"Xin chào, đồng chí Tô." Giám đốc Lý miễn cưỡng rời mắt khỏi quân bài, ánh mắt rơi   Tô Mai một lúc  mỉm : "Không ngờ đồng chí Tô tuổi còn trẻ   tài như ..."
Tính tình của Tô Mai quá đáng sợ, đạo diễn Lý  chiếc ô tô đồ chơi   do ba và  trai của Dụ Lan gửi từ thành phố Hồng Kông, khi  thấy  tham gia chế tạo là Tô Mai,  vẫn bày tỏ sự tôn trọng,   những lời lẽ khen ngợi khiến Tô Mai  đỏ mặt.
"Giám đốc Lý."Tô Mai ngắt lời  : " lát nữa còn  chuyện  , chúng  tranh thủ thời gian một chút   ?"
"Được ,  thật là   thể chờ đợi  nữa, đồng chí Tô." Giám đốc Lý ánh mắt háo hức  Tô Mai: "Cô  thể giới thiệu chi tiết cho   ?"
Tô Mai gật đầu  về hướng chiếc xe vẫy tay: "Tiểu Du, con xuống đây chơi trò khác một lúc   ?"
Tiểu Du tắt xe , mở cửa leo xuống: "Mẹ, con chơi trò gì mới ?"
"Trong phòng  trai    một rổ đồ chơi lớn ?" Tô Mai vỗ nhẹ đầu chỉ  phòng trẻ em: "Xem xem con thích cái nào."
Tiểu Du: "Con  chơi chiếc thuyền chỉ cần bật đèn là  thể chạy  trong nước của  trai."
"Vậy con  hỏi  xem  thể để cho con chơi  ."
"Được ạ."
Giám đốc Lý  thấy thế thì mắt sáng lên: "Đồng chí Tô, thuyền nào , cô  thể cho  xem  ?"
"Chúng   về chiếc xe quân trang   ." Tô Mai sợ lát nữa nữa Triệu Ngọc Trân sẽ đến tìm cô nên cô  xử lý nhanh chuyện  : "Thuyền đó chúng  sẽ bàn ."
Giám đốc Lý cảm thấy Tô Mai   thấy thành ý của ông   đó mới bàn đến chuyện đồ chơi, đang định  gì đó tiếp thì  một  bé chạy từ ngoài .
"Dì ạ." Tôn Tiểu Lăng đeo cặp sách ở  lưng vội vang chạy  nhà: "Hắc Toàn Phong   ạ?"
Tô Mai chỉ  phòng bọn trẻ: "đang ở trong đó  bài tập."
Tôn Tiểu Lăng   chạy đến phòng trẻ em: "Hắc Toàn Phong,  mang bài tập đến ,  bài tập xong  dạy con  cách tháo lắp súng..."
"Chờ " Giám đốc Lý vội vàng chạy tới, nắm lấy dây đeo cặp sách,  chằm chằm khẩu s.ú.n.g gỗ  tay, kêu lên: "Súng 54, tay nghề thật là , là ai   ?" "
Tôn Tiểu Lăng giật mạnh dây cặp sách nhưng vẫn  thoát  đươc, tức giận giơ chân lên đạp một cái: "Buông , ông là ai?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-409.html.]
"Tiểu Lăng." Tô Mai  đến vỗ nhẹ  vai: "Con gọi là chú Lý."
Tôn Tiểu Lăng mím môi,  chút khinh thường : "Chú Lý."
"Này." Giám đốc Lý mỉm  lấy  một bao lì xì đỏ: "Có thể cho chú mượn xem khẩu s.ú.n.g của cháu ?"
Tôn Tiểu Lăng hai mắt sáng lên: "Mau  đây Hắc Toàn Phong,   cho  lỳ xì đỏ ."
Nói xong thì giật lấy phong bao lỳ xì màu đỏ, mở  xem, bên trong  năm mươi xu, thôi  , cũng coi như là tạm chấp nhận: "Cháu cho chú mở mang tầm mắt ."
Tiểu Hắc Đản vốn dĩ    bài tập cho kỳ nghỉ đông, kết quả  thấy như  xong thì  còn  yên  nữa, trực tiếp chạy  ngoài: "Ai? Ai cho lì xì ?"
"Anh nhỏ,  nhỏ." Tiểu Du chân ngắn cũng đuổi theo đằng : "Anh cho em mượn thuyền chơi một lúc   ?"
Giám đốc Lý đang vuốt ve khẩu s.ú.n.g với vẻ mặt ngốc nghếch,  thấy  thì nhanh chóng liếc mắt qua Tiểu Hắc Đản và Tiểu Du: "Đây là con trai lớn của nhà cô ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Tô Mai bật  lắc đầu, hướng về phía trong phòng gọi: "Tiểu Cẩn, Niệm Huy, các con  đây chút nào."
Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh  lượt đặt bút chạy  ngoài.
"Đây là Triệu Cẩn, con trai lớn của , còn đây là Lâm Niệm Doanh, con thứ hai." Tô Mai   chỉ  Tiểu Hắc Đản và Tiểu Du: "Con thứ ba là Lâm Niệm Huy, thứ tư là Triệu Du."
Hai họ! Giám đốc Lý sửng sốt một chút,  đó nhanh chóng định thần , lấy  mấy cái phong bao màu đỏ,  một câu: "đến đây nào, chú họ Lý,  đầu gặp mặt , chúng   quen một chút."
Tôn Tiểu Lăng nhân cơ hội ôm  s.ú.n.g  trong lòng.
"Làm quen  quen." Tiểu Du cảm thấy từ   thú vị, cầm lấy phong bao lì   khúc khích vui vẻ: "Làm quen  quen..." "
Tiểu Hắc Đản nhận lấy chiếc phong bao lì xì đỏ bỏ  túi: "Chú Lý , chú  xem xe đồ chơi ?"
"Ừ." Giám đốc Lý gật đầu: "Chú  em trai cháu  cháu  một chiếc thuyền chỉ cần bật đèn là  thể chạy trong nước, cháu  thể cho chú xem ?" "
"Được, chú đợi lát."Tiểu Hắc Đản xoay    phòng, lấy  một cái túi trong suốt: "Vẫn  lắp xong, chú  đợi một lát, sẽ xong ngay thôi."
Giám đốc Lý tò mò  những khối gỗ và tài liệu trong túi,  đó  sang hỏi Tô Mai: "Đồng chí Tô, cô  phiền nếu như để cho  xem Niệm Huy lắp ráp ?"