Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-10-14 03:56:08
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Đối diện với ánh mắt của , Ôn Sương Bạch bất giác thấy nóng mặt.

“Chẳng liên quan gì đến , cảm ơn thì cảm ơn .” Thấy đôi mắt Thẩm Hạc Phong láo liên, định mấy lời bậy bạ gì đó, Ôn Sương Bạch vội vàng chuyển chủ đề: “ , các ngươi cảm thấy Đế Yên Nhiên gì đó ?”

Ban ngày ở Thải Duyên Lâu, nàng xem lưu ảnh châu của vòng tỷ thí ở Thần Quỷ Vực, đặc biệt chú ý đến nhóm của Tử Viêm Giới, nhất là Đế Yên Nhiên.

Thật sự kỳ quái, hai Đế Yên Nhiên và Đế Kỳ gần như lúc nào cũng ở bên , hơn nữa cử chỉ mật giống như sự gần gũi giữa , mà giống tình nhân hơn.

Để so sánh, Ôn Sương Bạch tìm lưu ảnh châu ở Điền gia thôn xem. Không xem thì thôi, xem xong mà giật cả .

Ở những nơi ai để ý, Đế Yên Nhiên gần như biến thành một khác.

Thẩm Hạc Phong: “Không , để ý, lão phu với cô .”

Lục Gia Nghiêu cũng lắc đầu: “Ta chỉ với tử của Ngọc Tê Cốc và Thần Diễn Tự thôi.”

“Ta cũng thấy !” Khác với hai Thẩm và Lục, Lý Chước Hoa cũng cảm giác , nàng phàn nàn: “Ta luôn cảm giác Đế Yên Nhiên đó cứ thường xuyên chằm chằm , trừng thì cô lập tức dời mắt , cứ như thần kinh. Hơn nữa ánh mắt cô cứ như thể trộm kiếm của cô !”

Ngân Huyền cũng dịu dàng phụ họa: “Đế cô nương quả thật chút giống với lúc .”

“Các ngươi cảm thấy…” Đầu ngón tay Tạ Tử Ân khẽ gõ lên mặt bàn: “Cô giống một , một mà chúng đều quen ?”

“Đoạt xá? Quỷ ám?” Thẩm Hạc Phong : “Nhà họ Đế của bọn họ mà cũng phát hiện , cả nhà đều mù hết ?”

Ôn Sương Bạch : “Liệu khả năng, nhà họ Đế ngầm đồng ý việc ?”

“Vậy thì Đế Yên Nhiên cũng t.h.ả.m quá .”

Lục Gia Nghiêu kinh ngạc: “Trời ơi, đáng sợ quá, là ai đoạt xá Đế cô nương ?”

Ôn Sương Bạch liếc ba đồng đội cũng cảm thấy Đế Yên Nhiên , cẩn thận một cái tên: “Du Tiếu Tiếu.”

“Hơn nữa còn một chuyện, Diệp lão kẻ Lục Anh ch·ết.” Trên đường về Ôn Sương Bạch luôn suy nghĩ về chuyện , một lúc liền một suy đoán. “Ta nhớ Lục Anh vẫn luôn truy lùng tung tích của Du Tiếu Tiếu, thể nào là tra điều gì đó, thậm chí tra … nhà họ Đế, cho nên nhà họ Đế ch·ết?”

 

“Cũng khả năng.” Tạ Tử Ân về phía Ôn Sương Bạch. “Ngươi điều tra rõ chuyện ?”

Ôn Sương Bạch gật đầu: “ .”

Nói thì nàng và Đế Yên Nhiên cũng , hai chỉ chút tiếp xúc ở Điền gia thôn.

Lúc đó, Ôn Sương Bạch thể cảm nhận thiện ý từ Đế Yên Nhiên.

Nếu Đế Yên Nhiên là của nhà họ Đế, nếu đang trong lúc thi đấu, Ôn Sương Bạch cảm thấy, nàng lẽ thể trở thành bạn bè với đối phương.

Một cô gái mà nàng thật sự ngưỡng mộ, thể khác chiếm cứ, linh hồn thật sự lặng lẽ biến mất, nhưng tất cả những điều , dường như ai phát hiện, ai để tâm.

Ôn Sương Bạch nghĩ , trong lòng liền cảm thấy thoải mái.

nàng định nhờ giúp đỡ cùng điều tra.

thời điểm trận chung kết sắp đến, sáu vẫn nên lấy tu luyện trọng.

“Ta dặn tiểu sư , bảo cử mấy của Thải Duyên Lâu giúp theo dõi nhà họ Đế.” Ôn Sương Bạch . “Các ngươi ngày thường tu luyện nhiều, nếu tin tức gì, báo cho một tiếng là .”

Năm còn đều đồng ý.

