Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 177
Cập nhật lúc: 2025-10-18 03:12:27
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Luồng hắc khí của Đế Kỳ hỗn loạn gào lên: "Thẩm, Hạc, Phong!"
Thẩm Hạc Phong: "Thằng cháu bất hiếu, dám gọi thẳng tên huý của gia gia, đáng trời giáng sét đánh!"
Lập tức, một đạo lôi điện màu tím đen vận sức từ lâu liền bổ thẳng về phía luồng khí hai màu, đ.á.n.h trúng đôi nam nữ khiến chúng kìm mà rống lên đau đớn.
Thẩm Hạc Phong sét đ.á.n.h nhiều , rõ đ.á.n.h thế nào cho đau nhất. Hắn cứ lựa chỗ nào đau nhất mà bổ, còn cẩn thận để đ.á.n.h ch·ết cả hai.
Hắn sét đ.á.n.h thê t.h.ả.m như , thể để hai kẻ ch·ết dễ dàng thế ? Hắn vốn dĩ tâm địa chẳng lành gì, nhất định khiến hai kẻ nếm trải khổ hình sống bằng ch·ết khi sang thế giới bên .
chẳng ngờ, từ xa vọng giọng của Tinh Nguyệt Thần Quả: "Tên cuồng đồ họ Thẩm , ngươi đ.á.n.h nàng , mau dừng sét !"
Thẩm Hạc Phong lấy kỳ quái: "Ta đ.á.n.h chúng thì ? Chúng đáng đánh! Ngươi một quả con nít ranh cái gì, chỗ khác chơi bùn , đừng xía chuyện lão phu trời hành đạo!"
Giọng sữa non nớt của Tinh Nguyệt Thần Quả vô cùng gấp gáp: "Trong linh thức của nàng Thanh Linh Liên Tâm, đánh!"
"Thanh Linh Liên Tâm?"
Thẩm Hạc Phong thấy cái tên , khỏi kinh ngạc, theo bản năng dừng tay.
Thanh Linh Liên chẳng là đóa sen hộ sơn của Thanh Linh Sơn bọn họ ? Thanh Linh Liên, linh hoa hiếm , ngàn năm qua cả Thanh Châu chỉ nở đúng một đoá, khéo mọc trong cấm địa của Thanh Linh Sơn, ngoại trừ chưởng môn các đời, một ai phép đến gần.
Thanh Linh Liên cũng giống như Tinh Nguyệt Thần Thụ, đều là thiên tài địa bảo, mang khí vận của Thiên Đạo, công hiệu phù hộ, che chở cho Thanh Linh Sơn, che chở cho cả Thanh Châu.
Liên Tâm (Tim sen) càng diệu dụng . Một khi ký gửi trong linh thức của ai, nó sẽ bảo hộ đó cả đời thuận lợi, phúc khí dồi dào, bình an vô sự.
Thẩm Hạc Phong nhớ tới đây, tức đến nỗi luồng kim khí cũng méo xệch .
"Dựa ? Dựa chứ? Rốt cuộc là kẻ nào đem Thanh Linh Liên Tâm của Thanh Linh Sơn cho Du Tiếu Tiếu?"
Hèn gì cứ thắc mắc, tử Thanh Linh Sơn mà đen đủi đến thế. Hoá là vì Liên Tâm còn!
lúc , Du Tiếu Tiếu nghẹn ngào khẩn cầu: "Hạc Phong sư , nể tình cũng là tử Thanh Linh Sơn, thể tha cho chúng một mạng ? Ta và Đế ca ca chỉ là lúc tu luyện tẩu hoả nhập ma, cẩn thận nhầm đây. Hạc Phong sư , Tiếu Tiếu cầu xin ..."
Thẩm Hạc Phong chỉ thấy phiền phức: "Cút cút cút! Ai là sư của ngươi, cầu cha ngươi ! Ngươi, con mụ trộm cắp đầy mồm dối trá, trả Thanh Linh Liên Tâm đây cho !"
Du Tiếu Tiếu bi ai cầu xin: "Khi sinh , Thanh Linh Liên Tâm ở , sớm dung hợp với ... , nhưng sẽ tìm cách đền bù, và Đế ca ca sẽ tìm thứ còn hơn cả Thanh Linh Liên Tâm cho , thật đó, thề!"
Thẩm Hạc Phong Thanh Linh Liên Tâm thể lấy , chẳng hai lời, cứ thế tiếp tục bổ sét!!
Du Tiếu Tiếu và Đế Kỳ bật lên những tiếng kêu la t.h.ả.m thiết.
Tinh Nguyệt Thần Quả hét lớn: "Ngươi mà đ·ánh ch·ết Thanh Linh Liên Tâm bảo hộ, ngươi sẽ vận rủi quấn , đừng trách nhắc nhở!"
Thẩm Hạc Phong quái gở.
Hắn từ lúc sinh đến giờ đủ xui xẻo , còn sợ vận rủi quấn nữa ?
Hôm nay nhất định đ·ánh ch·ết đôi nam nữ đáng ghét ngay tại đây, xem thử còn thể đen đủi đến mức nào nữa.
