi còn nhỏ, y phục của hai sư đều là do may vá…

Ngân Huyền định dựa một chút, nghỉ ngơi một lát.

dựa , mắt trời đất cuồng, trong nháy mắt, đến một ngọn núi kiếm.

Ngân Huyền những thanh pháp kiếm nhất cắm đầy ngọn đồi.

Mỗi một thanh kiếm đều hơn thanh kiếm bạc ở bên cạnh từ nhỏ, nhưng hề động lòng, chỉ cảm thấy mệt quá .

Mệt quá.

Sao còn leo núi nữa.

Ngân Huyền chấp nhận phận leo lên núi kiếm, với vẻ mặt khổ sở rút thanh bảo kiếm ở nơi cao nhất , đó ném xuống, cắm thanh kiếm bạc của lên.

Hắn đều cho rằng, thực lực của một kiếm tu ở thanh kiếm trong tay.

Vì Ngân Huyền tham lam, nên cả ngọn núi huyễn kiếm thể gây bất kỳ ảnh hưởng nào đến .

Đến đây, ngọn núi kiếm sụp đổ, Ngân Huyền trải qua một chặng đường dài, cuối cùng cũng đến điện truyền thừa thuộc về .

 

Mỗi vị đại năng để điện truyền thừa đều phong cách riêng, ai giống ai.

Như Diệp Thanh Dung, bà giấu truyền thừa trong biển ảo ảnh hư vô, để ngoài , bí ẩn hùng vĩ.

Như vị đại trưởng lão âm tu của Thanh Linh Sơn , điện truyền thừa là một tòa lầu cao giống hệt như Âm Các của Thanh Linh Sơn, hiện một cách đường hoàng mặt thế nhân, chút che giấu.

Mà khi Ngân Huyền đẩy cánh cửa điện truyền thừa mặt, thứ thấy là một khung cảnh điền viên nhàn nhã tự tại.

Thời tiết tháng ba nhân gian, những thửa ruộng bậc thang nở rộ những đóa hoa cải dầu vàng rực.

Men theo con đường nhỏ ở nông thôn bước lên bậc thang, cuối con đường một gian nhà tranh.

Trước nhà, một cây đào đang nở rộ, những cánh hoa hồng phấn đung đưa khoe sắc trong gió.

Trong nhà, cửa gỗ hé mở, thể loáng thoáng thấy một bóng đang bận rộn.

Ngân Huyền cảnh tượng đến xuất thần.

Thánh Tháp đúng là chút thần kỳ.

Cảnh tượng mắt , chính là nơi ở lý tưởng trong lòng .

Thư Sách

Ngân Huyền đời chí lớn gì, điều mong là nuôi nấng hai tiểu sư khôn lớn, đó tìm một nơi yên tĩnh xinh , suốt ngày ăn , chỉ ăn ngủ, ngủ ăn.

Chán thì thăm hai tiểu sư , ghé qua nhà Tiểu Lục, Tiểu Thẩm, Tiểu Lý, ăn chực vài bữa cơm.

 

Loading...