Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 168

Cập nhật lúc: 2025-10-17 09:26:44
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Hứa Tĩnh Thư, Quy trưởng lão và lão hòa thượng cánh cửa Thánh Tháp đang đóng chặt.

Hứa Tĩnh Thư với lão hòa thượng: “Chuyện ông nên cho chúng sớm hơn.”

Quy trưởng lão lưng gù gật đầu: “.”

Sau khi Huyền Thiên Kính xảy chuyện, lão hòa thượng mới rằng, năm đó Thần Diễn Tự của họ may mắn khống  chế Thánh Tháp, và dường như phát hiện trận pháp của Thánh Tháp điều .

Lão hòa thượng: “Không bần tăng , chỉ là Thần Diễn Tự chúng cũng dám chắc chắn, hơn nữa chuyện cũng là Thần Diễn Tự chúng vi phạm luật pháp Huyền Thiên, tự vạch áo cho xem lưng, a di đà phật.”

Năm đó, Thần Diễn Tự của họ giành hạng nhất Huyền Thiên đó, tiếp quản Thánh Tháp từ tay Tử Viêm Giới.

Khi đó, trong chùa một vị tiểu sư thúc, si mê trận pháp, vô cùng tò mò về Thánh Tháp nên lén lút trong.

May mà trụ trì kịp thời phát hiện, cứu tiểu sư thúc .

Vị tiểu sư thúc đó cảm thấy trận pháp trong Thánh Tháp chút đúng, dường như Tử Viêm Giới sửa đổi.

thứ nhất, qua bao nhiêu năm, một trận pháp trong Thánh Tháp vốn cần bảo trì, lúc bảo trì, của Tử Viêm Giới cũng sẽ điều chỉnh thành những trận pháp thiện hơn.

Chuyện , Tử Viêm Giới báo cho bảy đại môn phái.

Thứ hai, theo luật, ngoài thời gian diễn đại hội Huyền Thiên, tình huống đặc biệt, Thánh Tháp cho phép bất kỳ ai tiến .

Người vi phạm sẽ xử tử theo luật.

Cho nên chuyện vị trụ trì lúc đó ém nhẹm xuống.

vị tiểu sư thúc cam lòng, lén lút một nữa, kết quả là ch·ết ở bên trong.

Tự tiện xông Thánh Tháp vốn là một việc cực kỳ nguy hiểm, chuyện cũng cứ thế mà đến .

mà, vị Phật tử thế hệ của Thần Diễn Tự, Hoài Minh, là hậu nhân của một mạch với tiểu sư thúc.

Lão hòa thượng nhắm mắt chuỗi hạt.

Ngay lúc lão hòa thượng đang cầu nguyện cho Hoài Minh Phật tử nên ngốc nghếch, mà hãy bình an khỏi Thánh Tháp, thì bên trong, Lục Gia Nghiêu chạm đến cột cờ của thánh kỳ.

đột nhiên, một chiêu kiếm từ phía tấn công tới, tiếng kiếm vù vù như vạn mã phi nước đại, thế tới ào ạt!

Lục Gia Nghiêu lập tức thực hiện một cú trượt quỳ, đồng thời giơ cao linh âm sáo lên đầu, đỡ lấy một kiếm .

Kiếm chiêu phá, Lục Gia Nghiêu lập tức xoay , đáp trả một đòn đồng thời quên chất vấn: “Thiên Lý , đ.á.n.h lén ?!”

Người tới chính là Ngọc Thiên Lý của Ngọc Tê Cốc, con ngựa yêu nhỏ trong đám bạn bè của Lục Gia Nghiêu.

Ngọc Thiên Lý hí một tiếng, né đòn tấn công bằng âm thanh của Lục Gia Nghiêu, lớn tiếng đáp : “Ngọc Tê Cốc chúng đương nhiên cũng giành hạng nhất!”

Cứ như , hai vốn xưng là tri âm tri kỷ bên ngoài, liền một kiếm một sáo mà đ.á.n.h , ai nhường ai, cứ nhằm chỗ đau mà đánh.

Hai ngang tài ngang sức, qua mấy chục chiêu, tiểu hồ ly của Ngọc Tê Cốc cũng đến.

Ngọc Tê Cốc bắt đầu hai đ.á.n.h một.

Lục Gia Nghiêu cũng sợ! Hắn chính là nhận truyền thừa của đại trưởng lão âm tu của Thanh Linh Sơn.

Mà vị đại trưởng lão âm tu , lợi hại nhất chính là khúc nhạc ngự yêu khiến các yêu thú tiếng sợ mất mật!

Truyền thừa mà nhận , khéo léo và cũng may mắn, chuyên khắc chế yêu thú.

Lục Gia Nghiêu lập tức một bước chắn thánh kỳ, hai mắt ngưng , biểu cảm trở nên vô cùng nghiêm túc, bắt đầu thổi sáo một cách đầy cảm xúc!

