Đột nhiên phía   bóng  lao tới ôm lấy cô.
Ban đầu cô còn tưởng là Thẩm Thời Dịch  theo lên, nhưng  thở  lạ,  đầu  thấy Thẩm Ý Huy, cô sợ tới mức mặt mày tái mét.
"Anh buông  !"
Đường Noãn sắc mặt hoảng hốt,  sức vùng vẫy.
Thẩm Ý Huy  ôm chặt  buông, ánh mắt mập mờ nham hiểm : "Bây giờ  lầu  nhiều  như , em  xem, nếu bây giờ  hét lên, bọn họ lên thấy em ôm  như , sẽ nghĩ  nhỉ?"
"Ông nội thương em như , ngay cả dì nhỏ cũng bênh vực em như ,  nghĩ, bọn họ thấy chúng  ôm , chắc chắn sẽ  thất vọng về em!"
Trong lòng Đường Noãn sợ hãi vô cùng.
Nghĩ tới những gì   , cô do dự hai giây,  nhanh vùng vẫy mạnh mẽ, giọng  kìm nén tức giận: "Thẩm Ý Huy,  buông  , nếu   hét lên đấy!"
"Được thôi, em cứ hét ,  cũng  xem xem, em  dám hét !"
Thẩm Ý Huy  nham hiểm đắc ý.
Đường Noãn sởn cả gai ốc.
Bị   ôm, thật sự ghê tởm vô cùng.
Cô sắc mặt lạnh lùng, tức giận : "Buông tay, nếu   gọi  đấy, cho dù để bọn họ thấy cũng chẳng !"
Kỷ Niệm Niệm trốn ở ngoài cửa, lặng lẽ dùng điện thoại chụp  cảnh .
Thẩm Ý Huy  cô chằm chằm một lúc, buông tay, nhún vai thờ ơ: "Kiểu liệt nữ trinh tiết như em, thật sự  thú vị."
"Thôi, chán chết."
Anh  bĩu môi, xoay  rời .
Anh   , Đường Noãn mới phát hiện, cả   run rẩy dữ dội.
Cô cố gắng bình tĩnh , giả vờ như   chuyện gì xảy , tiếp tục xuống lầu ăn cơm.
"Sao  lâu ?"
Cô   xuống, Thẩm Thời Dịch quan tâm hỏi.
Đối diện Đường Noãn,  lúc là Thẩm Ý Huy và Chu Mỹ Hồng.
Cô cảm thấy  lưng ớn lạnh, sắc mặt tái nhợt lắc đầu: "Em tìm một lúc,  cũng thấy."
Nói xong, cô đưa cho Thẩm Thời Dịch.
Lúc  Phương Thanh bên cạnh quan tâm : "Đường Noãn,  tay con lạnh ,   chứ?"
Đường Noãn gượng , giọng  ôn nhu: "Con  ."
Bên  Thẩm Thời Dịch mở hộp quà .
Nhìn thấy nội dung tờ giấy bên trong, sắc mặt  lập tức âm trầm xuống.
 00: Cô  phản bội 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-191.html.]
Anh nhíu mày,  chút do dự đóng hộp .
Đường Noãn nghiêng đầu ,  lúc thấy  đóng hộp, ánh mắt tràn đầy mong đợi: "Thời Dịch,  thấy  ?"
Thẩm Thời Dịch mím chặt môi, lạnh lùng : "Thấy ."
Đường Noãn  thái độ lạnh nhạt của ,  cho trái tim lạnh toát.
Cô thậm chí cảm thấy,   xem, "Anh   gì   ?"
Ánh mắt Thẩm Thời Dịch tối sầm, đôi môi mỏng thốt  một tiếng  nhạo: "Muốn   gì? Muốn  vui vẻ chúc mừng?"
Trái tim Đường Noãn chùng xuống.
Lời  lạnh lùng, giống như d.a.o găm, đ.â.m   cô khiến cô lạnh buốt.
Quả nhiên.
Cô mang thai,   hề vui.
Cô còn tưởng,  sẽ  mong chờ sự xuất hiện của sinh linh bé nhỏ, còn cố tình chọn một ngày kỷ niệm như , để thông báo tin vui .
Kết quả, hóa  là cô  ảo tưởng  thứ quá  .
Cuộc hôn nhân giữa cô và Thẩm Thời Dịch,   thể chịu trách nhiệm với cô, nhưng     con.
Đường Noãn đau như cắt, chua xót : "Em hiểu ý  ."
Thẩm Thời Dịch trầm mặt, ánh mắt càng thêm u ám.
Ăn cơm xong, cả nhà họ Thẩm   ghế sofa trò chuyện.
Chu Mỹ Hồng cảm thấy thật sự nhạt nhẽo, một  rời  .
Hôm nay  là cả nhà ăn cơm.
Vì chồng bà    nhà, con trai cả   công tác, cho nên chỉ  bà  và con trai út tới.
Bữa cơm kiểu , thật sự  nhàm chán.
Bà     thấy bộ dạng đắc ý của Phương Thanh chút nào.
Đường Noãn vì thái độ của Thẩm Thời Dịch,  bên cạnh ông cụ nhà họ Thẩm, ủ rũ  vui.
 dù trong lòng  khó chịu đến , cô vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh.
Thẩm Thời Dịch  vườn  hút thuốc, Kỷ Niệm Niệm nhẹ nhàng  tới bên cạnh : "Anh Thời Dịch."
Cô  gọi một tiếng ngọt ngào,  gương mặt nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn long lanh.
Ẩn chứa tình yêu nồng đậm, và cả sự lấy lòng  hề che giấu.
"Anh Thời Dịch,    hút thuốc một  ở đây, là  vui ?"
Thẩm Thời Dịch lạnh nhạt liếc cô  một cái: "Không ,   ở một ."
Lời    đủ rõ ràng .