Bác sĩ Lâm , thai nhi định, cần tiêm thuốc giữ thai nữa.
vì ngón chân gãy, viện thêm vài ngày nữa, như mới thể đảm bảo bình phục.
Sau , con Kỷ Niệm Niệm hình như yên phận hơn.
Mấy ngày nay Thẩm Thời Dịch chăm sóc, Đường Noãn như tìm thấy cảm giác hôn nhân.
Cùng bầu bạn, cùng chăm sóc.
Nương tựa lẫn , tôn trọng lẫn .
Hôm nay Thẩm Thời Dịch bận, đến tận tối mới đến.
Vừa bước phòng bệnh, Thẩm Thời Dịch Đường Noãn, hỏi cô : "Em ăn gì ?"
"Em ăn ." Đường Noãn ngoan ngoãn cúi đầu.
Giống như trở những ngày tháng hai năm .
Hai tạm thời nhắc đến chuyện ly hôn, lòng cô cũng yên hơn nhiều.
Thẩm Thời Dịch xuống cạnh giường bệnh: "Nằm viện thêm mấy ngày nữa là thể xuất viện , ở nhà em tiện, thể về biệt thự ở khu Thanh Nguyên Loan ."
Đường Noãn sững .
Ngay khi cô định gì đó, điện thoại của Thẩm Thời Dịch reo lên.
Anh vuốt màn hình máy, một giọng yếu ớt vang lên: "Anh Thời Dịch, chán em ? Có em nên về ? Em về gây rắc rối cho , gây rắc rối cho ..."
"Đều tại em, là của em, như em, nên sống nữa."
Nói xong, Kỷ Niệm Niệm bật .
Giọng nức nở, khiến thấy cũng khỏi xót xa.
Đường Noãn cũng thấy.
Tim cô nhói lên, bỗng nhiên sợ Thẩm Thời Dịch sẽ tìm Kỷ Niệm Niệm.
Thẩm Thời Dịch cau mày: "Nói linh tinh cái gì? Niệm Niệm, em đừng nghĩ nhiều, em sai..."
Nghe thấy tiếng gió rít vang lên từ đầu dây bên .
Sắc mặt Thẩm Thời Dịch bỗng trở nên hoảng hốt: "Niệm Niệm, em đang ở ?"
Kỷ Niệm Niệm nức nở : "Anh Thời Dịch, ở đây cao quá, nếu nhảy xuống, sẽ c.h.ế.t xí ?"
"Anh Thời Dịch, em phá hoại gia đình của và chị Đường Noãn, nhưng em thật sự yêu , em thể rời xa ... Xin , chỉ cần em c.h.ế.t , vấn đề đều giải quyết ..."
"Niệm Niệm, , đừng xốc nổi, việc và Đường Noãn ly hôn của em, em đừng tự trách !"
Thẩm Thời Dịch cố gắng an ủi, dứt lời.
Đầu dây bên cúp máy.
Đường Noãn thấy lo lắng, tim bỗng nhiên thắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-34.html.]
Thấy sắp , cô vô thức nắm lấy tay , đầu tiên mở miệng cầu xin: "Đừng , đừng bỏ em ..."
"Đường Noãn, Niệm Niệm đang gặp nguy hiểm, xem ."
Thẩm Thời Dịch rút tay , bước .
Tim Đường Noãn như d.a.o đâm, đau đớn.
Trái tim như bóp nghẹt, xoắn , cắn xé.
Cơn đau ập đến ngập tràn, giống như lúc đề nghị ly hôn, đau đến mức tim cô co rút .
Cô đau quá, khổ sở quá.
Vốn tưởng rằng, thật sự thể quan tâm nữa .
cho cô hy vọng.
Bây giờ chỉ mang đến những tổn thương tàn nhẫn.
Giống như d.a.o cùn cắt thịt, tra tấn chỉ c.h.ế.t .
Đầu Đường Noãn lạnh toát, cảm giác lan khắp .
Trái tim cô như nguội lạnh, cầm điện thoại lên, : "Anh đến đón em , em rời khỏi đây."
Nói xong, nước mắt Đường Noãn lăn dài má.
Càng im lặng, càng đau.
Đến nửa đêm.
Thẩm Thời Dịch trở về phòng bệnh, phát hiện giường ai, ngay cả dì Lý cũng .
Anh sững .
Lập tức lấy điện thoại , gọi cho Đường Noãn, nhưng nhận thông báo tắt máy.
Anh gọi cho dì Lý, cũng như , tắt máy.
Anh khỏi hoảng hốt, nhớ đến lời cầu xin của Đường Noãn lúc đó, bây giờ tự ý rời khỏi bệnh viện.
Thẩm Thời Dịch thể bình tĩnh nữa, lập tức gọi điện cho trợ lý, phân phó tìm.
Anh cũng yên, chạy khắp bệnh viện, nhưng vẫn thấy bóng dáng cô .
Mười lăm phút .
Trợ lý xuất hiện mặt , cẩn thận báo cáo: "Thẩm tổng, vẫn tìm thấy phu nhân, của chúng gần như lật tung cả bệnh viện , khả năng nào, phu nhân xuất viện ?"
Hàm Thẩm Thời Dịch căng cứng, ánh mắt u ám: "Kiểm tra, lập tức điều tra camera giám sát!"
"Vâng."
Trợ lý lập tức phân phó xuống.
Người điều tra camera giám sát thì điều tra camera giám sát.