Khúc nhạc ngự yêu vang lên, tốc độ của hai tiểu yêu tinh Ngọc Tê Cốc chậm rõ rệt, biểu cảm bắt đầu trở nên đau khổ.

Ba cái đuôi cáo xù lớn của Ngọc Tiểu Li đều bung , ngay cả mặt Ngọc Thiên Lý cũng xuất hiện những sợi lông ngựa màu nâu vàng.

Hai con yêu dường như sắp ép nguyên hình.

Trong chốc lát, Lục Gia Nghiêu chiếm thế thượng phong tuyệt đối!

, theo từng con từng con tiểu yêu tinh của Ngọc Tê Cốc leo lên Thánh Điện, thế cục bắt đầu lung lay.

Thư Sách

Đến khi con rùa đen nhỏ chân ngắn của Ngọc Tê Cốc đến, thế cục nháy mắt xoay chuyển bất ngờ.

Con rùa đen nhỏ hổ là con trai của Quy trưởng lão, mai rùa phòng ngự của nó thể chống đỡ cả khúc nhạc ngự yêu của !

Ngọc Tiểu Li và Ngọc Thiên Lý trốn lưng Tiểu Quy sư , đẩy Tiểu Quy sư , bất chấp sóng âm tấn công, đồng loạt tiến về phía Lục Gia Nghiêu, cổ vũ lẫn : “Một, hai, ba, Ngọc Tê Cốc xông lên! Một, hai, ba, Ngọc Tê Cốc tất thắng! Một, hai, ba, chúng là những đại yêu tinh tuyệt vời nhất!”

“…” Lục Gia Nghiêu gồng chống cự.

Xong , thể để đám tiểu yêu tinh đến gần, một khi đến gần, sẽ thua.

Sao thế , đồng đội của !

Sao ngoài một ai đến ? Sáu con tiểu yêu tinh của Ngọc Tê Cốc đều đến đông đủ!

Một sắp giữ thánh kỳ !

Thẩm Hạc Phong, ngay cả truyền thừa cũng , trông mong.

Còn mấy , Ngân sư , Chước Hoa sư tỷ, Tử Ân, Sương Bạch, chỉ cần một đến là aaaaaaa!

Ngay lúc Ngọc Tê Cốc sáu đ.á.n.h một, hai bên đều chuyên chú đối thủ mặt—

Một bóng gầy gò lén lút lên Thánh Điện, một vòng lớn, đến một bên khác của Thánh Điện, nhân lúc hai bên đang giao chiến, lén lút từ một phía khác tiếp cận thánh kỳ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-168.html.]

Ngọc Tiểu Li là đầu tiên thấy, cô bé lập tức hô lên: “Không , Tam Thổ, lưng ngươi !”

Lục Gia Nghiêu còn là Lục Gia Nghiêu dễ lừa như , tin, vẫn tiếp tục thổi linh âm sáo, dù cho trong cổ họng rớm m.á.u cũng ngừng!

Ngọc Thiên Lý gấp đến độ dậm chân: “Thật đó, Tam Thổ, đang ăn trộm quả đào của chúng !”

Tiểu rùa đen sắc mặt hoảng sợ, mắt nhỏ liếc một cái liền nhận đến: “Là hòa thượng gầy của Thần Diễn Tự! Hắn rút cờ!”

Lục Gia Nghiêu bán tín bán nghi đầu .

Hòa thượng gầy phát hiện, cũng che giấu tung tích nữa, lập tức một cú nhảy vọt, lao về phía thánh kỳ.

Tuy Thần Diễn Tự của họ chỉ một đến, các sư khác , gỡ thánh kỳ cũng thể giành hạng nhất tổng xếp hạng, nhưng thì chứ, vì vinh dự của Thần Diễn Tự mà chiến đấu! Giành hạng nhất của vòng cuối cùng, để cho Thần Diễn Tự của họ thua đến mức quá khó coi…

Lục Gia Nghiêu sốt ruột hoảng hốt, định cùng đám tiểu yêu tinh ngăn cản, nhưng nghĩ .

Không đúng, lượng hòa thượng của Thần Diễn Tự đủ, đối phương dù hái , hạng nhất cuối cùng vẫn là Thanh Linh Sơn của họ!

Ừm, đây là mượn đao gi·ết !

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lục Gia Nghiêu một cú hồi mã thương, mở rộng hai tay, ôm chặt lấy các yêu tinh.

Hòa thượng gầy thể đến gần thánh kỳ, tay chạm đến cột cờ thì đột nhiên thấy một giọng từ phía vọng lên: “Sư , rút!”

Đây… đây hình như là giọng của vị Phật tử sư của ?

chút giống.

Hòa thượng gầy do dự nghiêng đầu .

Chỉ thấy hai bóng một xanh một trắng bằng tốc độ cực nhanh xông lên Thánh Điện.

Một mảnh mai, một thon gọn, rõ ràng là dáng của vị sư béo của .

Vị sư béo ú, suốt ngày vui vẻ của , lúc đang Tạ Tử Ân của Thanh Linh Sơn cõng lưng, mất cả tứ chi, hai mắt đều mù.

