Tiểu Du Nhi l.i.ế.m liếm môi  về phía đĩa trái cây, ánh mắt đầy tha thiết: "Ngon quá ạ, chú ơi, cháu  thể ăn thêm mấy quả ?"
Người đàn ông chống cằm, trong lòng thầm nghĩ, mấy thứ   hạ độc ? Sau đó  lắc đầu,  phụ nữ câm điếc  vì  nghiên cứu chế tạo độc mà tìm  thí nghiệm thuốc, cũng  thể  lưng với gia tộc,   thể từ bỏ cơ hội mỗi ngày  hạ độc một .
Anh  suy đoán, hoặc là  nhóc  siêu may mắn, hoặc là bản    bản lĩnh tránh hung tìm cát.
Nếu thật sự như thế,  thì  thể bán, nuôi dưỡng ở bên cạnh, mượn chuyện vận mệnh, bọn họ  gì chẳng  cũng  ít công to .
Vân Mộng Hạ Vũ
Nghĩ ,  đàn ông lập tức kéo tay Tiểu Du Nhi: "Đến đây, giúp chú chọn một quả."
Tiểu Du Nhi chạy tới, chìa tay lấy.
Người đàn ông xoay cổ tay một cái, trong tay   lập tức  thêm một chiếc quạt xếp nho nhỏ, cây quạt  đập  tay Tiểu Du Nhi 'Cạch' một cái: "Đừng đụng ,  chỉ cần  cái nào  thể ăn ?"
Tiểu Du Nhi xoa xoa mu bàn tay  gõ sưng,   nhưng giọt nước mắt thật to  ngân ngấn trong mắt   rơi .
"Chọn !"
Tiểu Du Nhi  dọa đến run rẩy, đưa tay chọn bừa một quả  nhỏ  : "Cái , cái ..."
 trong lòng  nghĩ, ai bảo chú đánh ,   sợ, quả nào  cho chú hết.
Người đàn ông  lượt nhặt những quả mà  chỉ,  đó nhét cả đĩa  tay Tiểu Du Nhi: "Cầm  ."
"Cảm ơn chú." Tiểu Du Nhi ôm cái đĩa bước  vài bước,  bé đột nhiên cảm thấy  áy náy,   cho  cả một đĩa mà   chọn cho    mấy quả  xí: "Chú ơi, mấy quả   to  tròn ăn cũng  ngon, chú cầm hai quả ."
Người đàn ông liếc  một cái, thấy tên nhóc   vẻ chân thành nên cũng nhặt hết mấy quả   lên.
Trong lòng Tiểu Du Nhi thoáng chốc    tư vị gì,   là hai quả mà đột nhiên  lấy nhiều như . Trong lòng   vui, Tiểu Du Nhi  bên cạnh chậu than ăn hết quả  đến quả khác.
Người đàn ông thấy  ăn nhiều như  mà vẫn   việc gì,   càng tin tưởng  là   vận  lớn. Chính vì ,   cũng  dám ăn ngay mà bảo Thiết Tử ôm một con gà tới,   gì cũng cho nó ăn một miếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-467.html.]
Con gà  ăn xong một lúc lâu, lâu đến mức Tiểu Du Nhi dụi mắt ngủ   bên cạnh chậu than mà nó vẫn còn nhảy nhót tưng bừng,  đàn ông mới dám cẩn thận cầm lên cắn một miếng, ừm,  ngọt,     mùi thuốc.
Người đàn ông yên tâm bắt đầu ăn.
Ăn xong quả   lấy quả tươi ngon mọng nước, Thiết Tử  thấy cũng cầm lấy một quả.
Quả   bụng, hai  lập tức ôm bụng ngã xuống đất.
Toàn  co quắp, miệng sùi bọt mép.
Tiểu Du Nhi dụi mắt  dậy, khó hiểu  hai  đang lăn lộn: "Chú ơi, tự dưng hai  ăn xà phòng  gì? Ôi, đừng lăn qua bên , quần áo sắp bắt lửa . Lần  cháu  lửa đốt,  đầu,  cổ nổi  nhiều mụn nước, đau lắm."
Lúc  hai   còn   Tiểu Du Nhi  gì, ruột và  dày giống như  một ngọn lửa tà ác thiêu đốt, đau  c.h.ế.t . Hai  liều mạng cào xé, hận  thể cầm d.a.o m.ổ b.ụ.n.g    giội hai xô nước .
Tiểu Du Nhi thấy chậu than  hai   lật úp, tia lửa b.ắ.n  tung tóe. Một lát , hai  và ngọn lửa đều bùng cháy lên, khiến  nhóc hét lên thảm thiết,  dọa đến nỗi   chân đất, cởi truồng chạy  ngoài,  gào lên: "Mẹ ơi, mau tới , mau tới cứu Tiểu Du, cháy  cháy ."
Lúc  Tô Mai  đưa mấy đứa Triệu Sâm, Lâm Niệm Doanh về nhà,  đó chạy  tìm Triệu Khác.
Triệu Trác, Triệu Cẩn và Tiểu Hắc Đản tìm theo nước tiểu  đất, đuổi theo mấy trăm mét, rốt cuộc cũng  tìm  bất kỳ dấu vết nào. Đành  từ từ tìm kiếm xung quanh,  ngờ Tiểu Du Nhi   đưa đến thành phố khác từ lâu.
Triệu Khác cũng  theo dấu hiệu chạy tới tụ họp với ba .
Người câm  thấy tiếng  thét của Tiểu Du Nhi, bực bội ném chày giã thuốc , đẩy cửa phòng thuốc , nhanh chân bước về phía sân , nhưng    vài bước thì ngửi thấy mùi khét, bỗng giật : Cháy !
"Đồ ngu!" Sợ   ai đến kiểm tra,    sự khác thường .
Trong lòng nghĩ như , cô  bèn bước nhanh hơn.
Tiểu Du Nhi  bước một chân  khỏi cửa  hối hận, hu hu... lạnh quá, gió bắc lạnh tê buốt thổi  chân đau như d.a.o cắt: "Hu hu...  ơi..."
Tiểu Du Nhi lau nước mắt  mặt,  bé lùi  ,  lùi  nữa, lùi từng bước  trong phòng.
"Cứu, cứu chú..."