Lữ Nhuế, Hoàng Vy thì   phụ giúp chút việc mà bảo mẫu và đầu bếp lo  xuể.
"Mẹ nuôi..."
Tô Mai   ghế sô pha, giương mắt  về phía Cố Đan Tuyết bên cạnh Tiểu Du, gần hai mươi năm  gặp,    oán hận gì  , thật sự  sớm chẳng còn, việc như , thời gian dài cũng bào mòn hết.
Dưỡng nhiều năm như , thỉnh thoảng nhớ đến, vẫn  chút lo lắng nhớ , cô   chỉ bản  cô  cảm xúc  mà chú trong nhà, Cố Miểu cũng , hai   ngại mặt mũi của cô, nên vẫn chịu đựng   gì.
"Ngồi ." Tô mai hất cằm về phía sô pha đơn bên , nhận  từ tay Điềm Điềm, đặt  mặt cô : "Về khi nào?"
"Buổi chiều hôm qua." Trên mặt Cố Đan Tuyết hiện lên vẻ câu nệ.
"Đi thăm ông chú của con ?" Lão Cố  chôn ở  chân núi Tây Sơn.
"Dạ." Cố Đan Tuyết gật gật đầu: "Buổi sáng Tiểu Du  dẫn con  ."
Tô Mai  thấy khóe mắt cô  còn  chút đỏ hoe: "Tuổi của cô nhỏ con  còn nhỏ nữa, rảnh rỗi thì đến viện nghiên cứu thăm nó ."
"Vâng." Cố Đan Tuyết nhéo nhéo đầu ngón tay, : "Mẹ nuôi, con xin ..."
"Chuyện  qua  thì cũng đừng  nữa." Hơn nữa  nên  xin  cũng chẳng  cô, Tô Mai đánh gãy lời của cô , : "Kết hôn ?"
"Vẫn  ạ."
Tô Mai trầm mặc một chút: "Ông chú con  chuẩn  của hồi môn cho con ." Tuy rằng mấy thứ  lấy từ Y Ca về chẳng  mấy ngày,   chú  trò nửa bán nửa đưa cho  ở  mặt  họ Cố, nhưng Tô Mai ,  một ít là của hồi môn ông chuẩn  cho Cố Đan Tuyết.
Cố Đan Tuyết  xuất hiện, mấy thứ  cô thu thì thu, nếu đến, cũng là chạy từ nước ngoài về, Tô Mai nghĩ đến Ông Cố  mất, thế nào cũng  thể giả vờ câm điếc mà cất hết đồ .
"Đồ vật  chút loạn, buổi tối  sửa sang  một chút, ngày mai Tiểu Du sẽ đưa qua." Nói xong, Tô Mai bưng  lên.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-787.html.]
Tiểu Du  thấy thì nóng nảy,  mới  hai câu   đuổi  : "Mẹ..."
Cố Đan Tuyết há miệng thở dốc, thầm nghĩ  cần, nhưng mà đó là thứ tưởng niệm duy nhất ông chú để  cho . ...
Buổi tối ăn cơm xong, Tô Mai mở một cái rương nhỏ, cầm mấy quyển sách .
Đồ vật tính  cũng  ít, đều mua từ chỗ Ông Cố, mà từ chỗ khác cũng  ít,  từ chỗ lão tộc trưởng, Lưu Gia Thịnh, Tần Thục Mai,  Đồng Tử Quân bên Tiểu Hắc Đản gửi đến, còn  mấy cái nguyên thạch phỉ thúy mà Triệu Khác mua từ chiến hữu biên cảnh cho cô, với  mấy món lúc đầu WG Tiểu Du dùng tiền dùng phiếu mua.
Có  nhiều đồ cổ tranh chữ quý giá, Tô Mai chọn chọn, chuẩn  quyên  ngoài, dư  mấy món vụn vặt, chọn mười mấy vật trân quý từ đồ của Ông Cố đưa cho Cố Đan Tuyết, còn cả tờ đơn của hồi môn ban đầu, Tô Mai  cũng  , cứ  đưa .
Dư  thì chia  năm.
Một bao kim cương, một rương bé, một hoa tai hồng bảo thạch, một đôi vòng tay ngọc dương chi và mặt dây chuyền Ngọc Quan Âm nạm ngọc, Tô Mai cho Triệu Cẩn, Tiểu Du và Hòa Huyên.
Kim cương là thứ Tiểu Hắc Đản lúc trẻ gửi về, dư  đều là đồ của Lưu Anh.
Kim cương thì Tô Mai để , chờ cô già ,  nạm lên trang sức cho cháu trai lưu  cho con cái  . Đồ của Lưu Anh thì Tô Mai phân  hai, cho Tiểu Hắc Đản, Lâm Niệm Doanh.
Sau khi ghi xong danh sách cho Triệu Cẩn, sáng hôm  Tô Mai nắm tay nhỏ của Thần Thần,  cùng Triệu Khác, Tiểu Hắc Đản và Nan Nan  máy bay đến thành phố Duyên.
Đã qua mười mấy năm, đây là  đầu tiên Tô Mai  khỏi thành phố Kinh, bên ngoài một nhà năm , mà   theo âm thầm bảo vệ   mười.
Dọc đường  Tô Mai đều đeo khẩu trang: "Khoa học thú vị"  mười mấy năm , ở Trung Quốc, thậm chí là cả thế giới,       cái   danh hiệu "Cô giáo  nhất môn khoa học kỹ thuật vỡ lòng" trong giới đại học, trung học, tiểu học cho .
Mà mấy năm nay dù khóe mắt cô   dấu vết của thời gian, hai má cũng hớp   còn tròn đầy như , thế nhưng cô vẫn là cô giáo Tô ưu nhã thong dong nhất của chuyên mục "Khoa học thú vị", giọng  thanh lãnh, lời  sắc bén, giải thích độc đáo, quan điểm mới mẻ độc lạ,  cô giảng về máy móc mô hình, chẳng hề nhàm chán chút nào, thường thường  xong  thể thử  một chút, cái gì  trong tay cô cũng trở nên vô cùng dễ dàng.
Mỗi năm  khi thi đại học, cô còn chuyên môn dành thời gian , ôn bài toán lý hóa cho thí sinh thi đại học  màn hình TV.
Hai năm gần đây chương trình học  thu thành từng tập, đặt trong cửa hàng buôn bán, tiền thu  đều dùng để mua mô hình máy móc.