Hòa thượng gầy vành mắt lập tức đỏ hoe, vẻ mặt kinh hãi phẫn nộ chạy tới: “Sư , là ai hại nông nỗi … Là ai?!”

Lục Gia Nghiêu một cây chẳng nên non, đám tiểu yêu tinh của Ngọc Tê Cốc vốn giãy , định nhân cơ hội rút cờ, nhưng khi thấy t.h.ả.m trạng của Phật tử, cũng kinh ngạc mà dừng .

Phật tử béo tuy tạm thời nguy hiểm đến tính mạng, nhưng tiếng hô dùng hết bộ sức lực của ông.

Thấy việc rút cờ cuối cùng cũng ngăn , Hoài Minh Phật tử cuối cùng thể kiên trì nữa, đầu nghẹo sang một bên, rơi hôn mê.

Ôn Sương Bạch giải thích : “Trận pháp nhà họ Đế bóp méo, rút cờ thì tháp sẽ hủy, lá thánh kỳ tuyệt đối thể rút…”

Lời nàng còn xong, một tiếng khẽ đột nhiên từ phía đỉnh tháp truyền đến, vang vọng ngừng trong Thánh Điện trống trải.

Lục Gia Nghiêu và đám tiểu yêu tinh của Ngọc Tê Cốc cảnh giác dò xét xung quanh.

Ngọc Thiên Lý: “Ai ? Cười đáng sợ quá, nổi cả da gà.”

Lục Gia Nghiêu nhạy cảm với âm thanh, lập tức nhận : “Là Đế Kỳ!”

Ngọc Tiểu Li tức giận : “Có Phật tử sư chính là hại thành thế !”

“Hoài Minh, cứ tưởng ngươi ch·ết chứ.” Đế Kỳ vẫn lộ diện, trốn trong bóng tối, tiếc nuối . “Một vở kịch tàn sát lẫn như , ngươi phá hỏng.”

“Thần Diễn Tự các ngươi thật đáng ghét, cứ như chuột , gi·ết mãi ch·ết?”

“Ta… thật sự chút phiền đó.”

Dưới giọng điệu ôn hòa lịch sự ẩn chứa sát khí ngập trời, hóa thành bốn hư ảnh rồng đen, lượt lao về bốn hướng.

Tạ Tử Ân lập tức lùi , bảo vệ Hoài Minh Phật tử đang hôn mê phía , dùng Tinh Chi Uẩn để đối đầu với rồng đen.

Đám tiểu yêu tinh của Ngọc Tê Cốc lượt trốn lưng Tiểu Quy sư , lấy sư lá chắn, hợp lực đ.á.n.h rồng.

Hòa thượng gầy tâm thần đều đặt của , thêm tu vi thấp nhất, căn bản thể chống rồng đen , mắt thấy sắp rồng đen xé nát, Lục Gia Nghiêu đang ở trung tâm an của cơn bão, hiểu rồng đen nhắm tới, vội vàng xông tới, một tay lôi hòa thượng gầy , đồng thời thổi khúc nhạc ngự yêu để đối chiến với rồng đen.

Tuy con rồng là hư ảnh, nhưng chắc cũng coi là một loại yêu thú gì đó đúng ?

Tóm , loạn quyền đ.á.n.h ch·ết lão sư phụ, sáo âm của tác dụng! Con rồng đen khúc nhạc vô cùng khó của , dường như trở nên trì độn ít.

Ôn Sương Bạch mấy chiêu, dùng Hỏa Linh Tiên trói chặt con rồng đen đang ngừng gầm thét giãy giụa, đột nhiên, nàng nhíu mày, về phía lá thánh kỳ.

Một bóng đen từ góc tối hiện , mục tiêu rõ ràng là rút cờ.

Không , Đế Kỳ hủy Thánh Tháp!

Ôn Sương Bạch một chân đá văng rồng đen, đuổi tới nửa đường, bỗng nhiên cảm nhận điều gì đó.

Nàng , đột nhiên xoay , một bước bước lên lưng con rồng đen đang truy đuổi , thành thạo, một tay giật lấy gân rồng.

Không cần nàng qua đó nữa, Chước Hoa sư tỷ đến .

Nữ tử áo đỏ như một ngọn lửa bay nhanh lên.

Lý Chước Hoa đến muộn, cũng hiện tại tình hình thế nào.

tên áo đen c.h.ế.t tiệt dám cướp thánh kỳ của Thanh Linh Sơn, còn đ.á.n.h sư của nàng, thật là ăn gan hùm mật gấu!

Có nàng ở đây, ai dám thương của nàng! Cướp cờ của nàng!

Lý Chước Hoa một lời vô nghĩa nào, một kiếm c.h.é.m về phía Đế Kỳ áo đen!

Kiếm đạo của nàng thành.

Một kiếm , ngay cả kiếm ý của Hàn Sơn cũng nhường đường, giúp nàng đoạt Kiếm Thánh Chi Ý.

 

Loading...