Lâm Niệm Doanh, Tiểu Hắc Đản , giậm chân chạy về phía ký túc xá.
Triệu Cẩn ôm hộp cơm cùng một gói thức ăn nấu chín chờ ở ký túc xá: "Mọi ?"
Hai nhận lấy hộp cơm trong tay , căn tin, kể chuyện .
Triệu Cẩn như mà liếc Tiểu Hắc Đản một cái: "Vậy mà em cũng dám tin lời tên Tôn Tiểu Lang ?"
Tiểu Hắc Đản: "Anh cũng dối."
"Cậu dối." Triệu Cẩn : "Lấy gạch đè chăn, nghĩ cũng bao nhiêu đáng tin ."
Tiểu Hắc Đản lớn gãi gãi mặt: "Không là do em sốt ruột , gấp một , thứ hai cũng . Em gấp liền liên tục sáu bảy vẫn , ôi, mềm nhũn dễ đổ còn khó hơn so với tháo lắp s.ú.n.g nhiều."
"Nếu ." Lâm Niệm Doanh xa : "Em thử cách của lớp trưởng các em , tưới một ít nước lên chăn."
Triệu Cẩn trừng mắt : "Anh đừng xạo nữa, nếu tưới nước lên thật, thì tối nay em ngủ như thế nào đây?"
"Anh ba." Tiểu Hắc Đản kề sát Lâm Niệm Doanh : "Nếu , buổi tối nay em ngủ ở chỗ nha?"
Lâm Niệm Doanh lên tiếng.
Ba đến trễ, trong nồi chỉ còn hai phần bánh ngô, một muôi cháo loãng để nguội.
Triệu Cẩn cầm lấy bánh ngô, đưa cho Lâm Niệm Doanh và Tiểu Hắc Đản, đó nhấc thùng gỗ nghiêng về một phía, múc cháo đổ cà mem, với đầu bếp: "Có thể hỗ trợ hâm nóng một chút ?"
Đối phương khoát tay áo, chỉ dặn dò: "Lần đến sớm một chút."
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Niệm Doanh mở giấy dầu trong tay : "Đầu bếp, phiền chú , giúp cháu hâm nóng phần đầu heo thượng hạng, cùng với chút cháo , chúng cháu chia cho chú một phần ba."
"Lâm Niệm Doanh!" Tiếu Vũ xuất quỷ nhập thần ở phía ba : "Công khai hối lộ, trừ một điểm."
Mỗi học viên, một học kỳ mười điểm, nếu đến cuối kỳ trừ hết, chỉ còn cách rời , hoặc là học bù.
Đầu bếp chính với bọn họ, đóng cửa sổ .
Ba liếc một cái, bưng đồ tùy tiện tìm một vị trí, chia ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-512.html.]
Bởi vì ăn một bụng đều thức ăn lạnh cùng với thịt heo béo ngậy. Một giờ , bụng ba bắt đầu ùng ục, cả buổi sáng chạy đến nhà vệ sinh ít .
Tô Mai ăn điểm tâm xong, đưa Tiểu Du Nhi đến nhà trẻ, theo Triệu Khác đến quân bộ đưa tin, Đội trưởng Đổng mang theo Quách Linh tới.
Tô Mai kỳ quái nhỏ giọng hỏi Triệu Khác: "Đã là cuối tháng hai , còn trở về, bộ đội thể xin nghỉ lâu như ?"
Triệu Khác: "Xin nghỉ ốm, ở thủ đô hoạt động."
"Chuyện , ảnh hưởng một chút nào ?"
"Bị kỷ luật nặng, mấy năm sắp tới thăng chức cũng khó khăn hơn-" Triệu Khác Đội trưởng Đổng đang đến gần, trong mắt hiện lên một tia trào phúng.
"Triệu Khác, đồng chí Tô, phiền ..."
Triệu Khác mở cửa xe ở ghế : "Ngày đầu tiên Tiểu Mai , chúng nhanh chóng báo cáo, cái gì, để đường ."
Tô Mai thấy Đội trưởng Đổng thì gật đầu, mở cửa xe phụ, dẫn đầu lên.
Đội trưởng Đổng rõ ràng cảm thấy hai vợ chồng hoan nghênh : "Triệu Khác, đồng chí Tô chuyện , là một hiểu lầm, Quách Linh cũng huấn luyện viên là giả..."
Tô Mai xuyên qua gương chiếu hậu, thấy mặt và Quách Linh hề hổ thẹn. Trong lòng nổi lên một chút tức giận, đẩy cửa xuống xe, : "Đội trưởng Đổng dẫn Quách Linh tới tham gia kỳ thi Quân đồng tử, là do trúng sự thông minh của con bé ? Vậy dì chút khó hiểu, nếu cháu thông minh như , khi khác cầm khăn tay dính thuốc mê cho cháu, kêu cháu một đứa nhóc tới hai tuổi ngất , vì trong lòng cháu chút nghi ngờ nào hết ?"
"Người nọ mặc quân phục, cầm giấy chứng nhận việc." Quách Linh nhanh chóng Tô Mai, sợ hãi vặn vẹo ngón tay, ngập ngừng : "Cháu, cháu suy nghĩ nhiều như ."
", đúng đó đồng chí Tô." Đội trưởng Đổng phụ họa theo.
"Tiểu Du Nhi vẫn luôn gọi cháu là chị gái xinh đấy." Tô Mai nhạo : "Mùa đông , cháu rõ thằng bé tè ướt quần, mà vẫn thể bộ như thấy, cũng là bởi vì bài kiểm tra ?"
"Thực xin , cháu cho rằng huấn luyện viên sẽ quần cho em ."
Tô Mai Quách Linh, khỏi híp mắt, trả lời thật sự là vô cùng cẩn thận. Tuổi còn nhỏ mà tâm tư cẩn thận như thế, trách Triệu Khác , mấy vị tướng lĩnh quân bộ cực kỳ xem trọng cô bé.
Triệu Khác đồng hồ cổ tay, giữa đôi mày thể hiện chút kiên nhẫn: "Hôm nay Đội trưởng Đổng tới đây chuyện gì ?"
" , nhường vị trí tuyển dụng đặc biệt* cho cháu trai của Quý tư lệnh đúng ?"
(Kiểu tuyển thẳng)
"Ừm."