Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-10-17 09:22:41
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Trên Ôn Sương Bạch Thánh Tháp Đồ Trục, nàng hiểu rõ hơn bất cứ ai rằng tòa tháp bằng ngọc trắng mắt chính là trung tâm, là chìa khóa và cũng là tầng chủ tháp quan trọng nhất của Thánh Tháp.

Thánh Tháp thật ba tầng.

Tầng ngoài là những tiểu thế giới giam cầm các ma thành quỷ mị, tầng giữa là các tinh điện truyền thừa của các vị đại năng, còn tầng trong chính là tòa tháp bằng ngọc trắng mặt .

Bên trong tháp ngọc trắng thiết lập cấm trận, tổng cộng chín chín tám mươi mốt tầng, tầng cao nhất là một đại điện.

Đại điện luyện chế từ một loại vật liệu thủy tinh đặc thù, trong suốt như pha lê.

khi Ôn Sương Bạch lên, với thị lực cực của , nàng thể thấy một lá thánh kỳ màu đỏ tươi đang phấp phới trong gió ở giữa đại điện.

Nơi đó, chính là điểm cuối của đại hội Huyền Thiên .

“!!!”

Cuối cùng cũng đến đây!

Ôn Sương Bạch hai lời túm lấy 400 khối đang nhảy nhót hoan hô đất, chạy thẳng lên lầu.

Sức mạnh ẩn chứa trong Thánh Tháp Đồ Trục quá lớn, Ôn Sương Bạch mạo hiểm bùng nổ Linh Hải mới tiêu hóa nó.

, nàng mất ít thời gian, nàng rõ những của các môn phái khác đến , leo đến tầng nào.

thánh kỳ vẫn còn ở đó, chứng tỏ ai thành công, nàng nhanh lên!

Chân Ôn Sương Bạch bước vội, mắt cũng hề nhàn rỗi, nhanh chóng đ.á.n.h giá xung quanh.

Trên bậc thềm đá của mỗi tầng trong tháp đều đặt một viên Tâm Ma Thạch.

Đây là để bảo vệ trận pháp của chủ tháp.

Người tâm ma hoặc kẻ nhập ma nhất định thể lên tháp.

mỗi tầng tường ngọc trắng khảm những trận pháp phức tạp và huyền diệu lớn nhỏ khác . Tất cả đều dựa những trận pháp để kéo dài đến hàng ngàn vạn tiểu thế giới ở tầng ngoài và các tinh điện truyền thừa ở tầng giữa.

Tâm ma của Ôn Sương Bạch phá giải ở Thần Quỷ Vực, vì mỗi tầng nàng đều qua thuận lợi, cho đến khi đến tầng thứ bảy.

Đóa hoa ăn thịt vốn đang lười biếng quấn cổ tay nàng đột nhiên bung cánh hoa, bay vọt lên.

Ôn Sương Bạch bất ngờ kịp trở tay, vội hô: “Chín ngàn vạn, !”

Sau khi Tạ Tử Ân đưa đóa hoa ăn thịt cho nàng, Diệp lão y tu lén lút đến tìm nàng mua hoa, từ 3000 vạn một đường tăng giá đến 9000 vạn.

Theo lời Diệp lão đầu, ông dốc cả vốn liếng dưỡng già , thật lòng mua, cầu xin nàng bán cho ông.

Thư Sách

Ôn Sương Bạch bán, nhưng đó hí hửng đặt cho đóa hoa ăn thịt một cái tên tương tự như 400 .

Tóm , đây chính là một đóa hoa trị giá 9000 vạn linh thạch đó!

hiện tại, Chín Ngàn Vạn căn bản thèm để ý đến nàng, còn tỏ tính cách nữa chứ. Nghe thấy nàng gọi, tốc độ còn nhanh hơn vài phần, trong nháy mắt chui một lối nhỏ bên cạnh đường chính biến mất.

“C.h.ế.t tiệt!”

Ôn Sương Bạch nhịn mà văng một câu tục tĩu, nghiến răng nghiến lợi đuổi theo.

Nàng liều mạng truy đuổi, Chín Ngàn Vạn liều mạng bỏ chạy, còn 400  thì phấn khích múa may tay nhỏ vai nàng.

400 : Nhanh nhanh nhanh, mau để Ôn Sương Bạch đuổi kịp con hoa thối ăn bậy lời , đó cắt nó thành chín chín tám mươi mốt mảnh nấu ăn!

