ở thành phố Trạm Viễn, dù  thì tập đoàn Thẩm thị vẫn  tiềm lực tài chính hùng hậu.
  Cô sợ chuyện  sẽ gây rắc rối cho Thẩm Ôn Diệu.
  Thẩm Ý Huy khó khăn bò dậy, ôm eo, chú ý đến cách xưng hô của cô,  khỏi sững sờ mấy giây.
  Thẩm Ý Huy kinh ngạc : "Anh là Thẩm Ôn Diệu?"
  Thẩm Ôn Diệu liếc   , "Phải, thì ?"
  Thẩm Ý Huy dù  tức giận đến , cũng  kiềm chế .
  Thẩm Ôn Diệu   là  dễ chọc .
  Anh  tức giận liếc Đường Noãn, hừ lạnh : "Cô giỏi lắm, Thẩm Thời Dịch một   đủ, còn quyến rũ thêm Thẩm Ôn Diệu!"
  Nói xong,   lê cái  đau đớn bỏ .
  Lên xe,   vẫn  nuốt trôi cơn tức , liền lấy điện thoại gọi cho Thẩm Thời Dịch.
  Điện thoại  thông, Thẩm Ý Huy âm dương quái khí : "Này em trai  của , bây giờ  sống thảm hại đến mức  để vợ   kiếm tiền  ?"
  Thẩm Thời Dịch sắc mặt lạnh lùng, đôi môi mỏng nhếch lên, "Anh hai  gì cứ  thẳng."
  Thẩm Ý Huy hừ một tiếng: " thấy   quản vợ  nữa thì cô  sẽ bỏ  theo  đàn ông tên Thẩm Ôn Diệu mất!"
  Nghe , Thẩm Thời Dịch siết chặt điện thoại!
93: Anh   chết,    !
  Các khớp ngón tay trắng bệch, kêu răng rắc.
  Ánh mắt sắc bén, giọng  lạnh lùng: "Anh  gì?"
  Thẩm Ý Huy đổ thêm dầu  lửa: "Vừa    ngang qua công ty Dược Tín, thấy Đường Noãn và Thẩm Ôn Diệu  mật, ôm ấp ,  đến  vài câu, kết quả  Thẩm Ôn Diệu đánh."
  "Thẩm Thời Dịch,  thấy cái mũ  đầu   xanh lè  đấy!"
  Trong xe, sắc mặt Thẩm Thời Dịch càng ngày càng u ám.
  Ngay khi Thẩm Ý Huy đang đợi  nổi giận, một lúc lâu , giọng  lạnh lùng của Thẩm Thời Dịch vang lên: "Đường Noãn là nhân viên kỹ thuật,  Dược Tín trọng dụng, đó là bản lĩnh của cô . Việc cô  hợp tác với Thẩm Ôn Diệu    rõ."
  "Anh hai cố tình  những lời khó  như , là  chia rẽ  và Đường Noãn ?"
  Thẩm Ý Huy  ngờ     phản ứng gì, tức giận đến mức cúp máy luôn.
  Sắc mặt Thẩm Thời Dịch cũng sa sầm.
  Anh đánh lái, đạp ga phóng thẳng đến Dược Tín.
  Cùng lúc đó.
  Đường Noãn lịch sự cảm ơn Thẩm Ôn Diệu: "Tổng giám đốc Thẩm, cảm ơn     giúp đỡ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-184.html.]
  Nếu , cô   Thẩm Ý Huy đánh .
  Thẩm Ý Huy ly hôn hai , cả hai  vợ đều  bạo hành gia đình.
  Vì gia đình của đối phương đều  bằng nhà họ Thẩm, nên cũng chỉ nhận  một chút tiền bồi thường, cuối cùng đành ngậm bồ hòn  ngọt cho qua chuyện.
  Đường Noãn khó  thể tưởng tượng, nếu    đánh, cô sẽ  xử lý chuyện  như thế nào.
  Nhà họ Thẩm  bênh vực cô , Thẩm Thời Dịch  giúp cô .
  Kể cả Thẩm Quân Hào, sẽ nghĩ gì về cô?
  Thẩm Ôn Diệu ánh mắt luôn ôn hòa: "Không  gì, chỉ là việc nhỏ thôi."
  Đường Noãn mỉm , gật đầu bước xuống bậc thang.
     cẩn thận bước hụt, suýt nữa thì ngã.
  Thẩm Ôn Diệu nhanh tay lẹ mắt, nắm lấy cổ tay cô, kéo một cái, ôm cô  lòng.
  "Không  chứ?" Thẩm Ôn Diệu nhíu mày.
  Đường Noãn kinh hồn bạt vía, sắc mặt tái nhợt, "Em  , cảm ơn Tổng giám đốc Thẩm."
  Nếu   Thẩm Ôn Diệu,   ngã như , cũng    ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng  .
  Vì quá sợ hãi, cô theo bản năng nắm lấy áo .
  Nhất thời quên mất buông .
  Thẩm Thời Dịch lái xe đến.
  Hạ cửa kính xe, ở  cách  xa  gần,  thấy rõ ràng hai  họ ôm .
  Ánh mắt  cứng , trái tim chợt đau nhói.
  Sắc mặt Thẩm Thời Dịch lập tức lạnh đến thấu xương.
  Đường Noãn cảm nhận  ánh mắt, liền  sang.
  Bắt gặp ánh mắt của Thẩm Thời Dịch, tim cô thắt .
  "Thời Dịch..."
  Đường Noãn sững sờ, nhận   vẫn đang ôm Thẩm Ôn Diệu, cô vội vàng buông tay.
  Thẩm Thời Dịch ánh mắt lạnh lùng,  chút biểu cảm.
  Đường Noãn   hiểu lầm,  kịp nghĩ nhiều, vội vàng chạy đến bên xe, vội vàng giải thích: "Em   suýt nữa thì ngã xuống cầu thang, may mà Tổng giám đốc Thẩm kịp thời đỡ em, Thời Dịch, em và     gì ."
  Thẩm Thời Dịch liếc  cô,   về phía Thẩm Ôn Diệu đang  cách đó  xa.
  Thẩm Ôn Diệu chính là A Diệu.