Thẩm Hạc Phong đ.á.n.h ngang bổ dọc, từ xuống , dùng hết cách thức đau đớn nhất mà liên tục giáng sét lên Đế Kỳ và Du Tiếu Tiếu.
Ở trong Minh Đạo lâu, sẽ mất cảm nhận về thời gian, bởi Thẩm Hạc Phong hề , bên ngoài thánh tháp, một đêm trôi qua.
* Sáng sớm hôm , Ôn Sương Bạch chậm rãi mở mắt, vẫn còn mơ màng thì thấy giọng của Tạ Tử Ân.
"Nàng tỉnh ." Tạ Tử Ân canh giữ bên giường nàng suốt một đêm, thấy nàng tỉnh , bèn đưa tay bắt mạch, đoạn khẽ thở phào, hỏi: "Cảm thấy thế nào? Có ăn chút gì ?"
Ôn Sương Bạch chẳng ăn gì cả. Nàng thẳng mắt , ánh mắt đảo một lượt từ đầu đến chân. Trông suy yếu, nhưng còn sống là , còn sống là .
Ôn Sương Bạch quanh bốn phía, phát hiện đang ở trong một căn phòng trống trải, ngoài nàng và thì còn ai khác. Nàng vội túm lấy tay áo , dồn dập hỏi: "Đại sư , Chước Hoa sư tỷ, Tam Thổ, Thẩm Hạc Phong... bọn họ ? Tiểu hồ ly, tiểu rùa đen, cả Phật tử nữa, những khác ? Bọn họ ? Vẫn còn sống cả chứ?"
Tạ Tử Ân bật bất đắc dĩ, đỡ lấy vẫn còn yếu ớt của nàng, đáp: "Yên tâm, đều còn sống cả."
"Vậy thì ." Ôn Sương Bạch thở phào nhẹ nhõm, chợt nhớ điều gì, mắt sáng lên, hỏi tiếp: "Chúng thắng ?"
Tạ Tử Ân "ừ" một tiếng: "Coi như là thắng, nhưng xảy chút sự cố nhỏ."
Ôn Sương Bạch: "Sự cố gì?"
Nàng chắc chắn khi ngất nhổ thánh kỳ, nàng và Tạ Tử Ân cũng khỏi tháp, đều ch·ết, thì còn thể xảy sự cố gì nữa?
…………
Bên ngoài thánh tháp, Lý Chước Hoa đang chống nạnh, Ngân Huyền thì đang ăn sáng nóng hổi, còn Lục Gia Nghiêu thì xổm. Cả ba đang cùng ngắm nghía cái xác của Đế Kỳ.
"Chào buổi sáng, các tỷ của ." Giọng Ôn Sương Bạch từ lưng truyền đến.
Ba đồng loạt , mắt sáng rỡ.
Chỉ thấy cách đó xa, Tạ Tử Ân đang dìu Ôn Sương Bạch, áo xanh và áo trắng sóng bước bên , chầm chậm tới.
Lý Chước Hoa vội đón: "Sư , tỉnh !"
Ôn Sương Bạch cũng , tiến lên vài bước ôm chầm lấy sư tỷ. Tạ Tử Ân theo hai tỷ , cả ba cùng tiến về phía Ngân Huyền và Lục Gia Nghiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-177.html.]
Ngân Huyền đưa đồ ăn sáng tới mặt Ôn Sương Bạch: "Sư ăn chút ?"
"Ta đói, đại sư cứ ăn tự nhiên ." Ôn Sương Bạch lắc đầu, nàng quả thực đói, cũng chẳng ăn.
Lục Gia Nghiêu bên cạnh dậy, nhanh tay nhét một miếng điểm tâm miệng, với nàng: "Sương Bạch, tỉnh , quá! Giờ chỉ còn thiếu mỗi Thẩm thôi!"
Ôn Sương Bạch ngọn ngành từ Tạ Tử Ân, liền nhíu mày: "Huynh vẫn ?"
Ba Ngân Huyền, Lý Chước Hoa và Lục Gia Nghiêu ăn ý cùng lắc đầu.
Thư Sách
Ôn Sương Bạch xuống cái xác của Đế Kỳ mặt đất.
Đó là một hình nửa rồng nửa sưng vù đến mức hình thù gì nữa. Hơn nữa, nó còn sét đ.á.n.h cho cháy đen, trông vô cùng gớm ghiếc.
Tạ Tử Ân bên cạnh, cúi đầu với nàng: "Hôm qua Hứa các chủ xử lý , chỉ cần linh thức của Đế Kỳ diệt, cái xác sẽ lập tức tan thành tro bụi."
Ôn Sương Bạch gật đầu tỏ ý hiểu.
Tạ Tử Ân là y tu, hiểu rõ tình trạng cơ thể của Ôn Sương Bạch nhất. Nàng bây giờ kỳ thực vẫn còn yếu, bèn hỏi: "Có về nghỉ một lát ?"
Ôn Sương Bạch quả thực thấy mệt, hai chân cũng nhũn .
nàng lắc đầu: " đợi."
Đoạn, nàng tựa lòng : "Ta dựa là ."