Sự thật chứng minh, Chín Ngàn Vạn hổ danh là Chín Ngàn Vạn, sự truy đuổi của một tu sĩ Đại Thừa Cảnh như nàng mà cũng hề tỏ yếu thế.

Một đóa hoa to đùng, lắc lư cái đầu hoa lớn, chạy trốn vèo vèo trong những lối trận pháp phức tạp, cảm nhận cái gì mà rõ ràng Chín Ngàn Vạn đang phấn khích đến tột độ.

Ôn Sương Bạch thấy.

400  thì thấy, nó vẫn luôn thấy đóa hoa ăn thịt đang nuốt nước bọt.

Chín Ngàn Vạn: 【Thơm quá thơm quá thơm quá, ăn ăn ăn!】

Chín Ngàn Vạn: 【Đồ ngốc, thấy ngươi đang mắng … Mẹ ơi, Ôn Sương Bạch sắp đuổi kịp … Xong , đàn ông của cô cũng sắp đến!】

Chín Ngàn Vạn: 【Xong xong , cái chân hoa c.h.ế.t tiệt chạy nhanh lên chạy nhanh lên!】

Chín Ngàn Vạn: 【A a a sắp đến , cố lên, cố lên, lập tức, lập tức—ngoạm!】

Bông hoa đỏ rực lao tới một cái, há to cái miệng như chậu máu, định đớp lấy một bóng đang ngã trong vũng m.á.u mặt đất.

Trong lối , một sợi Hỏa Linh Tiên bay tới, kịp thời trói chặt Chín Ngàn Vạn, buộc nó thành một cái bánh ú hoa.

Chín Ngàn Vạn sống còn gì luyến tiếc: 【Hôm nay gì bỏ bụng, miếng ăn đến miệng mà cũng bay mất.】

Ôn Sương Bạch vội vàng đến gần, đầu tiên thấy mấy viên Phật châu rơi vãi đất dính đầy m.á.u tươi.

Nàng lập tức một dự cảm lành, vội vàng kéo cái bánh ú hoa đang cản tầm mắt , xuống đất, tim liền thót lên một cái, nỡ : “Phật tử?”

Đây là một góc hẻo lánh ít qua , thường khó thể tìm thấy.

Vị hòa thượng mập mạp tay chân đều chặt đứt, hai mắt chọc mù, lưỡi cắt, tu vi cả đời đều phế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-167.html.]

Thân là vị Phật tử phong quang nhất của Thần Diễn Tự, lúc như một phế nhân, ngã trong vũng máu, hôn mê bất tỉnh, hề nhúc nhích.

Ôn Sương Bạch nhận vấn đề nghiêm trọng, lập tức truyền linh lực cho Phật tử.

nàng dù cũng y tu, linh lực của bản tác dụng chữa trị.

Ôn Sương Bạch đành một bên dùng linh lực cố gắng duy trì sinh khí đang ngừng trôi của Phật tử, một bên tìm những viên linh đan thích hợp để cho Phật tử dùng.

Phía nàng, Chín Ngàn Vạn trói vẫn cam lòng, vươn dài nhụy hoa , dài đến hết mức thể, để l.i.ế.m vết m.á.u tươi mặt đất.

Máu của Phật tử khí của Phật đạo, đối với loại linh thực ăn thịt tươi uống m.á.u như nó mà là đại bổ.

400 vẫn luôn chọc cái mặt mèo xinh của nó, nhưng da hoa của nó dày lắm, chọc thủng ha ha.

Cho đến khi, vạt áo trắng bay lên, Tạ Tử Ân xuất hiện.

Hắn lướt nhanh qua, chạm đến Phật tử thương t.h.ả.m thiết, trong mắt cũng vẻ kinh ngạc.

Tạ Tử Ân tiên nắm lấy đóa hoa ăn thịt đang quấy rối, ép nó trở hình dạng vòng tay hoa nhỏ, đó vài bước đến chỗ Ôn Sương Bạch, : “Để .”

“Tạ Tử Ân?” Ôn Sương Bạch cảnh giác ngẩng đầu, xác nhận đến đúng là Tạ Tử Ân mới nhanh chóng giao Phật tử trọng thương cho đối phương. “Sao ngươi ở đây?”

Tạ Tử Ân ném chiếc vòng tay hoa nhỏ cho nàng, bắt đầu tiếp nhận Phật tử, một bên kiểm tra thương thế, một bên đầu mà giải thích: “Ta cảm nhận Chín Ngàn Vạn ở đây.”

