Khéo tay bỏ , con gái bé cầm gương  tủ ở giường đất lên soi, sờ mặt   thở dài: "Làn da   gì khác Tiểu Hắc Đản,   thường  cháu gái giống cô ? Tại  da   trắng như cô chứ?"
Còn khéo ,  thì càng  sánh bằng. Nói thật, cô  ôm   nũng nịu, ngọt ngào đến mức   mà lòng tan chảy. ...
Quý Thu Uyển xách túi quần áo,  bước  cửa, trong bụng  khỏi "Lộp bộp" một tiếng,  khí ... Không đúng! Chẳng lẽ là em gái  xảy  chuyện gì.
"Mẹ!" Quý Thu Uyển   hoảng.
"Không ." Bà Tô vỗ vỗ bên cạnh: "Tới đây ."
Quý Thu Uyển đáp,  về phía chồng, hy vọng chồng nhắc nhở.
Anh cả thật thà, áy náy  với Quý Thu Uyển.
Trong lòng Quý Thu Uyển thả lỏng một nửa,   cùng bà Tô: "Con  hai đôi giày cho em gái và Tiểu Hắc Đản, mai  gửi đồ gửi một túi cho nó."
Bà Tô nhận lấy túi quần áo, bỏ  trong giường đất, kéo tay của Thu Uyển, kể  chuyện với tâm trạng phức tạp, cuối cùng bà Tô áy náy : "Trong nhà  ý để Tú Tú tới chọn,  thấy thằng tư  đến công binh xưởng..."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Khụ!" Ông Tô trợn mắt  bà Tô một cái, ngẩng đầu  với con dâu trưởng: "Tú Tú tới chọn, nếu chọn công việc tiểu học ở trấn, con lùi về, nếu chọn trúng công binh xưởng, thì sẽ để thằng tư ở nhà."
Quý Thu Uyển trầm ngâm  lên tiếng.
Bà Tô đau lòng cho con trai bé,   con trai cả đến công binh xưởng gì đó,  một chữ "Binh" là  thể  công việc nặng nhọc bao nhiêu, nhiệm vụ  cấp bách thế nào. Trong ngoài cả nhà  cả đều dựa  con dâu trưởng chèo chống, con dâu  , một, hai tháng  một  trở về, hai đứa trẻ và  cả sẽ thế nào?
Bà Tô siết tay Quý Thu Uyển, bảo đảm: "Thu Uyển, con  em gái lớn lên, nó    thiên vị, nó đều  với mấy  , nhà các con và thằng tư nhà  , thằng hai, thằng ba nó sẽ   quản. Trước đó  đánh tiếng với em gái con, để nó tìm thêm việc ngay ở trấn , đến lúc đó  bảo thằng hai đưa công việc cho con..."
"Mẹ!" Quý Thu Uyển  vui : "Mẹ coi em gái là cái gì? Máy tìm việc cho con trai ? Mẹ còn coi chúng con là cái gì? Trùng hút m.á.u hút m.á.u em gái ư?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-163.html.]
Ông Tô  con dâu trưởng , sự khó chịu ở trong lòng lập tức giải tán.
"Mẹ,    ý ." Bà Tô vội vàng khoát tay, giải thích: "Mẹ thấy con  lên tiếng, nghĩ con  ..."
Bà Tô phục hồi tinh thần , nghĩ đến nhân phẩm con dâu trưởng, cũng   nghĩ sai,  nhịn  nịnh Quý Thu Uyển: "Được ,  đùa mà."
"Con đang suy nghĩ một chuyện." Nhắc tới chuyện , Quý Thu Uyển  về phía ông Tô: "Ngày hôm  con  chợ bán trứng gà, thấy Tú Tú và Tô Minh Hải ở đầu thôn lôi lôi kéo kéo. Về Tô Minh Hải , chúng  đều , lời ngon tiếng ngọt,   là một  tài giỏi. Hay là đừng để nó chọn danh sách công việc, con sợ nó sẽ trực tiếp chọn công việc công binh xưởng cho Tô Minh Hải."
"Có chúng em ." Anh hai : "Tô Minh Hải  dám!"
"Chú tư  để nó chọn công việc, là vì  một cơ hội cạnh tranh công bằng với chị, nếu chị tình nguyện nhường việc." Quý Thu Uyển  : "Vậy còn để nó chọn  gì? Vả , công binh xưởng xa như , nhà nó  thể lo liệu ở nhà  ? Chúng  cho nó công việc,   là để nó  thu nhập,  thế  Đại Hải nuôi cả nhà, chăm sóc ba  và em trai, em gái ở  ?"
Suy nghĩ, Quý Thu Uyển  : "Nhỡ nó đến công binh xưởng, về mang theo công việc lập gia đình thì  thế nào, còn  để chúng  chăm sóc trong nhà, nuôi giúp ? Ba, con thấy lát nữa nó và  nó tới, con   rõ ràng từng chuyện."
Ông Tô gật đầu, chỉ  trầm ngâm, ngẩng đầu hỏi  hai: "Tú Tú bao nhiêu tuổi?"
Anh hai: "Mười chín."
Mười chín tuổi, ở  đến hai năm là  lập gia đình.
"Dưới nó." Ông Tô  quá chắc chắn hỏi: "Ba nhớ hình như cũng là con gái? Bao nhiêu tuổi?"
" ạ." Quý Thu Uyển gật đầu : "Em gái nó tên Bình Bình, năm nay mười sáu tuổi."
Thôn nhà họ Tô  bốn đại đội, hơn ba trăm gia đình, nhà nhà đều  mấy con trai, con trai  cháu trai, cháu gái, cô    nhiều  vai , chứ  gì là ông cụ  thích  cửa buôn với  .
Hơn nữa, Đại Hải còn  thuộc đại đội của họ. Quý Thu Uyển chủ động : "Con  tiểu Quân (con trai Thu Uyển) , thành tích học tập của Bình Bình  , năm  đạt thành tích xuất sắc thi đỗ trường trung học ở trấn, nhà  cho , giáo viên trấn  tìm đến tận thôn. Đứa thứ tư, thứ năm cũng là con gái, một đứa mười một tuổi, một đứa chín tuổi,  học xong tiểu học   gọi về nhà bắt đầu  việc giống Bình Bình, mỗi ngày  hai điểm công. Đứa nhỏ nhất là con trai, năm nay tám tuổi, học tiểu học ở đầu thôn,  nghịch ngợm, phá phách."