"Anh cả." Dụ Lan đến phòng bếp chuẩn  đồ ăn, Tô Mai   thấy cô  nên đẩy một vali lớn về phía Triệu Trác : "Bọn em cũng  cho Tiểu Sâm và Tiểu Quân nữa."
"Để  xem là gì?" Triệu Trác   hứng thú mở , trong đó  một quyển sách nhỏ, bìa ngoài vẽ xe tăng,  khi mở quyển sách  là sơ đồ lắp ráp.
Dưới tấm vải che mưa  hai thứ, một là búp bê bằng vải đáng yêu, hai là mấy loại màu nước và gỗ.
"Vật liệu gỗ   thể lắp ráp thành xe tăng ?" Triệu Trác lắc quyển sách trong tay.
"Có thể." Triệu Khác : "Em tự vẽ bản thiết kế, Tô Mai đưa mấy đứa Tiểu Cẩn gọt gỗ,  khi  thành thì bọn em  lắp ráp một  ở nhà."
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông cụ   con trai nhỏ thiết kế, lập tức hứng thú: "Mau đặt lên bàn ăn, chúng  lắp ráp thử xem."
"Ba." Dụ Lan bưng chậu nước ấm đến: "Chúng  ăn cơm thôi. Triệu Trác,  mau dọn dẹp một chút, gọi bọn nhỏ xuống lầu rửa tay ăn cơm. Triệu Khác, em qua nhà bạn xem,  ba đứa nhỏ vẫn  trở về? Tịch Nam." Dụ Lan đưa chậu nước ấm cho cô  : "Em rửa tay cho , chị đưa Tiểu Mai  xem phòng ngủ của hai vợ chồng và mấy đứa nhỏ."
Mấy  lên tiếng, bắt đầu  việc.
"Mẹ, ,     ?"
Triệu Khác còn    ngoài tìm, Tiểu Hắc Đản chạy như gió  nhà,  đó là Triệu Cẩn, Lâm Niệm Doanh và Tôn Tiểu Lang xách theo túi giấy.
Tô Mai  tới hai bước ôm lấy Tiểu Hắc Đản, lau mồ hôi  trán  bé: "Sao  chạy nhanh như ?"
"Hi hi." Tiểu Hắc Đản ôm eo cô   : "Chú Tôn  cho bọn con , bọn con mới chạy về."
"Ba cháu mua vịt nướng." Tôn Tiểu Lang đưa túi giấy trong tay cho Tô Mai: "Chia cho   một con."
"Cảm ơn, cháu chờ một chút." Tô Mai đưa vịt nướng cho Dụ Lan  bên cạnh, mở một vali mây , trong vali  đều là đồ chơi vẫn  lắp ráp, Tô Mai chuẩn  cho mấy đứa nhỏ, tập luyện năng lực tư duy cho bọn nhỏ: "Tiểu Lang, cháu thích gì, động vật, súng, thuyền, máy bay  là xe?"
"Thím nhỏ." Triệu Sâm mang theo em gái và em họ xuống lầu, tò mò  mấy  Tôn Tiểu Lang cùng   vali: "Đây là gì ạ?"
"Đồ chơi." Tô Mai chọn đơn giản đưa cho Tiểu Hắc Đản: "Niệm Huy, con lắp ráp ."
Triệu Trác, Triệu Nho Sinh tò mò vây quanh .
Tiểu Hắc Đản dùng vải che mưa  túi nhỏ, đổ hết vật liệu gỗ , mở quyển sách nhỏ, chọn hai phần trung tâm, tay nhỏ bắt đầu chuyển động, một lát  lên dây cót thì ếch xanh nhỏ   thể nhảy.
"Wow!" Tôn Tiểu Lang, Triệu Sâm  nhịn  kinh ngạc : "Sẽ nhảy , trời ơi! Nó  thể nhảy."
"Dì ơi." Tôn Tiểu Lang kéo ống quần Tô Mai, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, hai mắt sáng lấp lánh : "Nó sẽ kêu ?"
Tô Mai lắc đầu: "Không , bởi vì thiếu vật liệu,   dì tìm  thì sẽ  cho cháu một con ếch kêu  nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-385.html.]
Tôn Tiểu Lang lập tức giơ lên tay: "Ngoéo tay."
Tô Mai "Phụt" vui vẻ,  ngoéo tay với  bé  hỏi: "Con học ai thế?"
"Ba cháu." Tôn Tiểu Lang  : "Ba cháu và  khác cá cược, nếu  ký tên in vân tay thì cũng ngoéo tay."
Tô Mai: "... Cháu thích cái nào thì chọn ."
Tôn Tiểu Lang mở ,  bé thích súng, máy bay và xe,  mặt  chút do dự, cuối cùng cầm s.ú.n.g : "Dì ơi, s.ú.n.g   viên đạn gỗ,    thể b.ắ.n chim sẻ, gà rừng giống như s.ú.n.g thật ?"
"Viên đạn gỗ   dùng ." Tô Mai cầm một viên đạn lên : "Dì  khoét rỗng bên trong ."
"Thím." Triệu Sâm : "Thím sợ bọn cháu sẽ   khác  thương ?"
Tô Mai  gật đầu.
"Thím." Triệu Quân  : "Cháu  thể lấy máy bay ?"
"Cháu lấy ."
"Thím." Triệu Chương mím môi: "Cháu thích tàu thủy."
Tô Mai chỉ  vali mây: "Thím  chuẩn  cho cháu và Tiểu Sâm, hai đứa lắp ráp những thứ  ,  đó đến đây chơi với các em  ?"
Triệu Chương và Triệu Sâm nhếch miệng , vui vẻ gật đầu, chạy tới mở vali mây , cầm quyển sách lên lật xem.
Tịch Nam nghiêm mặt lấy  quyển sách trong tay Triệu Chương: "Mẹ mua sách luyện toán cho con, con   xong ?"
Hai mắt Triệu Chương tối sầm , lắc đầu.
"Vậy con còn chơi ?"
"Tiểu Nam!" Triệu Dần kéo vợ , nhắc nhở : "Ba  đang ở đây đó."
Tịch Nam nghẹn họng, ném quyển sách trong tay  trong vali, đá  chân Triệu Dần: "Mang lên lầu, nhét xuống gầm giường của chúng , còn  mau  !"
Triệu Khác  bóng lưng Triệu Dần, nhíu mày, nhưng vẫn   gì.
Tô Mai sờ đầu Tôn Tiểu Lang: "Tiểu Lang ở  ăn cơm ?"
"Không ." Tôn Tiểu Lang  lên, ôm đồ chơi trong túi vải che mưa, vẫy tay với  : "Ông nội, bà nội, chú, dì, con về đây. Hắc Đản, Triệu Cẩn, buổi chiều mấy  đừng chạy loạn, chờ  đến tìm mấy ."