"Cái điều kiện  mà ông , trong bộ đội thì  cả đống." Tống Quốc Hồng nhàn nhạt liếc ông  một cái: "Vấn đề là,  khi kết hôn, ai mà    đứa con cho riêng bản  ? Vừa  bác sĩ  ông cũng   đấy, hai  liên tục  kích thích  cộng thêm bệnh tim của Tiểu Tô  tái phát, từ nay về   thể  ức hiếp, chịu mệt hơn nữa,  càng  thể đòi hỏi sinh con nữa."
Phương Đông Thăng: "Vậy thì lựa chọn một  thành thật an phận, cũng  thể sinh con ."
Tống Quốc Hồng lắc đầu : "Loại   mà ông , đúng là , thế nhưng    giúp đỡ  gì thì ? Qua mấy năm nữa bộ đội mà giải trừ quân ,   chừng sẽ   trở về quê, đợi đến lúc đó hai đứa trẻ   ? Để bọn chúng trở về cùng, mấy năm  gặp, ông nỡ ?"
"Thế  ai mà góa vợ  chăm sóc một hai đứa con gì đấy, năng lực xuất chúng ?" Phương Đông Thăng : "Như  thì   đều  con cái , cũng  cần sinh thêm nữa."
"Cái  thì..." Tống Quốc Hồng vuốt bộ râu suy nghĩ một lát, bàn tay đột nhiên dừng , kêu lên: "Đứa con trai nhà Triệu Nho Sinh,  mới ly hôn."
"Triệu Nho Sinh?" Bí thư Lý sửng sốt: "Cái tên   chút quen thuộc."
Tống Quốc Hồng: "Là cái  cầm đầu mà năm đó hợp quân  với chúng  ở Tương Nam, công chiến bảy mươi hai cao điểm."
"Ồ, là ông  ,  nhớ  ! Nhớ   !" Bí thư Lý kích động vỗ tay bôm bốp: "Ông  vẫn khỏe chứ?"
"Vẫn còn khỏe lắm,  con trai út nhà ông  , cơ thể tráng kiện vô cùng." Tống Quốc Hồng  : "Mấy năm  thăng chức  điều tới thủ đô ."
"Không tồi." Bí thư Lý  : "Có thời gian  thủ đô một chuyến, thăm hỏi nhà ông  xem . Ai, đúng , ông  con trai út nhà ông  mới ly hôn ?"
"Ừ." Tống Quốc Hồng gật đầu: "Thằng nhóc  tên là Triệu Khác..."
Tống Quốc Hồng lời còn   hết, bí thư Lý liền kích động mà  bật dậy: "Là đội trưởng dẫn đội  nhiệm vụ 013 ?"
Lâm Kiến Nghiệp  hy sinh để  nhiệm vụ,  hiệu chính là 013.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-98.html.]
Tống Quốc Hồng: " !"
"Điều  e chừng  thành ." Bí thư Lý  xuống ghế, lắc đầu : "Hai  họ  thuộc cùng một thế giới."
"Ý của ông là." Phương Đông Thắng nhướng mày: "Đồng chí Tô của chúng   xứng với   ?"
Bí thư Lý  Đông Phương Thăng gương mặt đầy vẻ ấm ức,  : " cứ chỉ  hai điểm nhé,   là du học sinh loại giỏi từ Liên Xô trở về,  cao tầng quân đội liệt kê  danh sách một trong những thành viên mũi nhọn  điều dưỡng trọng điểm." Còn nhiều điều nữa cũng  cần  tiết lộ thêm.
"Hồng Quân cũng là du học sinh loại giỏi từ Liên Xô trở về nước." Phương Đông Thăng bĩu môi, cứ  như     thấy du học sinh bao giờ .
Bí thư Lý phá lên : "Cậu  ở Liên Xô chính là tiểu Gia Cát Lượng, tên tuổi ở học viện lục quân ngang bằng với cả Hồng Quân."
"A!" Phương Đông Thăng kinh ngạc tới há hốc mồm.
Tính cách  hào phóng, Lâm Hồng Quân cũng là một  cởi mở dễ tính, hai  họ mặc dù tuổi tác bối phận  cách biệt, thế nhưng  ăn ý , vì thế đối với những việc, những  ở bên cạnh Lâm Hồng Quân, vô cùng nổi tiếng, ấn tượng đối với tiếng Gia Cát Lượng   càng thêm sâu đậm, bởi vì ông    ít   Lâm Hồng Quân tiếc hận : Nếu như  thể trở về muộn thêm một tháng nữa,     thể tham gia cuộc thi đối chiến giữa học viện  quân và học viện lục quân,  thể  tiếp xúc với tiểu Gia Cát Lượng .
Nếu thật sự là tiểu Gia Cát Lượng mà Hồng Quân  thường thức , nhân phẩm, năng lực của   đều   gì  bàn đến cả.
Vân Mộng Hạ Vũ
Một  ưu tú như  còn  nhanh chóng nhân cơ hội mà tóm lấy,  thì đúng là  ngu !
Phương Đông Thăng híp mắt  suy nghĩ, nở nụ  vô  tuyên bố với mấy  trong phòng: "Người mai mối  ,   chắc !"
"Ông đừng  mà hành động lung tung, cái tên nhóc    là  mà ông  thể đùa  ." Tống Quốc Hồng trợn mắt  ông  một cái,  đầu   với bí thư Lý: "Lâm Thành Lương,  thấy cứ điều ông  tới cơ sở ở Tây Bắc , ở bên đó đang xây dựng đường sắt, ông  cũng    kinh nghiệm ở phương diện ."
Nếu như là  , bí thư Lý vì hai đứa trẻ  lẽ sẽ còn do dự một lúc, thế nhưng hiện tại...   ông   hề để ý chút nào tới sự xuất hiện của hai đứa trẻ,  còn  Tô mai  chết,   còn dám giao hai đứa trẻ cho ông  nuôi dưỡng nữa chứ, vì thế vẫn là  thể cút   bao xa thì cút : "Được , bây giờ  sẽ gọi điện thoại cho Tây Bắc bên . Đợi Trần Mỹ Như ở bên  điều tra rõ ràng , lập tức điều ông  qua đó."