"Đều tại ,  phối hợp  với ,  bây giờ   , chị dâu hiểu lầm ,  cần   giải thích ?"
  Thẩm Thời Dịch lạnh nhạt : "Lời   còn đáng tin ?"
  Lục Minh vẻ mặt ngượng ngùng.
   là như .
  Tuy  Đường Noãn  , hình như tính tình  .
    càng như , cô  càng  yêu cầu cao về sự trong sạch.
  Lục Minh áy náy, bưng ly rượu lên uống mấy ly.
  Thẩm Thời Dịch cầm điện thoại lên xem.
  Đã sáu giờ chiều , Đường Noãn cũng  tìm  .
  Xem , là thật sự quyết định ly hôn, ở bên A Diệu .
  Nghĩ ,   thật sự  hâm mộ A Diệu.
  Thẩm Thời Dịch thu  tâm trạng, tiếp tục uống rượu.
  Anh  tửu lượng bình thường,   cũng  .
  Đường Noãn bên , trong lòng khó chịu, cũng nghĩ thông suốt .
  Đã     sinh con với cô ,  thì ly hôn, trả  tự do cho  .
  Dù thế nào, cô  cũng sẽ sinh đứa bé  .
  Đường Noãn  xong, mệt mỏi,   giường dần dần ngủ  .
  Vốn là một ngày  vui vẻ.
  Là sinh nhật của  , là ngày cô  cho   một bất ngờ.
  Không ngờ đến cuối cùng, đối với    trở thành một cú sốc.
  Bây giờ nghĩ , Đường Noãn đều cảm thấy mỉa mai.
  Sáng hôm .
  Đường Noãn tỉnh dậy, phát hiện Thẩm Thời Dịch  về nhà.
  Trái tim cô   lạnh  một nửa.
  Cô  cố nén, đến nước  , hình như  thể tiếp tục suy nghĩ tiêu cực như  nữa.
  Cô   dậy rửa mặt,  quần áo, xuống lầu.
 03
Dì Lý  đón, lo lắng : "Cô Đường,  Thẩm tối qua về  muộn, say lắm, ngủ một  ở thư phòng,  là cô mang canh giải rượu lên cho   nhé?"
Dì Lý  rõ tính khí của Thẩm Thời Dịch.
Bị đánh thức lúc ngủ,   sẽ  cáu kỉnh.
Chỉ duy nhất với cô Đường.
Mỗi  cô Đường  phiền  ,   cũng coi như   chuyện gì xảy .
Đường Noãn suýt nữa thì đồng ý.
 đến khi lời   đến miệng, cô  đổi ý: "Chờ   tỉnh dậy, dì hãy đưa cho   uống,     ."
Dì Lý khó hiểu gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-195.html.]
Rõ ràng hôm qua vẫn còn  ,  hôm nay cô Đường   đổi?
Hình như,  vui lắm?
Chẳng lẽ là vì  Thẩm tối qua  dự sinh nhật  khác?
Đường Noãn đến công ty Dược Huân.
Cô và Thẩm Ôn Diệu tình cờ gặp  trong thang máy.
Hôm nay, Đường Noãn vẫn ăn mặc giản dị với áo phông trắng và quần jean, trông  thoải mái và trẻ trung.
Cô còn cột tóc đuôi ngựa cao, làn da trắng nõn, toát lên vẻ thanh xuân tràn đầy sức sống.
Trông cô, cứ như một nữ sinh trung học .
"Chào buổi sáng." Thẩm Ôn Diệu mỉm  với cô.
Cô khẽ gật đầu, đáp : "Chào buổi sáng."
Cô bấm nút tầng 22,  ngờ Thẩm Ôn Diệu cũng .
Văn phòng của   ở tầng 24.
Đường Noãn  để ý lắm, thuận miệng hỏi: "Tổng giám đốc Thẩm định  kiểm tra đột xuất ?"
Câu   của cô  hề  ý đùa giỡn.
 cô càng hỏi nghiêm túc, Thẩm Ôn Diệu càng cảm thấy cô thẳng thắn.
Anh khẽ : "Nếu   đúng, cô  thấy  là một ông chủ biến thái ?"
Đường Noãn lắc đầu: "Cũng bình thường thôi."
Phim truyền hình cũng   như .
Thẩm Ôn Diệu  cô chăm chú.
Ánh mắt  dường như nhuốm một tầng u buồn nhàn nhạt.
Anh nhíu mày, khẽ lộ  vẻ quan tâm: "Sao ,  vui ?"
Đường Noãn sững .
Ngay cả  cũng nhận .
Có lẽ cô  biểu hiện quá rõ ràng.
Đường Noãn cảm thấy trong lòng nặng trĩu,  Thẩm Ôn Diệu,  hỏi gì đó nhưng     nên hỏi  .
Cô ấp úng, khiến Thẩm Ôn Diệu bật : "Muốn  gì thì cứ , đừng khách sáo như ."
Đường Noãn do dự một lát, vẫn lắc đầu: "Không  gì."
Thang máy đến nơi.
Cửa mở , Đường Noãn lập tức bước  ngoài.
Thẩm Ôn Diệu  theo .
Hai  một  một .
Mọi  trong văn phòng  họ, khẽ nhướn mày,   trêu chọc: "Trời ơi, Tổng giám đốc Thẩm đến cùng với thiên tài của chúng  ?"
"Trời ơi,  thể nào? Chẳng lẽ họ đang yêu ?"
Tiếng   xen lẫn với tiếng trêu chọc.
Đường Noãn đỏ mặt: "Không , chúng   đến cùng ."