Đóa hoa ăn thịt là do một tay trồng, ít dùng m.á.u của để nuôi nó, vì trong một cách nhất định thể cảm nhận sự tồn tại của đóa hoa .

“May quá.” Ôn Sương Bạch thở phào nhẹ nhõm, bảo nàng gi·ết thì , chứ cứu thì thật sự sở trường.

Tình huống nguy cấp, hai cũng nhiều lời, đều chuyên chú Phật tử mặt.

Ôn Sương Bạch đeo vòng tay hoa ăn thịt lên, hỏi: “Phật tử thế nào ?”

Sắc mặt Tạ Tử Ân ngưng , lắc đầu: “Không lắm.”

Kẻ tay với Phật tử chắc hẳn hận đến cực điểm, chặt đứt đường sống của , nhưng kết liễu sinh mạng ngay lập tức.

Đây là Phật tử ch·ết một cách đau đớn và t.h.ả.m thiết nhất.

Ôn Sương Bạch nhíu mày: “Vậy ?”

“Ta nhận Tinh Chi Uẩn.” Tạ Tử Ân : “Tinh Chi Uẩn ẩn chứa sinh khí, lẽ thể cứu . Ngươi giúp hộ pháp.”

Ôn Sương Bạch lập tức đồng ý: “Được.”

Thời gian từng phút từng giây trôi .

Trong Thánh Tháp, lẽ tiền bối phù hộ, mạng của Hoài Minh Phật tử nên tuyệt, tác dụng của Tinh Chi Uẩn, bao lâu , ý thức của dần dần hồi phục.

Ôn Sương Bạch còn kịp vui mừng, ý thức mới hồi phục, Hoài Minh Phật tử liền kịch liệt giãy giụa.

Hắn quằn quại, m.á.u me đầm đìa, thở bắt đầu hỗn loạn.

Nhìn Tạ Tử Ân trán túa mồ hôi lạnh, sợ rằng công sức ba năm sẽ đổ sông đổ biển, Ôn Sương Bạch liền ngay: “Phật tử, ngài bình tĩnh .”

Dường như giọng của Ôn Sương Bạch, hình Phật tử cứng .

ngay khoảnh khắc , Hoài Minh Phật tử, phế cả mắt, lưỡi, tay, chân, giãy giụa dữ dội hơn, và còn kịch liệt hơn cả lúc nãy.

Trong cổ họng ngừng phát những tiếng “hô hô hô”, thể tàn tạ ngừng di chuyển về hướng phát âm thanh, đến gần Ôn Sương Bạch, vội vàng cho nàng điều gì đó.

Ôn Sương Bạch mà lòng quặn thắt, hạ giọng: “Phật tử, chúng đang chữa thương cho ngài, ngài đừng để cảm xúc d.a.o động quá lớn, điều lợi cho vết thương của ngài.”

Phật tử cảm thấy vô cùng lo lắng, màng đến lời nhắc nhở của Ôn Sương Bạch, vẫn sống mà giãy giụa, cố gắng chuyện.

.

Từng ngụm m.á.u tươi từ miệng trào , thậm chí còn nôn cả một đoạn lưỡi cắt đứt.

“A, a— a, a—”

Hoài Minh vô cùng đau khổ, căn bản thể bình tĩnh.

Hắn thể bình tĩnh , cũng thể chờ đợi chữa trị xong.

Sắp kịp .

Nếu bây giờ thì sẽ còn cơ hội để nữa.

Hắn ngay bây giờ.

Phải, ngay bây giờ, !

Mang theo một luồng khí thể khuấy động cả thế gian, Hoài Minh Phật tử dùng hết sức bình sinh phát tiếng: “…Mau, mau ngăn …”

 * Lục Gia Nghiêu cả chặng đường đều thuận lợi.

Hắn thuận lợi nhận truyền thừa, còn nhận một cây linh âm sáo do tiền bối tặng.

Lục Gia Nghiêu cầm linh âm sáo, thở hổn hển leo hết 81 tầng, là đầu tiên bước lên Thánh Điện.

Nhìn lá thánh kỳ đang phấp phới trong gió ở giữa Thánh Điện, Lục Gia Nghiêu mặt mày kích động, đưa tay rút!

 

Giờ phút , ở bên ngoài, các trưởng lão của ba đại môn phái Thanh Linh Sơn, Ngọc Tê Cốc và Thần Diễn Tự đang canh gác ngoài Thánh Tháp.

 

Loading...