Thẩm Ý Huy nhanh chóng mặc ,  nịnh hỏi: "Ba,  sáng sớm ba  đến đây?"
Vừa ,    ngáp dài.
Mùi rượu xộc  mũi, kèm theo mùi hôi miệng.
Người đàn ông trung niên vẻ mặt chán ghét: "Mày  rửa mặt  xuống lầu gặp tao, tao  chuyện  hỏi mày!"
Nói xong, ông  bước  ngoài với khí thế uy nghiêm.
Thẩm Ý Huy  dám chậm trễ, vội vàng  rửa mặt.
Rửa mặt xong,  phụ nữ cũng  mặc quần áo,   chán ghét : "Chờ ở đây, bảo   mới  ."
Hắn   xong một câu, vội vàng xuống lầu.
Người đàn ông trung niên  nghiêm trang  ghế sô pha ở tầng một, bên cạnh là trợ lý mặc vest chỉnh tề.
Mặc dù   một lời, nhưng vẫn toát lên vẻ uy hiếp.
Ông  chính là  trai của Thẩm Quân Hào, Thẩm Bá Ngôn.
Thẩm Ý Huy cung kính  đến  mặt ông ,  gượng gạo: "Ba, ba đến thì đến,  còn tặng con một món quà lớn như ?"
Vừa ,    sờ  má sưng đỏ.
Cái tát  , suýt nữa đánh bay hồn vía  .
Thẩm Bá Ngôn quát lớn: "Bây giờ  mạng  là tin tức đen của mày, tao cho  gỡ xuống thế nào cũng  , tao hỏi mày, mày  đắc tội với ai?"
Thẩm Ý Huy ban đầu còn thấy ấm ức ,   v
“  lý ,   nên quen   , chắc là   như  nghĩ .”
  Ý nghĩ trong lời  của  , Đường Noãn hiểu rõ,  khỏi  chút  hổ.
  Thực  lúc đầu khi đặt tên, quả thật là lấy ý tưởng từ tên của Thẩm Thời Dịch.
  Sau đó sợ quá lộ liễu, trong lòng cô  nghĩ tới tiền.
  Vì , mới  cái tên đồng âm ‘Thập Ức’ .
  Lúc đầu khi Minh Dạ  thấy cái tên , còn châm chọc: Thập Ức?  thấy cô là rớt  hố tiền .
  Đường Noãn cũng  giải thích.
  Trên thực tế, cô cũng  kiếm tiền.
  Muốn dựa  năng lực của bản , để  và bà nội sống những ngày tháng  , chỉ tiếc là…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-315.html.]
  Cô  nghĩ tiếp nữa, giọng  nhẹ nhàng êm ái: “Dù , chỉ cần là thiện ý là  , A Dịch,  đừng nghĩ nữa.”
  Thẩm Thời Dịch đưa tay sờ sờ mặt cô, ánh mắt dịu dàng đến  tưởng, “Được,  em,  nghĩ nữa.”
  Nói xong,   ân cần hỏi: “Đói ? Anh  cùng em ăn chút gì nhé?”
  Trước khi  ngoài, Đường Noãn  ăn .
  Gần đây cô béo lên trông thấy, vốn dĩ  đến 48kg, giờ sắp đến 50kg .
  Xấu hổ là, chỗ cô béo lên đều là ở m.ô.n.g và ngực.
  Cô  , đôi mắt trong veo ươn ướt, “Không ăn nữa, công ty còn chút việc, em    xem .”
  Ngón tay cái của Thẩm Thời Dịch nhẹ nhàng xoa xoa  má cô, “Em đó,  việc đừng quá liều mạng, dù  lo cho bản , cũng  nghĩ cho con của chúng  chứ.”
  Tay  của  vuốt ve bụng cô, như đang  con kháng nghị.
  Đường Noãn  nhịn  bật : “Em bé khỏe lắm,  đừng lo lắng nữa.”
  Đôi mắt Thẩm Thời Dịch ánh lên vẻ dịu dàng: “Em bé là đang thương em,  dám kháng nghị ,  thôi,  đưa em qua đó.”
  Thật    : Anh  ý kiến,   em gặp Thẩm Ôn Diệu.
  Dù    chính là A Diệu.
  Anh  lo lắng, một ngày nào đó nếu Đường Noãn phát hiện   phận của Thẩm Ôn Diệu, liệu cô  còn đối xử  với  như bây giờ nữa ?
  “Được.” Đường Noãn ngoan ngoãn gật đầu,  hề chú ý đến vẻ lo lắng trong mắt .
  Thẩm Thời Dịch đưa cô đến cổng công ty,  thấy cô   mới rời .
  Đường Noãn đang định  thang máy thì một  đàn ông bên cạnh bước : “Đường tiểu thư, xin dừng bước.”
  Đường Noãn nghiêng đầu,  quen  đàn ông mặc vest chỉnh tề  mặt.
  Trông khá nho nhã, tuổi cũng  lớn lắm.
  “Anh là?” Đường Noãn đầy cảnh giác.
  Người đến   ai khác, chính là trợ lý của Thẩm Bá Ngôn,   mỉm  lịch sự: “Đường tiểu thư đừng sợ,  là trợ lý của Thẩm Bá Ngôn Thẩm tổng, Thẩm tổng đang đợi ở ngoài,  gặp cô.”
  Đường Noãn  theo hướng   chỉ, quả nhiên  thấy chiếc xe sang màu đen đang đậu ở cửa  xa.
  Cái tên Thẩm Bá Ngôn cô , là bác cả của Thẩm Thời Dịch,  trai của Thẩm Ý Huy.
  Trước đây    lấy danh nghĩa nhà họ Thẩm, tìm đến Liên minh, phá hoại hệ thống an ninh của Tập đoàn Thẩm thị.
  Nếu  đoán nhầm, hẳn là Thẩm Bá Ngôn.