 * Chiều hôm , Thẩm Hạc Phong theo lệ thường ngoài mở sạp xem bói.

Trước khi , nhớ việc Ôn Sương Bạch nhờ tối qua, bèn bấm tay tính toán, tìm một phương vị lợi cho việc .

Phương vị ở hướng phố Bách Hoa trong thành Đế Châu. Điều là nó lợi cho Ôn Sương Bạch, điều thể sẽ gặp họa đổ m.á.u vì vạ miệng!

“Ôn Nhị Bạch đúng là khắc lão phu mà.” Thẩm Hạc Phong cảm thán một câu, đó nghênh ngang tới.

Khu vực phố Bách Hoa đầy các cửa hàng son phấn, trang phục, điểm tâm, vì nhiều cô gái cùng .

Lão đạo sĩ lẩm bẩm thần bí, ngó khắp nơi trong đám đông, đó mắt nheo , chặn mặt một tiểu cô nương từ cửa hàng trang phục : “Cô nương xin dừng bước!”

Đối phương trông trẻ, nhưng trạng thái lắm, gương mặt nhỏ nhắn đầy vẻ u sầu.

Thẩm Hạc Phong : “Lão phu xem sắc mặt cô nương, dường như đang chuyện phiền lòng quấy nhiễu, cần lão phu bói cho cô nương một quẻ ?”

Tiểu cô nương Thẩm Hạc Phong, trong mắt chút kinh ngạc, vội vàng lắc đầu: “Không, cần ạ.”

Lão đạo sĩ tủm tỉm: “Được, , đừng vội, lão phu thấy ngươi duyên lắm đấy, để tính cho ngươi một quẻ!”

Tiểu cô nương: “…?”

Thẩm Hạc Phong xem bói theo kiểu tùy tâm sở dục, chuyên khó khác.

Nói cách khác, thích nhất là xem bói cho những xem.

Thẩm Hạc Phong nhanh chóng bói một quẻ, quẻ tượng trong lòng khẽ “chà” một tiếng, nhưng hề để lộ mặt, mà một cách đầy bí ẩn: “Phải chăng cô nương m·ất t·ích, tìm ?”

Tiểu cô nương kinh ngạc tột độ: “Ngài, ngài …”

“Tiểu Ngọc sư , qua đây!” Đột nhiên mấy nữ tử lớn tuổi hơn một chút vội vã đuổi từ cửa hàng trang phục.

Một trong đó thậm chí hai lời, liền rút kiếm tấn công Thẩm Hạc Phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-53.html.]

Thẩm Hạc Phong xoay nhẹ mai rùa trong tay , một kết giới linh lực với phù văn phức tạp liền dựng thẳng lên, nhẹ nhàng đỡ lấy một kiếm . Hắn liếc tướng mạo của đối phương, hì hì : “Cô nương hung dữ thật, tuổi còn trẻ mà sát khí nặng như , vong hồn kiếm ít , cẩn thận oan hồn đòi mạng đấy!”

“Tên đạo sĩ c.h.ế.t tiệt miệng bậy bạ gì đó?!” Nữ tử tướng mạo hung dữ mặt mày âm trầm, lớn tiếng quát giữa đường: “Các vị chú ý, tử của Thanh Linh Sơn, chính hại Đế Châu chúng thất bại trong đại hội Huyền Thiên, khiến cho thiếu chủ của chúng trọng thương! Thân là Đế Châu, các vị đừng để lừa!”

Lời , những qua đường đang vây xem lập tức đồng lòng căm phẫn.

“Hay cho tên tiểu nhân của Thanh Linh Sơn, cút khỏi Đế Châu của chúng !”

“Mau cút , Đế Châu chúng chào đón của Thanh Linh Sơn các ngươi!”

Trong chốc lát, đủ loại hộp phấn, điểm tâm, cùng với tiếng c.h.ử.i rủa, ồ ạt ném về phía Thẩm Hạc Phong.

Thẩm Hạc Phong đám đông bá tánh Đế Châu ngày càng tụ , nhổ một bãi nước bọt xuống đất, lẩm bẩm c.h.ử.i thề ôm đầu bỏ chạy.

Hắn quen đường quen nẻo trốn con hẻm nhỏ, lượn lờ trong những con hẻm phức tạp, trốn ở một góc hẻo lánh. Đợi một lúc lâu, thấy xung quanh động tĩnh, định dậy rời thì bất ngờ gặp một ngờ tới.

Ở khúc quanh của con hẻm, một đàn ông áo trắng thong thả bước tới.

Ngũ quan của đàn ông tinh xảo xinh , nhưng biểu cảm lạnh lùng, khí chất xa cách, đó chính là Tạ Tử Ân.

Tên độc y ở Vô Tận Phòng chăm sóc đóa hoa ăn thịt c.ắ.n loạn của , đến đây gì?

