Bếp đất và nồi củi, cùng thứ nước chấm đặc sệt đỏ au, là hương vị bếp than ở thành phố  thể nấu  .
Đám   Lưu ăn đến một đầu đầy mồ hôi, xua tan khí lạnh trong ,  nhấp một ngụm rượu gạo, thoải mái   nên lời.
Sau khi ăn xong, Tô Mai ôm Hòa Huyên dẫn    về  định chỗ, Triệu Khác đưa cái giỏ tre cho đầu bếp chính: " cùng đồng chí Tô một chút nữa còn   về, nên  thể giúp ông dọn dẹp, nhà họ Lưu  mới đến cũng đang vội sắp xếp hành lý, cũng giúp   bao nhiêu, mong ông thứ ."
Đầu bếp chính ngó mắt, hai chai Tây Phong, một quả bưởi, một nải chuối tây, một vại hai cân dầu mè, còn  một phong bì, lễ vật  cũng  nhẹ, nhưng cũng   ý của ông.
Giơ tay lên, đầu bếp chính cự tuyệt : "Cục trưởng Triệu,   thật với  ,  đang tiếp nhận công việc  của ,    thức ăn và tiền tài."
"Ông  ."
"  nếm thứ nước chấm của nhà đoàn trưởng Dương, mùi vị của nó  là ,  Tiểu Cát  là nhà các  tặng..."
Đầu bếp chính còn   xong, Triệu Khác  hiểu, vội buông giỏ tre  : "Ngày mai  sẽ bảo  mang tới cho ."
"Ha ha... Sảng khoái..." Đầu bếp chính  : "Nói với mấy   của  một tiếng, thiếu thức ăn gia vị gì thì tới tìm ."
"Được."...
Cậu Lưu cầm theo đơn đặt hàng, dẫn theo   theo Tô Mai  xuống ba nhà, xem như là   tên tuổi, tòa nhà quy hoạch, bố trí phòng ở gần như là giống  như đúc, chỉ khác là sân lớn nhỏ, phòng nhiều  ít.
Lưu Gia Thịnh đón lấy Hòa Huyên trong lòng n.g.ự.c của vợ,  như   mà  Tô Mai: "Cháu thiết kế ?"
"Dạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-701.html.]
Lưu Gia Thịnh giơ đơn hàng trong tay lên gõ cô  một cái: "Cháu sẽ lười biếng!"
"Vẫn !" Mấy  bác dì chị dâu  thấy  vô cùng  lòng, nên  đều  , tiến  trong phòng ấm áp,  bếp đun hai nồi nước ấm thật là to, thau tắm thì để ở trong phòng để đồ, thả đồ xuống xách thau tắm ,  một nhà  lượt từng   tắm rửa một cái, trải chăn đệm  là  thể ngủ luôn. Buổi tối đói bụng,  bàn bếp  để gạo thóc thịt đồ ăn, tự   một chút là  thể ăn,  bớt việc  càng đơn giản, cầm hộp cơm phiếu gạo   nhà ăn, những cái khác  , bột ngô cùng canh cá là  thiếu.
Tổng thể mà  tuy  thể so với Hoa Thành, nhưng cũng  thấy kém hơn bất cứ chỗ nào, ăn cũng thoải mái, ở cũng ấm cúng,  cảnh chung tiếp theo  nhà còn  thể tề tụ ở bên ,  học  thể dạy,  việc để ,  tiền lương phúc lợi để nhận,   mai một học thức, thật sự thật sự khá là , mà tất cả những thứ , đều là hai tiểu bối đưa tay giúp đỡ.
Cảm ơn suông suông thì bọn họ đều cảm thấy   thành ý, thế là mấy  lớn trong nhà liền lấy cớ  đầu tiên gặp mặt Hòa Huyên mà tặng cô bé quà gặp mặt.
Cái gì mà vàng bạc ngọc sức thi họa phụ tùng len sợi hạng nhất vân vân, Tô Mai nhận lấy rương mây cất đầy đồ mà Lưu Gia Thịnh đưa.
"Lấy về cất cho kỹ." Lưu Gia Thịnh dặn dò .
Tô Mai   gì trong chốc lát: "Biết là  cất,   còn ngàn dặm xa xôi mang  mảnh đất ?"
"Mấy đứa nhỏ nhà cháu, cả nhà  từng gặp Hòa Huyên, đây   nghĩ nếu như qua đây, thì sẽ tặng bù cho Hòa Huyên quà sinh nhật lúc một tuổi  ."
"Đồ gửi mỗi tháng   là quà ?" Nói đến Hòa Huyên lớn như , quần áo giày vớ mang   cũng    mấy món là Tô Mai ,   bác Trà cùng mấy  chị dâu nhà  đẻ của cô  , thì chính là Tần Thục Mai, Dụ Lan cùng mấy  ở Hoa Thành .
Lại  tháng 3 năm nay, vì cô nhóc  chọn đồ vật đoán tương lai, lão tộc trưởng cùng Cậu Lưu  tiên là để Tiểu Du Nhi mang bàn tính vàng về, bà bà cũng chuẩn  một phần gửi tới, nhà của mấy chú  càng là đầy đủ hơn. Kết quả còn   , thành phố Hình  xảy  động đất cấp 6. 8, ba bên  lấy danh nghĩa của Hòa Huyên quyên góp một khoản tiền  hề nhỏ cho khu vực  thiên tai.
Mấy ngày nay, Tô Mai  khi còn nghĩ, nếu như khoản tiền bọn họ quyên góp hồi tháng ba dùng tên của chính bọn họ, nhà họ Lưu cùng chị dâu    thể xảy  chuyện sớm như .
Vân Mộng Hạ Vũ
Bên  Tô Mai mới  đóng rương mây , Triệu Khác liền dẫn đoàn trưởng Dương cùng ba vị hiệu trưởng của trường tiểu học, cấp hai, cấp ba cùng  đây.
Lưu Gia Thịnh đưa Hòa Huyên cho vợ , vội dẫn theo mấy đứa con cùng cháu  dậy chào hỏi.
Mấy nhà nhóm phụ nữ dẫn theo con nít   nhà  sắp xếp  hành lý, chỉ còn mấy  đàn ông   cùng với Triệu Khác về nhà bác hai ở  trấn, cả nhà bác ba tụ tập ở chỗ của Lưu Gia Thịnh  chuyện cùng với Tô Mai, thuận tiện chờ Triệu Khác.