Tạ Tử Ân đáp: "Được."
Mặt trời dần lên cao.
Dưới chân núi, một đám bá tánh và tán tu vẫn luôn ở đó, dù đợi suốt một ngày một đêm cũng từng rời .
Hơn nữa, khi trời càng lúc càng sáng, càng nhiều chân tướng qua Huyền Thiên Kính, khiến cho các tu sĩ và bá tánh xung quanh đổ về phía thánh tháp càng lúc càng đông, vây kín chân núi, đông như kiến.
Chẳng mấy chốc, ngoại trừ ba thương nặng nhất là Hoài Minh Phật tử, tiểu hồ ly và tiểu rùa đen tới, các tử của Ngọc Tê Cốc và Thần Diễn Tự đều tụ hội đông đủ.
Mọi vẫn luôn chờ đợi.
Một chén , một nén nhang, nửa canh giờ, một canh giờ trôi qua...
Đột nhiên, một tiếng "bùm" vang lên, cái xác của Đế Kỳ bỗng lửa sét từ Minh Đạo bọc lấy, bùng lên dữ dội. Ngọn lửa càng cháy càng lớn, đem tà khí và ô uế thế gian thiêu đốt sạch sành sanh.
Dưới ánh mắt của , sự chứng kiến của thánh tháp, trong ánh lửa ngút trời, xác của Đế Kỳ, cùng với linh thức của và Du Tiếu Tiếu bên trong Minh Đạo, tất cả đều thiêu đ.á.n.h cho hồn phi phách tán, tan thành tro bụi.
Trên Huyền Thiên Kính, vị đạo sĩ với gương mặt như một bỗng nhướng mày một cái đầy ẩn ý.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, hình bóng Huyền Thiên Kính mờ dần, bắt đầu hiện lên từng hàng thông tin tổng kết.
【 Dọn dẹp tử tất, trận chiến cuối cùng [Leo Thánh Tháp] của Huyền Thiên Đại Bỉ kết thúc thành công. Bắt đầu tổng kết điểm đạt qua năm vòng để phân định thắng bại. 】
【 Tổng kết thành công, thắng bại của Huyền Thiên Đại Bỉ như : 】
【 Hạng ba: Thần Diễn Tự, tổng thánh thạch: 515.638; 】
【 Hạng nhì: Ngọc Tê Cốc, tổng thánh thạch: 733.526; 】
【 Hạng nhất: Thanh Linh Sơn, tổng thánh thạch: 1.176.718; 】
【 Chúc mừng Thanh Linh Sơn đoạt hạng nhất Huyền Thiên Đại Bỉ , nắm giữ Huyền Thiên Lệnh. 】
Giờ phút , tại ngóc ngách của Huyền Thiên Đại Lục, vô tu sĩ đều thấy những hàng chữ .
Những dòng văn tự tính toán qua trận pháp Huyền Thiên Cầu, trông thì lạnh như băng, nhưng khiến lặng lẽ đỏ hoe vành mắt.
Dưới chân ngọn núi nơi thánh tháp sừng sững, đám bá tánh mặt tại đây kìm mà vỡ oà hoan hô. Họ nhảy cẫng lên, hò hét: "Chúng thắng ! Chúng thắng !!!"
Mà đỉnh núi, giữa trung vọng đến một tràng c.h.ử.i rủa khó : "Đau, đau ch·ết lão phu! Ném nhẹ tay một chút hả, *&¥##%..."
Tiếng c.h.ử.i là của Thẩm Hạc Phong, mới hồn về với xác thánh tháp ném thẳng ngoài chút nể nang.
Trong tiếng hoan hô xen lẫn tiếng c.h.ử.i rủa, Ôn Sương Bạch nắm tay Tạ Tử Ân, cùng Ngân Huyền, Lý Chước Hoa, Lục Gia Nghiêu, và các chiến hữu của Ngọc Tê Cốc, Thần Diễn Tự, cùng , hướng về phía Thẩm Hạc Phong đang ở giữa trung mà đón tới.
Huyền Thiên Kính bên hông đang rung lên, Ôn Sương Bạch đó là âm thanh tổng kết của thánh tháp, là âm báo nhiều linh thạch sắp "về túi".
giờ khắc , nàng hề đến nó.
Ánh mắt nàng về phía thương, về phía từng đồng đội, từng chiến hữu, đó ngẩng đầu lên.
Hôm nay trời quang.
Ôn Sương Bạch ngước lên , thánh tháp trắng tinh tì vết vẫn đang đắm trong ánh mặt trời.
Giờ phút , gió mát khẽ mơn man, trời vẫn xanh, mây vẫn trắng.
Thật quá.
Theo việc Huyền Thiên Lệnh đổi chủ, chân tướng nổi lên mặt nước, chuyện kế tiếp đều thuận lý thành chương.
Sáu đại môn phái gồm Thanh Linh Sơn, Ngọc Tê Cốc, Thần Diễn Tự, Vạn Thánh Cung, Càn Nguyên Phái, Thiên La Vu đều đích đến Đế Châu Thành ngay hôm khi tỷ thí kết thúc.