"Vậy bữa tiệc  còn  mở lớn hơn." Thái Giai Vi suy nghĩ : " vẫn còn vài hũ măng chua mà   hồi mùa xuân, hai bao nấm  hái, cũng như rau khô, rau cải trồng khắp sân. Đến tiệc thì  để ba Tiểu Vũ đưa đến nhà ăn, nên ngâm thì ngâm, nên cắt thì cắt.
"Rau xanh nhà bác cũng  ít,  cần ." Bà Vương dặn dò: "Tiểu Khác  hái là ."
Triệu Khác gật đầu, cũng  khách khí.
Tô Mai rót cho bà Vương một ly : "Mấy năm  quân đội    cũng  một nhóm trẻ thi đậu đại học , giống như mấy đứa nhà sư đoàn trưởng Chu, Đại Ni nhà đồng chí Trần..."
Bà Vương đưa giỏ trúc cho Triệu Khác, nhận ly    xuống bên cạnh Thái Giai Vi: "Cái đó  thể giống  ? Đại Ni chính là thi sư phạm, mấy đứa nhà sư đoàn trưởng Chu, ngoại trừ một đứa học đại học, ba đứa còn  đều là trung cấp và   chuyên ngành . Cháu   Tiểu Cẩn và Niệm Doanh , một đứa học học viện chỉ huy lục quân, một đứa học ngành kinh tế đại học Bắc Kinh."
Trong giọng  của bà cụ  chút ít tự hào.
"Cho dù là ngành nào, trình độ trung cấp cũng  thấp." Thái Giai Vi : "Sau khi  nghiệp đều là  đơn vị  đoạt lấy."
Tô Mai  đầu  về phái Triệu Khác: "Ba năm  Tô Quân cũng thi cung cấp nhỉ?"
"Ừm, chính là học bảo dưỡng máy bay, sang năm  nghiệp."
Trong những năm thập niên sáu mươi, bốn năm học trung cấp, năm năm đại học cơ sở, các khóa học về kỹ thuật dân dụng và thủy lợi học năm năm, các khóa học về kiến trúc, kỹ thuật hóa học và tự động hóa học sáu năm.
Triệu Khác xem xét trong giỏ trúc thấy bánh ngọt gạo nếp mới hấp, cầm mấy cái để  bàn lót . Tô Mai  đói bụng, cầm lấy một cái,  xốp, tách một nửa đưa cho Cố Đan Tuyết đang bưng dưa hấu tới.
Thái Giai Vi  tan tầm trở về, bụng đang đói kêu vang,  thấy cô ăn ngon cũng cầm một cái.
Bà Vương: "Ăn ngon ? Lúc bác hấp để chút đường trắng."
Bà  gật đầu nhẹ.
"Tiểu Mai" Thái Giai Vi : "Cháu cô   lên thi một chút ? Ở trường  từ trung cấp lên đại học dễ dàng hơn nhiều."
"Nó  kết hôn năm năm , cả ngày  học  quản chuyện trong nhà,  bộ đều nhờ vợ nó cắt giấy kiếm tiền nuôi sống gia đình, thi  thì  mát năm năm." Tô Mai  tán thành : "Người cũng  phế."
Vân Mộng Hạ Vũ
Còn  một điều là nếu thi đậu, đến năm 66 nó cũng   nghiệp ,   chứng nhận  nghiệp,   phân công công việc, chỉ  một cách về nhà trồng trọt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-581.html.]
Thái Giai Vi và bà Vương  rõ những chuyện , nhưng nghĩ  nghĩ , cả gia đình đều do nàng dâu nhỏ chèo chống, thật sự  khổ nên  thuyết phục nữa.
Lại  thêm mấy câu, bà cụ cầm nửa quả dưa hấu về. Trời chiều , cầm một trái về cắt ăn  hết.
Nghĩ đến bọn Mạnh Tử Hành và Tiểu Hắc Đản dù  lát nữa cũng trở về, thầy Uông và bảo mẫu bưng lên  mấy món, cháo gạo nát để mấy  bà Vương lấy bánh ngô  ăn , nồi lớn trong nhà còn đang hấp bánh bao  nhân, bánh bao và bánh bột mì.
Do công việc của bảo mẫu trở về  trễ.
Hải sản giữa trưa Triệu Khác mang về còn dư  một ít, thầy Uông xào một bàn tôm bóc vỏ rau hẹ, một phần cá mức ớt xanh, một phần ốc nướng than và một đĩa nấm hương cải ngọt.
"Sao hôm nay    gì?" Thái Giai Vi đánh giá sắc mặt Tô Mai: "Không bận chứ?"
Tô Mai ngậm lấy đồ ăn, gật đầu nhẹ.
"Dự báo hai ngày   mưa, hai ngày nữa lên núi hái nấm với  nhé?"
"Một cơn mưa thu một cơn lạnh, để mấy đứa nhóc  , mấy đồng chí nữ các cháu đừng chạy lên núi." Ông cụ Cố khuyên nhủ.
"Cháu thấy lâu  Tiểu Mai   ngoài,  lúc dẫn cô  lên núi dạo chơi."
Tô Mai nuốt xuống đồ ăn trong miệng: "  thai."
Thái Giai Vi sửng sốt một chút, theo đó hiểu rõ : "Còn  đầy ba tháng ?" Trách   ông cụ Cố uyển chuyển ngăn cản như .
Ông cụ Cố  : "Mới hơn một tháng, gần đây tinh thần nó tiêu hao quá mức, phản ứng  lớn,  ngửi  cá tanh, một chút mùi thuốc cũng  chịu ."
"Muốn ăn chua ngọt ?" Thái Giai Vi : "Dưới núi  mấy nhà trồng ô mai, ngày mai đến  mang cho cô một ít."
Triệu Khác: "Làm phiền."
Thái Giai Vi  để ý khoát khoát tay.
Mấy  cơm nước xong xuôi,  dọn bát đũa, Tiểu Hắc Đản, Triệu Cẩn, Lâm Niệm Doanh và Tiểu Du mang theo cái chân  heo, mấy cân xương sườn, hai cái  dày heo, một cái đầu heo, bốn cái móng heo và một bộ gan heo trở về,  theo phía  còn  Mạnh Tử Hành, Vương Tuấn, Mạnh Tiểu Vũ và Niếp Niếp, với Cố Bát và Giang Mẫn tan tầm trở về.