"Con    bác sĩ Tiêu cũng  kỷ luật, chỉ  cảnh cáo vài câu thôi ? Hay là xin  nó , chuyện  cũng   chuyện gì to tát."
Tô Khinh Uyển   đều là vì Đường Noãn.
Mối quan hệ của hai  vất vả lắm mới  lên, đừng vì chuyện  mà  xảy  mâu thuẫn.
Đường Noãn   bà  lo lắng, khẽ gật đầu, giọng  bình tĩnh: "Mẹ, chuyện  con sẽ xử lý  thoả,  đừng lo."
Tô Khinh Uyển nắm lấy tay cô, vỗ nhẹ, thấm thía : "Noãn Noãn, dù là   bà nội con, đều mong con  hạnh phúc, con và Thời Dịch  sống thật  với ,  ?"
Đường Noãn ngoan ngoãn gật đầu, nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Gần 12 giờ trưa, Thẩm Thời Dịch mới gọi điện đến, giọng  trầm thấp mang theo vẻ áy náy: "Đường Noãn, hôm nay   về nhà cũ ăn cơm , em nhớ ăn cơm đúng giờ, đừng để bụng đói."
Đường Noãn ừ một tiếng,  nhắc đến chuyện của Tiêu Hoài Cẩn, nhẹ giọng hỏi: "Anh xử lý xong việc  ?"
Đầu dây bên  Thẩm Thời Dịch do dự vài giây: "Xong , lát nữa còn  gặp khách hàng,  sẽ cố gắng về sớm, ăn cơm cùng em."
Nói xong, Đường Noãn  một tiếng "".
Còn   gì nữa.
Bỗng  thấy đầu dây bên  truyền đến giọng  ngọt ngào: "Anh Thời Dịch,  mau đến đây ,   đang đợi  đấy."
Ngay  đó, đầu dây bên  cúp máy.
Đường Noãn cảm thấy da đầu tê rần.
Giọng  đó cô nhớ, là của Kỷ Niệm Niệm.
Tim Đường Noãn thắt , như  thứ gì đó đập trúng, cả trái tim chùng xuống.
Anh   gặp khách hàng, là  gặp Kỷ Niệm Niệm ?
Đường Noãn gọi  thì điện thoại báo tắt máy.
Đầu óc cô trống rỗng.
Đối mặt với chuyện của Kỷ Niệm Niệm, Đường Noãn  khó giữ bình tĩnh.
Cô suy nghĩ một chút,  gọi điện cho tài xế: "Thẩm tổng đang ở ?"
Tài xế  dám giấu giếm, thành thật : "Vừa đến câu lạc bộ ạ."
"Với ai?"
"Chủ tịch Thẩm, còn  cô Kỷ Niệm Niệm..." Tài xế gần như  cắn răng  .
Dù là Đường Noãn  Thẩm Thời Dịch,   đều  dám đắc tội.
Phải  rằng, địa vị của phu nhân  cao.
Lại là Thẩm Quân Hào và Kỷ Niệm Niệm!
Thẩm Quân Hào luôn  tác hợp Thẩm Thời Dịch và Kỷ Niệm Niệm, bây giờ bọn họ  gặp riêng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-245.html.]
Mục đích của Thẩm Quân Hào, rõ như ban ngày.
Đường Noãn cúp điện thoại,  lặng , cảm thấy cả  lạnh toát.
47: Em  thể đợi
Đáng lẽ hôm nay bọn họ  về nhà cũ ăn cơm, định  chuyện mang thai cho ông nội và  .
Nào ngờ, cuối cùng   , là vì  gặp Kỷ Niệm Niệm.
Đường Noãn nghĩ đến đây, đau đến mức ruột gan quặn thắt.
Cô  tin,  tin Thẩm Thời Dịch  như .
Đầu óc nóng lên,  màng đến gì nữa, trực tiếp xuống lầu, bảo tài xế đưa đến đó.
Đến câu lạc bộ.
Đường Noãn gọi điện cho Thẩm Thời Dịch, cô nghĩ, nếu điện thoại thông, cô sẽ  về.
 kết quả là, điện thoại vẫn tắt máy.
Đường Noãn  khỏi lo lắng, dựa theo  phòng tài xế đưa, trực tiếp tìm đến.
Đến cửa phòng, cô cắn răng, đẩy cửa bước .
Hiện   mắt là một bàn tiệc lớn.
Đen kịt một mảng.
Thẩm Thời Dịch  cạnh Thẩm Quân Hào, bên cạnh Thẩm Quân Hào là Kỷ Thành Phong và Kỷ Niệm Niệm, ngoài  còn  mấy  trông giống trợ lý.
Ngồi đối diện bọn họ là mấy  đàn ông mặc vest bảnh bao.
Hình như, đang bàn chuyện gì đó.
Đường Noãn  thấy cảnh  thì sững sờ.
Thật sự đang bàn chuyện  ăn.
"Xin ,  tìm nhầm chỗ ."
Đường Noãn vội vàng đóng cửa , trong giây lát cảm thấy vô cùng hối hận, tại    tin lời Thẩm Thời Dịch .
Thẩm Thời Dịch vội vàng đuổi theo, nắm lấy cổ tay cô, mừng rỡ : "Sao em  đến đây?"
Đường Noãn chột ,   nên đối mặt với  thế nào.
Cô ngẩng đầu  , do dự vài giây, thành thật : "Em  thấy giọng Kỷ Niệm Niệm trong điện thoại, tưởng hai  đang ở riêng với , gọi cho  cũng  , nên em mới đến."
Thẩm Thời Dịch  cô, trong mắt sâu thẳm ánh lên tia xúc động.
Đường Noãn cúi đầu,  nhận .
Tưởng  giận, nhỏ giọng : "Em , em  nên  tin ..."
Chưa  xong, Thẩm Thời Dịch dịu dàng vuốt ve khuôn mặt cô, cưng chiều : "Thì  em ghen,  thì ."