"Hi hi." Tiểu Hắc Đản ngượng ngùng khoát khoát tay: "Giống  giống , cũng chỉ là thứ ba mà thôi."
"Ha ha..." Tất cả    bàn ăn đều   bé chọc .
So sánh với Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh, thì  bé  tính là  thứ ba.
Nghe thấy tiếng  của  , Tiểu Du Nhi  ở  đùi Triệu Khác đưa tay  vỗ vỗ lên bàn, cũng bi bô  theo: "Muốn,   học."
"Con cũng   học hả?" Tô Mai xúc óc gà cho  bé ăn.
"Ừm." Tiểu Du Nhi gật gật đầu.
"Dì  quên  hỏi xem  tổ chức nhà trẻ  ." Tô Mai .
Khi  chuyện với Thái Giai Vi,  Tô cũng  hỏi qua vấn đề : "Vẫn  . Hiệu trưởng Thái  rằng  thu xếp cho mấy đứa lớn , xong mới tới mấy đứa nhỏ."
Hai vợ chồng Thái Giai Vi gọi là mời khách, nhưng cũng chỉ  hai nhà Tô Mai và bà Vương.
Có hai bàn đồ ăn, một bàn dành cho cánh đàn ông, và một bàn dành cho mấy  Tô Mai và tụi trẻ con.
Tất cả đều là đồ ăn ngon.
Nào là món thịt kho nguội, thịt thỏ xào cay, nào là gà hầm khoai tây, thịt bò luộc Tứ Xuyên,   cả cá hấp,  canh trứng gà bồ công , riêng lũ trẻ còn  thêm một phần trái cây đóng hộp nữa.
Bên bàn của cánh đàn ông bên  cũng  chiêu đãi  thuốc xịn rượu ngon.
Tô Mai tặng nhà bọn họ một chiếc ga trải giường, một bộ ấm chén uống , còn bà Vương thì tặng một chiếc chăn gấm, một gói  ngon và hai bình kim ngân hoa tự ngâm.
Chu Chiêu Đệ và Quách Đại Thành kết hôn, bởi vì Chu Chiêu Đệ   hộ khẩu, cho nên hai  cũng   đăng ký lấy giấy chứng nhận kết hôn, chỉ mời bốn bàn khách ở  nhà ăn.
Bên phía Chu Chiêu Đệ, cô  mời tất cả    cùng trong nhà ăn.
Còn đằng Quách Đại Thành,   chỉ mời một  lính cần vụ và hai  chiến hữu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-274.html.]
Đang lúc ăn cơm thì  vợ và con gái   tới.
Đến tận lúc ,   vẫn   thấy  chứng hôn.
Hỏi một chút thì mới , hóa  bọn họ căn bản  hề mời  chứng hôn.
Người sĩ quan hậu cần đen mặt  dậy,  đến bốn bàn khách chuẩn    chứng hôn.  lúc , tư lệnh Giang  Triệu Khác đỡ  ,  theo phía  là một cô gái đang  lóc sụt sùi.
Tiểu Trang khẽ hỏi Tô Mai: "Trung đoàn trưởng Triệu nhà cô    cùng với tư lệnh Giang tới đây thế?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Tô Mai lắc đầu: " cũng   nữa."
Hôm qua cô cũng   thấy  bảo là  tới tham gia mà nhỉ?
"Tiểu đội trưởng,    ?" Tiểu Trang   sang hỏi Đại Bàn  bên cạnh.
Đại Bàn  về phía mấy  họ, nhỏ giọng đáp: "Có lẽ là... Có liên quan tới con trai của đồng chí Chu."
"Như thế nào cơ?" Tiểu Trang hiếu kỳ hỏi.
"Ngày hôm qua lính cần vụ của tư lệnh Giang tới, còn   là  nhờ đồng chí Chu  một bát mì tươi cho tư lệnh Giang  . Kết quả,  đường đồng chí Chu trở về,   con trai của cô  ngăn cản. Thằng bé ..." Đại Bàn  đến đây thì nghiến răng nghiến lợi: "Vừa mở miệng  là bắt đồng chí Chu về nhà, bảo là cái gì mà đừng  ở  quân đội khiến cho nó mất mặt  hổ. Đồng chí Chu  để ý tới nó, định  vòng qua thằng bé, ai ngờ thằng ranh con đấy    rằng mà đẩy đồng chí Chu ngã xuống vũng bùn,  nhấn đầu cô   trong nước. Quả thực   là  nữa ! Ngay cả súc sinh cũng  bằng!"
Tiểu Trang sững sờ: "... Vậy,   đó thì ?"
" may mắn  , đúng lúc đó Trung đoàn trưởng Triệu  ngang qua, nếu  thì... E rằng sẽ xảy  án mạng. Cậu đừng  nghi ngờ, chẳng qua là   thấy tên súc sinh  ăn nhiều như thế nào , to béo như heo , đồng chí Chu  thằng bé ghì chặt đến nỗi  thể động đậy."
Tô Mai nghĩ: Khó trách, hôm qua Triệu Khác trở về nhà,   dính đầy bùn đất, cô còn tưởng là   tập luyện với các chiến sĩ ở trong bùn nữa đấy.
Khi  và sĩ quan hậu cần chạy tới nơi, thằng bé    Trung đoàn trưởng Triệu đánh đến kêu trời gọi đất, thật sự đúng là vô cùng sảng khoái." Đại Bàn  xong thì giơ ngón tay cái với Tô Mai: "Giá trị vũ lực của Trung đoàn trưởng Triệu nhà cô thật đúng là đỉnh của chóp!"
" mà  chuyện vẫn  kết thúc ." Đại Bàn  tiếp: "Sau đó ba của nó là Trung đoàn trưởng Trương chạy tới, thằng nhóc đó nghĩ rằng    chống lưng, nên to mồm kêu gào đòi Trung đoàn trưởng Trương khai trừ Trung đoàn trưởng Triệu, về   , nó  la hét đòi đoạn tuyệt quan hệ  con với đồng chí Chu."
"Đồng chí Chu cũng cứng rắn lắm, cô  lấy giấy bút   giấy đoạn tuyệt quan hệ ngay tại chỗ, chép  thành hai bản,  đó ký tên  đóng dấu vân tay."
Tô Mai và Tiểu Trang  kinh ngạc: "Cô   chữ ư!"