Nói cách khác,  khi Lâm Nhã Tư qua đời, hai  họ  lén lút qua  với .
Chuyện  khiến bà cụ Lâm vô cùng tức giận, suýt chút nữa thì hộc máu.
Từ đó về , bà liền cắt đứt quan hệ với Khương Minh Huệ,  còn qua  nữa.
Những năm đầu, Khương Minh Huệ còn giả vạo dẫn Kỷ Niệm Niệm đến thăm bà cụ Lâm, nhưng  nào cũng  bà cụ Lâm mỉa mai, chế giễu, dần dần cũng  đến nữa.
Đã xảy  chuyện như , bà cụ Lâm vốn  bất bình  cho con gái ,   thể cho Kỷ Niệm Niệm sắc mặt    chứ?
Bà cụ Lâm sa sầm mặt mày, đầy vẻ khó chịu: "Cháu gái ngoại của  chỉ  hai đứa, một là Tử Câm, một là Tử San  chết,   bất cứ quan hệ gì với cô, cô  !"
Kỷ Niệm Niệm tủi  rơi nước mắt.
Bị bà  sỉ nhục  mặt Đường Noãn như , thật quá mất mặt.
 cô   cam tâm, cô     gì sai, hơn nữa năm đó  cô  sinh cô   lâu, cái gọi là Kỷ Tử San và Lâm Nhã Tư  c.h.ế.t .
Cô   cam lòng : "Bà ngoại Lâm, Tử Câm là chị gái cháu,  bà chính là bà ngoại cháu, cho dù bà  ghét cháu thế nào, cháu vẫn  yêu quý bà, bà đừng lạnh nhạt với cháu như   ?"
Đường Noãn chỉ cảm thấy trong lồng n.g.ự.c cuồn cuộn,  nôn.
Kỷ Niệm Niệm giỏi nhất là  dối trắng trợn,  sáng suốt đều   , cô   hề  chút tình cảm nào với bà cụ Lâm.
Vậy mà cô   thể   những lời như .
Bà cụ Lâm hừ lạnh: "Đừng  giả vờ giả vịt  mặt  nữa, cô  nhanh ,     thấy cô thêm một giây phút nào nữa."
Quá kích động,  thở của bà cụ Lâm trở nên nặng nề,  đó ho dữ dội.
Cơn ho  khiến cả khuôn mặt bà đỏ bừng, trông  đau đớn.
Thấy , Đường Noãn vội vàng vỗ nhẹ  n.g.ự.c bà, "Bà Lâm, bà đừng tức giận, hít thở sâu..."
Kỷ Tử Câm luôn yêu thương bà cụ Lâm,  thể dung túng cho Kỷ Niệm Niệm  bất cứ chuyện gì, nhưng tuyệt đối  cho phép cô   càn ở đây.
Cô   dậy, sải bước đến  mặt Kỷ Niệm Niệm, nghiêm mặt quát: "Không thấy bà ngoại đang ốm ? Bà    thích em, thì em hãy   , đừng ở đây chọc bà  tức giận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-377.html.]
"Tại  chứ?"
Kỷ Niệm Niệm  chịu bỏ qua,  lóc kể lể: "Rõ ràng em và chị mới là chị em ruột, Đường Noãn là  ngoài, tại  bà ngoại  thích cô  mà  thích em? Em rõ ràng    gì sai!"
"Cho dù năm đó là  em   với  Lâm, nhưng em cái gì cũng   a, bà ngoại, bà   quá tàn nhẫn với em  !"
Tiếng   khiến bà cụ Lâm càng thêm bực bội, vốn  đỡ ho , bỗng nhiên  ho dữ dội.
Kỷ Tử Câm thấy cô   loạn, tức giận tát một cái, "Có  hiểu tiếng  ? Chị bảo em !"
Đường Noãn  thấy tiếng tát giòn tan,  khỏi sững sờ.
71: Hưng sư vấn tội
Cô   ngờ Kỷ Tử Câm   tay.
Má Kỷ Niệm Niệm lập tức sưng vù, cô  ôm mặt, vẻ mặt  thể tin nổi  cô , "Chị, chị đánh em?"
Kỷ Tử Câm cũng sững .
Nhanh chóng nghiêm mặt, lạnh lùng : "Bà ngoại  thấy em  vui, em về  ,  gì về nhà  ."
Kỷ Niệm Niệm òa ,  to hơn, "Chị luôn thương em như , lúc  bênh vực Đường Noãn cũng cho qua, bây giờ chị  đánh em!"
"Em sẽ về  với ba, hu hu hu..."
Kỷ Niệm Niệm ôm mặt,    chạy  ngoài.
 vì  đó  thương ở xương cụt, nên chạy  chậm.
Kỷ Tử Câm sa sầm mặt, bà cụ Lâm liếc  cô , "Kỷ Thành Phong, lão già đó,   bạc đãi cháu ?"
Kỷ Tử Câm luôn cứng cỏi, cho dù   ức h.i.ế.p cũng sẽ   , "Không , bà ngoại đừng lo lắng, ba đối xử với cháu  ."
Đường Noãn    , Kỷ Tử Câm là   tính cách độc lập, tự chủ, là  báo tin vui  báo tin buồn.
Bà cụ Lâm đương nhiên cũng hiểu, sắc mặt đầy giận dữ, "Tên bố ruột vô tâm  của cháu,   con họ ,   thể đối xử  với cháu  chứ."
"Năm đó  cháu như , ông   mà  lén lút dan díu với Khương Minh Huệ, thật    hổ!"