Tô Mai giật giật khóe miệng, lôi kéo vạt áo phía tiểu Du Nhi, xách lên, ôm ở trong lòng ngực, lập tức chạy về nhà.
"Mẹ ơi, con còn học cách trượt băng ."
"Về nhà học."
"A." Tiểu Du Nhi về phía : "Mẹ ơi, chó xồm lớn lên trông như thế nào?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Tô Mai: "... Khi nào rảnh, sẽ vẽ chó xồm cho con xem."
"Được ạ. Mẹ ơi, cả, hai cũng theo chân bọn họ đánh , ha ha... Sâm cũng gia nhập..."
Giữa trưa, Triệu Trác vội vàng trở về, lên tầng cầm bản vẽ liền ngoài.
"Triệu Trác, chờ một chút." Tô Mai vội rửa tay, cầm một cái túi sạch sẽ, lấy mười cái bánh bao thịt mới lò cùng mấy gói giấy dầu cho : "Mang đường ăn."
Triệu Trác đem bản vẽ trùng trùng điệp điệp cất trong lòng ngực, tiếp nhận đồ xong, một bên cầm giấy dầu lót cái bánh bao thịt, một bên quét mắt mấy đứa trẻ con cả dơ bẩn xếp hàng ghế: "Mấy đứa đánh ?"
Tô Mai quét mắt mấy đứa mặt mũi bầm dập: "Ừm, cùng con trai của tư lệnh Quý, chú nhỏ của Tiểu Lang kéo bè kéo lũ đánh ."
Triệu Trác càng hai đứa nhỏ nhiều hơn: "Đây là càng đánh càng ?"
Tô Mai : "Trẻ con đều như , đánh một trận liền mà."
Không cần hai ngày, Tiểu Hắc Đản sợ mà quăng ngã đứa nhóc , ở lúc chỉ dẫn hai đứa Quý Tiểu Ngũ và Tiểu Quyển Mao trượt băng, gần như chỉ cần dùng một buổi chiều, tốc độ trượt liền vượt qua Triệu Quân.
"Đến đây lấy ." Tiểu Hắc Đản lấy một động tác xinh để kết thúc thi đấu, đắc ý vẫy tay về phía cô.
Triệu Quân mím môi, phục : "Thi đấu ba ván nhất định sẽ thua, bây giờ mới một ván thôi. ."
Tiểu Hắc Đản về phía Quý Năm, Quý Năm về phía gật gật đầu, tỏ vẻ Triệu Quân sai.
"Được , tiếp theo đấu như thế nào, ."
Triệu Quân chống cằm nghĩ nghĩ, vẫy vẫy tay với của , chờ một lát, Triệu Sâm lấy từ nhà kho mấy tấm ván, đưa cho Triệu Quân phân phó, phía là tính từ cao đến thấp theo thứ tự lót ghế dài, ghế, gạch, thành hình cái sườn núi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-406.html.]
"Thấy ." Triệu Quân đắc ý mà giơ giơ cằm lên: "Bây giờ là trận thứ hai thi đấu, xem ai thể lướt qua ."
Triệu Cẩn nhíu nhíu mày, ngăn cản : "Quá nguy hiểm, Tiểu Hắc Đản mới học, em cũng trượt thuần thục..."
"Để tới mẫu cho." Triệu Cẩn còn xong, Quý Tiểu Ngũ ở giữa đường, một bên giảng giải, một bên nhanh chóng chạy tới phía , xông bừa lên chỗ mấy tấm ván đó bỗng nhiên nhảy dựng lướt qua chỗ giao của mấy tấm ván đó, trượt qua.
"Giỏi quá!" Tiểu Hắc Đản hưng phấn đỏ cả mặt, đây mới kĩ thuật trượt băng mà học.
" đến !" Tiểu Hắc Đản học theo Quý Tiểu Ngũ lui mấy mét, chạy lấy đà xông lên một tấm ván, liên tục nhảy lên, đáp xuống, một bộ động tác, tuy còn quá lưu loát nhưng mà cũng hình dáng.
"Giỏi đấy!" Vài vị tướng tan trở về, âm thanh hô to từ xa vang lên
Tiểu Hắc Đản phản ứng gì, về phía Triệu Quân ở đối diện: "Chị, tới lượt chị."
Triệu Quân vốn định khó mà chịu thua, nghĩ tới vượt qua nhẹ nhàng như , độ cao , trong lòng cô khỏi chút khiếp đảm.
Cắn chặt răng, Triệu Quân lùi đến vị trí mới Tiểu Hắc Đản , chạy lấy đà xông lên một tấm ván...
Quý Tiểu Ngũ thấy động tác của cô, đỉnh mày liền nhíu , trong lòng thầm nghĩ một tiếng: Không xong !
Triệu Quân còn đủ sức và lực chạy nữa, khi lên đến đầu bảng, cơ thể dấu hiệu trượt.
Ngay khi dấu hiệu lùi , cô bé vô cùng hoảng sợ, trực tiếp ngã từ xuống.
Triệu Cẩn sợ xảy chuyện nên vẫn luôn túc trực ở bên cạnh, Lâm Niệm Doanh hiểu nỗi lo của nên cũng ở một bên.
Vừa thấy xảy chuyện , Lâm Niệm Doanh ngay lập tức đưa tay túm lấy quần áo của cô bé. Triệu Cẩn dang hai tay đỡ, Tiểu Hắc Đản, Quý Tiểu Ngũ cũng chạy đến bằng giày trượt patin. Kết quả là Quý Tiểu Ngũ va Triệu Cẩn, Tiểu Hắc Đản ở đằng cũng ngã sõng soài đất, Triệu Quân ngã mạnh xuống của Tiểu Hắc Đản.
Tiểu Hắc Đản cơn đau cho mặt mũi nhăn nhúm , Quý Tiểu Ngũ thậm chí là la lên: "Chết tiệt, Tiểu Hắc Đản, còn mau dậy."
Triệu Cẩn sững một chút đó liền chạy tới đỡ Triệu Quân dậy.
Trên còn đè nặng nữa, Quý Tiểu Ngũ nhanh chóng đẩy Tiểu Hắc Đản đó dậy.
"Hừ." Không dậy . Quý Tiểu Ngũ mặt đất băng giá xoa bóp eo, giơ tay nới lỏng dây giày trượt, cởi giày , nhẹ nhàng xoa mắt cá chân, liên tục ho khan vài tiếng.