Anh ba Tô phận thật sự của cô, mà nguyên chủ sợ hãi với tất cả các thể loại động vật mềm.
Tô Mai yên lặng tất và xỏ giày.
Anh ba Tô thấy cô như thì vội vàng lên tiếng dỗ dành: "Không em là nuôi cá trong ruộng lúa ? Sáng nay qua con suối nhỏ bên bắt ba sọt cá, em xem một chút xem cá con , nếu thì mang thả xuống ruộng thử xem ."
Tô Mai gật gật đầu, bờ suối.
"Em thấy tảng đá lớn ở đằng ?" Anh ba Tô hét lên: "Ở bên một sọt cá đó, ba mươi mét về phía tây một sọt nữa, còn sọt cuối cùng thì em thêm bốn mươi mét về phía đông là thấy."
"Em thấy ." Nước suối trong vắt, thể rõ từng con cá ở trong sọt.
Ba sọt cá vớt lên, trong hai sọt chứa nào là cá con, nào là tôm tép, cả một ít cá diếc to cỡ lòng bàn tay, còn sọt còn thì đựng hẳn một con cá nheo nặng hơn một cân.
Cá nheo ăn cá con và tôm tép, bên trong cái sọt ngoại trừ nó thì còn một sinh vật sống nào khác, tôm cá bơi trong đều nó ăn bằng sạch.
Những con tôm quá nhỏ nên Tô Mai nhặt chúng và ném trở dòng suối. Ba con cá diếc thì xâu bằng cọng cỏ treo ở bên ngoài sọt tre, hai đàn cá con cô thả trong ruộng lúa.
Nhân lúc thời gian hãy còn sớm, Tô Mai xách sọt cá lội xuống suối, bắt thêm mấy sọt cá con nữa.
Chờ tới khi Triệu Khác tan ghé qua đây, Tô Mai thả tầm bốn năm trăm con cá xuống ruộng lúa .
"Tiểu Mai, em bắt cá con để gì?" Triệu Khác tò mò đống cá con tôm tép ở trong tay cô.
"Em thả chúng trong ruộng để nuôi lớn á." Tô Mai đặt con cá đáy sọt đang ngâm trong nước, di chuyển vị trí, hai mắt tập trung xuống mặt nước, hai tay cẩn thận từng li từng tí đưa thăm dò, đó đột nhiên nhấc sọt lên - bắt thêm vài con cá nữa.
"Có thể lớn ư?"
"Hẳn là thể phát triển tới tầm nửa cân."
Phương pháp quả thực tồi, các chiến sĩ khai khẩn nhiều ruộng nước, nếu như nhà nhà đều nuôi cá ở trong ruộng, cái khác, chỉ cần lấy một ít muối biển đảo để ướp lên là sáu tháng cuối năm lo về việc cá ăn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-272.html.]
Triệu Khác nâng cổ tay lên đồng hồ: "Để ngày mai tiếp , giờ về nhà ăn cơm thôi."
"Vâng." Tô Mai nhanh chóng bê cái sọt lên, thả mấy con cá nhỏ trong ruộng lúa: "Ba, ba, chúng về nhà ăn cơm thôi!"
Hai ở bên thấy thì lên tiếng đáp , lên bờ ruộng rửa sạch bùn bám chân, đó một thì xách sọt tre về phía bên , còn ôm đống cỏ lên bờ.
Triệu Khác xắn hai ống tay áo lên, tới hỗ trợ dồn đống cỏ bờ ruộng với .
Vân Mộng Hạ Vũ
Đợi bọn họ tới gần, Triệu Khác ôm lấy một đống cỏ lớn nhét trong sọt tre, nhận lấy đòn gánh trong tay ba Tô, nhấc hai chiếc sọt tre lên, : "Để em đưa qua chỗ hậu cần quân sự."
Tô Mai vẫy vẫy tay với , cầm ba cái sọt cá, ngăn cách cách tiếp theo đến dòng suối.
Ba Tô và ba Tô mang theo giày rơm, hai lên tảng đá phẳng bên bờ suối để rửa chân, đó mới xỏ giày.
Anh ba Tô cầm cái sọt tre đựng gà vịt lên, gọi: "Tiểu Mai, thôi."
Tô Mai đáp , ngay khi cô từ nước nhảy lên bờ, cô thấy Tiểu Trang đang gọi từ đằng xa: "Đồng chí Tô, đợi một chút."
"Đồng chí Chu đậu phụ và tàu hũ ky*." Tiểu Trang đưa cho cô một chiếc sọt tre chứa đầy các sản phẩm từ đậu nành: "Tiểu đội trưởng bảo đưa qua cho cô một ít, còn đậu phụ Ma Bà là đồng chí Chu đặc biệt để phần cho cô đó."
*Tàu hũ ky: còn gọi là phù trúc (âm Hán Việt trong tiếng Quảng Đông) hoặc váng đậu là một sản phẩm từ đậu nành. Trong quá trình nấu đậu, một lớp đậu mỏng chứa đạm và chất béo sẽ hình thành bề mặt nồi sữa đậu. Người sẽ vớt lớp màng mỏng và phơi khô để thành tàu hũ ky.
Tô Mai nhận lấy chiếc sọt tre, : "Cô gửi lời cảm ơn giúp nhé."
Tiểu Trang đáp cô, đó ba chân bốn cẳng chạy trở về.
"Cậu chạy nhanh như để gì?" Anh ba Tô tò mò hỏi.
Tô Mai : "Vội vàng chạy về để tranh đồ ăn mà."
Trong sọt tre ít đậu phụ và tàu hũ ky, khi ba qua nhà của Thái Giai Vi, Tô Mai với ba Tô và ba Tô một tiếng, đó rẽ sang ngang, đẩy cửa sân bước trong nhà cô .