Hơn nữa hành tung lén lút, e là đang chuyện gì đó mờ ám?

Thẩm Hạc Phong vội vàng trốn kỹ, chăm chú theo dõi nhất cử nhất động của Tạ Tử Ân.

Hắn tận mắt thấy Tạ Tử Ân dừng cửa một tiểu viện, gõ cửa.

Rất nhanh, cửa tiểu viện mở , một phụ nhân dung mạo thanh tú xuất hiện ở cửa, với Tạ Tử Ân tránh sang một bên.

Tạ Tử Ân gật đầu với đối phương, hai một một phòng, đó đóng cửa .

 * Sau khi trở Vô Tận Phòng, Thẩm Hạc Phong tìm Ôn Sương Bạch, tiên báo chuyện của Tiểu Ngọc sư .

“Tiểu Ngọc sư ?” Ôn Sương Bạch mới tra xong các mối quan hệ của Đế Yên Nhiên.

Đế Yên Nhiên là em họ của Đế Kỳ, từ nhỏ cha đều mất, gia chủ của Đế gia là Đế Tu Nguyên nuôi lớn.

Cho nên nàng tuy mang phận cao quý của nhà họ Đế, nhưng thật trong gia tộc cũng nào thật lòng.

Trong môn phái, nàng ba bạn .

Đáng tiếc, là trùng hợp cố ý sắp đặt, ba bạn đều hẹn mà cùng bế quan.

Còn gọi là Tiểu Ngọc sư , Ôn Sương Bạch tạm thời từng qua.

“Ta sẽ nhờ Tam Thổ giúp tra thử.” Nói về việc tra , vẫn là Lục Gia Nghiêu chuyên nghiệp hơn, quen từ khắp nơi.

“Sao , ngươi còn chuyện gì ?” Ôn Sương Bạch đang bận, chuyên tâm tu luyện Diệu Linh tâm pháp, điều tra chuyện của Đế Yên Nhiên, còn nghiên cứu tài liệu về trận chung kết của Thánh Tháp mà Tào trưởng lão đưa tới.

“Ôn Nhị Bạch , chuyện của ngươi và Tạ Tử Ân...” Thẩm Hạc Phong thở dài vẻ ông cụ non, vỗ vỗ vai Ôn Sương Bạch, một cách đầy thâm ý: “Lão phu vẫn về phía ngươi.”

Ôn Sương Bạch hiểu: “Ngươi định giở trò gì nữa?”

“…Ngươi cái đồ đàn bà độc ác, đúng là lấy lòng của lòng lang thú mà!” Thẩm Hạc Phong tức ch·ết , nhưng vẫn kể chuyện Tạ Tử Ân lén gặp một phụ nữ. “Ngươi tự để ý một chút .”

Ôn Sương Bạch xong, phản ứng bình thản “ừm” một tiếng, khi Thẩm Hạc Phong rời , nàng tiếp tục xem tài liệu chung kết còn dang dở.

một lúc lâu, nàng cứ lặp lặp ở cùng một trang.

Không , nàng thể nào tĩnh tâm .

Một cảm xúc xa lạ, ?

Ôn Sương Bạch ngẩn một lúc lâu, cuối cùng vỗ vỗ mặt điều chỉnh cảm xúc, tiên thành cho xong những việc cần .

Khi trạng thái , Ôn Sương Bạch thể ngủ, nàng thể duy trì trạng thái tràn đầy năng lượng suốt mười hai canh giờ một ngày.

tối nay, Ôn Sương Bạch cảm thấy chút mệt mỏi, nàng định sẽ ngủ một giấc thật ngon.

mới tắt đèn bao lâu, Tạ Tử Ân .

Người đàn ông ngoài cửa phòng, nhẹ nhàng gõ cửa: “Ngủ ?”

Người ngủ thì sẽ trả lời.

Ôn Sương Bạch im lặng giường, một tiếng động.

Đáng tiếc, 400  đang ngủ chân nàng thấy tiếng của Tạ Tử Ân, liền vui vẻ bò dậy, định cửa chào hỏi!

Cây bút ngốc chí tiến thủ !

Ôn Sương Bạch duỗi một chân qua, lập tức đè 400 khối xuống chân, mặc cho cây bút gỗ giãy giụa thế nào cũng thể động đậy.

400   thút thít một tiếng, từ bỏ chống cự.

Thư Sách

Tiếng sột soạt lọt tai Tạ Tử Ân đang ở ngoài phòng, : “Ngươi ngủ thì đây.”

Nói , định mở cửa.

khóa cửa cũng chỉ phòng quân tử, là tu sĩ, mở một cái khóa thì gì khó ?

Ôn Sương Bạch: “??”

Ôn Sương Bạch tức đến bật : “Ta cho ngươi ?”

 

Loading...