Tô Mai suy nghĩ một chút, để thìa xuống, một tay cầm bát, tay nhẹ nhàng nâng đầu Trương Ninh: "Đây , giờ cô đừng quan tâm tới mùi vị, một uống hết ."
Trương Ninh uống xong một , ở giường che bụng, nôn khan mấy .
Tô Mai thấy cô thực sự khó chịu nên sang bên cạnh với bà Vương: "Có thể để đứa bé uống sữa bột , nhà cháu còn hai túi nữa cơ..."
Bà Vương lắc đầu, chậm rãi mở một góc quần áo đứa bé cho cô xem: "Đứa bé vẫn còn quá yếu, dám cho nó uống sữa bột ...". Bà sợ nếu như đứa bé hợp loại sữa đó sẽ ảnh hướng đến sức khỏe.
Tô Mai liếc qua góc quần áo mà bà Vương đang vén lên, ngạc nhiên về phía tay . Mặt đứa bé chỉ to bằng nửa bàn tay cô, hô hấp yếu đến nỗi nếu yên tĩnh cũng sẽ .
"Sinh xong, liền cởi quần áo đứa bé, chườm đồ lên bụng để sưởi ấm, đến bây giờ vẫn dám lấy ." Bà Vương đứa trẻ trong tay thở dài: "Tiểu Ninh mới sinh xong, cảm xúc còn định. dám cho con bé ."
Tô Mai triển khai tinh thần lực và từ từ quét qua cơ thể đứa bé. Cô thấy rằng các bộ phận khác của con bé vẫn đang phát triển , cơ thể vô cùng suy yếu.
"Nếu " , Tô Mai ngập ngừng: "Cho cháu ôm bé một lát. Người cháu ấm..."
"Được.", Tô Mai kịp xong thì bà Vương đồng ý, vì bà thấy rằng từ khi Tô Mai đến và xuống bên cạnh bà, đứa trẻ vẫn đang đung đưa trong giấc mơ của bà thở đều đặn, và ngủ thêm một giấc nữa.
Tô Mai cởi bỏ quần áo, cuộn lớp vải bông ở n.g.ự.c cẩn thận ôm đứa trẻ lòng đặt lên bụng , cảm giác như đang đặt một chú mèo con bụng , thật kỳ lạ ...
"Tiểu Mai", bà Vương dậy : "Cháu cứ ở đây thêm một lát, sẽ đến gặp bác sĩ Tần để hỏi thăm tình hình."
Vân Mộng Hạ Vũ
Tô Mai gật đầu, mặc quần áo , khi bà Vương mở cửa rời , cô nắm lấy bàn tay nhỏ bé của con bé, cẩn thận rút một chút dị năng lòng bàn tay của cô , từ từ theo cánh tay di chuyển khắp cơ thể.
Một lúc , cửa mở, Thái Giai Vi đến xem đứa bé, thấy cái bụng căng phồng của Tô Mai, cô : "Sao cô để đứa bé lên bụng ?."
"Suỵt!", Tô Mai chỉ phòng bên cạnh: "Yên lặng ."
"Sao ?", Thái Giai Vi trầm giọng .
Tô Mai thu dị năng, nhẹ nhàng xoa lưng đứa trẻ, : "Đứa nhỏ yếu."
Nhìn thấy vẻ mặt của cô, Thái Giai Vi nghĩ đến việc bà Vương đem đứa nhỏ sang phòng , liền gật đầu như hiểu: "Trương Ninh vẫn tình trạng của đứa bé đúng ?"
Tô Mai nhẹ nhàng đáp và hỏi: "Chị Thái, bây giờ chị về ?."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-354.html.]
" .", Thái Giai Vi trả lời.
"Vậy chị qua nhà em giúp em với Triệu Khác một tiếng, bảo chờ em về."
"Được.", Thái Giai Vi đồng ý. ...
Khi Triệu Khác về, Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh nấu một bữa ăn đơn giản.
"Mẹ các con ?", Triệu Khác rửa tay hỏi: "Vẫn còn ở đội canh tác về ?."
"Mẹ đến bệnh viện ạ.", Triệu Cẩn đưa cho mảnh giấy mà Tô Mai để : "Dì Trương mới sinh bé gái, dì Tô và hiệu trưởng Thái đến thăm họ."
Triệu Khác cầm khăn lau mặt, tờ giấy mắt một cái, đó nâng cổ tay lên đồng hồ: " Vậy ăn cơm ."
"Chú Triệu", Lâm Niệm Doanh nâng nắp nồi lên, gắp bánh bao xếp sọt hấp đưa cho : "Khi nào thì chú và thím sinh em gái cho chúng cháu?"
Trong đầu Tiểu Hắc Đản lập tức hiện lên hình ảnh đứa bé nước mắt nước mũi tùm lum, lúc nào cũng oa oa, về hai , : "Không, con em gái ."
Triệu Cẩn lấy một chậu nước đặt xuống đất để rửa tay cho tiểu Du nhi.
Tiểu Du nhi lấy cái muôi gỗ khuấy trong chậu nước, con bé thậm chí còn hiểu đang gì, thế nhưng vẫn lắc đầu và lặp lời Tiểu Hắc Đản: "Không, con cũng em gái ."
Triệu Khác rời mắt khỏi hai cái ảnh nhỏ nhắn, sang Triệu Cẩn.
Triệu Cẩn nhún vai, toe toét với bố: "Có nhiều em trai quá. Muốn sinh con thì cho bọn con một đứa em gái ."
Triệu Khác bằng lòng với câu trả lời, nhưng cũng gì, những năm gần đây Tiểu Mai nên mang thai, như còn quá sớm.
"Đoàn trưởng Triệu", Thái Giai Vi từ bệnh viện trở về, sang đây với : "Tiểu Mai nhờ với là đêm nay cô ở bệnh viện nên về nhà ."
Triệu Khác để bát đũa xuống, bước nhanh ngoài hỏi: "Có chuyện gì ?"
"Con của Trương Ninh yếu, Tiểu Mai ở giúp đứa bé giữ ấm."
Triệu Khác khẽ cau mày, đó : "Ăn cơm xong để Lão Mạnh qua đây với bọn trẻ một đêm."