Nếu   Thẩm Ôn Diệu  phần yêu quý nhân tài, Đường Noãn thật sự sẽ cho rằng,   thích .
Thẩm Ôn Diệu  một tiếng  bỏ .
Đường Noãn  chút  hiểu chuyện gì, cảm thấy kỳ quái.
 cô cũng  nghĩ nhiều, định đóng cửa , thì một bóng  bỗng nhiên từ xa đến gần, bóng đen dần dần tiến , khiến Đường Noãn ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
Chạm  đôi mắt lạnh lùng , tim cô đột nhiên run lên.
Một cảm giác áp bức ập đến, Đường Noãn theo bản năng lùi  mấy bước, lưng dựa  cửa, ngay  đó,   yên  mặt cô, khí thế cực kỳ lạnh lẽo u ám.
"Xem   tìm   tiếp theo ?"
Khóe miệng Thẩm Thời Dịch nhếch lên, nụ  lạnh lùng tràn ,  mở miệng  là lời chế giễu.
Đường Noãn nhận ,    thấy Thẩm Ôn Diệu.
Lại  hiểu lầm !
Cô theo bản năng mở miệng giải thích: "Em và Thẩm tổng   gì."
Thẩm Thời Dịch  khẩy: "Không  gì,     thể  nhà em?"
Anh cúi đầu xuống,  thở lạnh lẽo phả  mặt cô.
Cảm giác lạnh toát.
Đường Noãn theo bản năng  tránh , nhưng   phát hiện, một tay chống bên  cô, cô   sang bên ,   tay  chặn .
Ngay  đó, cơ thể  áp sát, nhốt Đường Noãn giữa lồng n.g.ự.c  và cánh cửa,  thể động đậy.
Anh cúi đầu, ánh mắt u ám, giọng  khàn khàn: "Đường Noãn, em     câu  bao nhiêu   ?"
Mỗi ,  đều cố gắng thuyết phục bản .
Đường Noãn và Thẩm Ôn Diệu quả thực   gì,  tin tưởng bọn họ.
 mỗi , khi  sắp tin tưởng thì Đường Noãn  phá vỡ lòng tin đó.
Mỗi  bọn họ ở riêng với , chẳng lẽ thật sự   chút mờ ám nào?
Thẩm Ôn Diệu  ý gì với Đường Noãn,  luôn rõ ràng.
Đường Noãn bỗng nhiên phát hiện,   từng tin tưởng cô.
Trong lòng dâng lên một trận bi thương, cô ngẩng đầu  Thẩm Thời Dịch, ánh mắt lạnh lùng : "Cho nên, A Dịch, chúng  mới  ly hôn."
Thẩm Thời Dịch nhíu mày: "Em  gì?"
Đường Noãn   khổ một tiếng: "Ly hôn đối với  và em, là sự lựa chọn sáng suốt nhất."
 52: Chỉ bảo vệ cô 
Ly hôn...
Điều cô luôn mong mỏi, rốt cuộc cũng là ly hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-465.html.]
Thẩm Thời Dịch  khẩy: "Đường Noãn,  bỗng nhiên cảm thấy  chút  nhận  em nữa."
Quả nhiên.
Phụ nữ một khi  nhẫn tâm, thì  còn liên quan gì đến đàn ông nữa.
Tim Đường Noãn như  đ.â.m mạnh,   tê dại, đau đớn đến mức suýt nữa bật .
Cô  Thẩm Thời Dịch với đôi mắt đỏ hoe, sợ   phát hiện  điều bất thường, vội vàng cúi đầu, giọng  lạnh nhạt: "Bởi vì em   ngốc nghếch nữa, Thẩm Thời Dịch, chúng  chia tay là  nhất."
Tim Thẩm Thời Dịch như rơi xuống vực sâu.
Đồng thời, hai tay  cũng buông xuống.
"Được,  hiểu ."
Thẩm Thời Dịch đau như cắt,  cô hồi lâu, cúi đầu thất vọng rời .
Đường Noãn  bóng lưng cô đơn lạc lõng của , nghẹn ngào trong cổ họng.
Muốn gọi  ,  với  rằng, những lời đó đều là giả.
Cuối cùng, môi mấp máy, vẫn   gì.
Đã đến lúc kết thúc .
...
Thẩm Thời Dịch xuống lầu,  thấy Thẩm Ôn Diệu dựa  xe sang, dáng  cao lớn, mày kiếm sắc bén.
Xem , là đang đợi .
Thẩm Thời Dịch nheo mắt, bước tới, vẻ lạnh lùng trong mắt  hề che giấu.
"Còn  , đợi    mới lên  ?"
Thẩm Ôn Diệu ngẩng đầu  .
Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng.
Chỉ  đàn ông mới   ,   đang đau khổ đến nhường nào.
Phải  rằng.
Anh   bao giờ nghi ngờ tình cảm của Thẩm Thời Dịch dành cho Đường Noãn, nhưng cũng , nhà họ Thẩm  phù hợp với Đường Noãn.
Chỉ riêng Thẩm Quân Hào thôi, cũng đủ khiến Đường Noãn   yên .
Thêm một Kỷ Thành Phong nữa, Đường Noãn mất nửa cái mạng.
"Thẩm tổng  cứ dây dưa  dứt,  cho Đường Noãn một lời giải thoát?" Thẩm Ôn Diệu nhếch môi, giọng  ôn hòa nhưng  mang theo sự chất vấn.
Ánh mắt Thẩm Thời Dịch sắc lạnh, khí thế lạnh lẽo hơn : "Sao   thành thật    phận của ?"
"Nói   là A Diệu,   Đường Noãn sẽ bất chấp tất cả mà đến với ."
Khóe miệng Thẩm Ôn Diệu nở nụ  đậm hơn: "Thẩm tổng đang khuyên ,  đang dạy ?"
Thẩm Thời Dịch tiến lên một bước, khí thế bức .