"Chức vị của Cố Sâm đổi hả?" Tô Mai hỏi: "Cho dù ông cụ ở đó, nhưng sự quản lý của , nhà họ Cố mắc nhiều sai lầm. Sao còn giữ bên chứ?"
Triệu Khác mấp máy môi: "Em quên chuyện máy bay lái ."
Tô Mai nghẹn lời, sắc mặt khó coi lên tiếng: "Sớm như thì em lấy . Nói thật, em ghét kiểu như ."
"Đồng chí Tô, em nghĩ như là hẹp hòi đấy. Đối với đất nước chúng mà , máy bay lái chế tạo sớm một ngày thì sẽ ý nghĩa lớn. Làm thể chỉ vì sở thích của một mà ảnh hưởng ? Hơn nữa, nếu em thích thì ông cụ càng..."
"Trung đoàn trưởng Triệu." Tô Mai hít sâu một , nghiêng sang thảo luận với : "Đầu tiên, lúc chúng đồng ý chuyện kết nghĩa đúng ?"
Triệu Khác gật đầu.
"Con thể nuốt lời, hơn nữa..." Tô Mai : "Em thật sự thích Đan Tuyết."
"Em thích con gái ?" Giữa hàng mày Triệu Khác hiện lên ý : "Hai năm nữa chúng sinh một đứa."
Tô Mai liếc một cái: "Ông cụ... thế nào nhỉ, thấy ông , em từ chối ." Trên ông toát lên vẻ hiền hậu, rộng rãi, còn cả mùi thuốc thoang thoảng nữa, khiến cảm thấy tin tưởng, ai cũng cận.
"Haiz." Tô Mai cảm thán : "Nếu Đan Tuyết là chắt gái của ông thì ."
"Đan Tuyết cũng chẳng khác nào chắt gái ông ." Triệu Khác : "Cả đời ông cụ lập gia đình, khi Đan Tuyết rơi xuống nước ở cùng ông nửa năm, tình cảm vô cùng sâu đậm." Nếu chỉ là một đứa cháu bình thường nhận ba nuôi thì ông sẽ hỏi đến chứ.
Lúc đang chuyện, Triệu Khác lái xe đại viện. Hai thấy một đám trẻ vây quanh cửa nhà từ đằng xa, bên cạnh chiếc xe Jeep của xưởng đồ gia dụng.
"Xưởng trưởng Lý đến, ông lấy loại xe quân đội, mấy hôm nay em mới hai chiếc. Em sợ bận nên mới chỉ vẽ bản vẽ, mấy cái liệu thì ghi ở bên cạnh." Tô Mai : "Nếu hôm nào rảnh thì liệu cụ thể nhé."
"Ừ." Triệu Khác dừng xe bên vệ đường, bước qua đầu xe, giúp vợ mở cửa xe đỡ cô xuống: "Tiểu Mai, đến quân khu một chuyến, buổi tối cần chờ ."
"Không ăn cơm hãy ?" Tô Mai .
Triệu Khác lắc đầu, lên xe đầu chạy về phía cổng lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-475.html.]
Tô Mai dõi mắt xe chạy dần xa, lúc cô mới ôm Tiểu Du Nhi về phía nhà .
Vân Mộng Hạ Vũ
Chắc xưởng trưởng Lý mới đến một lát, mấy chiếc xe mới đưa đến bọn Tiểu Hắc Đản lắp ráp xong. Tô Mai nghiêng qua đám trẻ bước trong nhà, xưởng trưởng Lý dẫn theo bọn trẻ, đổ dầu diesel xe.
"Mẹ!" Tiểu Hắc Đản thấy Tô Mai, hưng phấn gọi một tiếng.
Tô Mai hiệu 'suỵt', nhưng chậm, Tiểu Du Nhi tiếng gọi của bé đánh thức.
Tiểu Hắc Đản hổ gãi đầu: "Tiểu Du Nhi, xin , thấy em."
Tiểu Du Nhi há miệng ngáp một cái, giọng còn mơ ngủ: "Anh trai..."
"Ôi." Tiểu Du Nhi xảy chuyện, mấy đứa trẻ đều tự trách. Mấy ngày hôm nay bọn chúng lời, Tiểu Hắc Đản lên tiếng đáp , đưa tay ôm bé: "Xe mới đến , em xem em thích cái nào?"
Tô Mai buông tay, giũ giũ chiếc áo khoác ngoài vắt cánh tay, đến gần chiếc xe quan sát, , chất liệu , kỹ thuật cũng tinh xảo.
"Đồng chí Tô." Xưởng trưởng Lý thêm dầu cho mấy chiếc xe, đó đặt thùng dầu xuống, lấy khăn lau tay, bước đến gần cô : "Thế nào, chúng đấy chứ?"
Tô Mai giơ ngón tay cái lên với ông , thấy Cố Đan Tuyết cũng thì : "Nhiều hơn một chiếc, đợi lát nữa lấy tiền trả chú."
"Đừng đừng." Xưởng trưởng Lý liên tục xua tay: "Có một chiếc mà thôi, lấy tiền của cô ..."
"Chuyện nào chuyện đó." Tô Mai cắt ngang lời ông , : "Chú nhận tiền thì hợp tác mới dám rao giá chứ."
"Ha ha... Đồng chí Tô đúng là một thẳng thắn! Không loại xe quân đội mấy chiếc ?"
"Hai hôm nữa chú hãy tới, gần đây Trung đoàn trưởng Triệu nhà chúng bận, mô hình và bản vẽ vẫn ."
" thấy trong phòng khách hai chiếc xong . Đồng chí Tô, là cầm hai chiếc đó về để cho của bộ phận thiết kế thử vẽ một cái bản vẽ xem."
"Gấp ?"
"Xe quân đội, thuyền hải tặc chế tạo , vượt qua mấy món đồ chơi của nước ngoài . Đầu năm nay, bộ trưởng Lý của Bộ ngoại giao gọi điện giúp chúng tranh thủ một suất đến hội triển lãm hàng hóa quốc tế. Mùng chín khai mạc, thời hạn là hai ngày. Chúng tăng ca để sản xuất thêm thuyền hải tặc, xe quân đội, thuyền nhỏ và ếch xanh cũng đưa lên máy bay."