Thẩm Thời Dịch  đầu  cô, ánh mắt sâu thẳm và khó hiểu,  rõ là đang nghĩ gì.
" xuống xem ."
Thẩm Thời Dịch  xuống lầu.
Đường Noãn   gì, cũng  theo xuống.
Hai  một  một ,  đến phòng khách.
Kỷ Niệm Niệm  giữa phòng khách, tư thế thẳng  và thanh lịch.
Vì  thương ở chân, cô   đôi giày bệt đắt xắt  miếng.
Trên  mặc một chiếc váy đắt tiền, để lộ đôi chân dài trắng nõn, ngũ quan tinh xảo như búp bê sứ, xinh  và rạng rỡ.
Vừa  thấy Thẩm Thời Dịch, Kỷ Niệm Niệm   mật tiến lên, khoác tay .
Nụ  và giọng  đều ngọt ngào như : "Anh Thời Dịch, lâu   gặp , em nhớ   chết, em   ngang qua đây, nên ghé  thăm ."
Nghe thấy giọng  mềm mại , Đường Noãn cảm thấy da gà nổi lên.
Ngay cả  mặt cô, cô  cũng  hề kiêng dè.
Thật là khó chịu.
Thẩm Thời Dịch khẽ gỡ tay cô  : "Em  nên đến đây."
Giọng  trầm thấp, mang theo vài phần trách móc.
Kỷ Niệm Niệm coi như   thấy,  bằng giọng điệu nũng nịu: "Nếu  đến gặp , em sắp phát điên ,  Thời Dịch, hôm qua em xuất viện,    đến thăm em,    sợ ông nội giận ?"
Đường Noãn lặng lẽ  đó,  những tiếng gọi  mật.
Cảm giác buồn nôn dâng lên trong lòng cô.
Cô nôn khan một tiếng, Thẩm Thời Dịch  đầu  cô: "Lại  nôn nữa ?"
"Ừ,  thấy những điều  nên , thấy khó chịu." Đường Noãn  một cách thờ ơ.
Cô   là  chua ngoa, đanh đá.
 những lời  , cô cũng  nhịn  mà mỉa mai.
Sắc mặt Kỷ Niệm Niệm trở nên khó coi.
Nhớ đến chuyện Đường Noãn mang thai, cô   khỏi lo lắng.
Nghĩ đến việc Thẩm Thời Dịch lạnh nhạt với  trong thời gian , chẳng lẽ là vì Đường Noãn mang thai?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-54.html.]
Cô  thăm dò hỏi: "Chị Đường Noãn,  chị   nôn, chẳng lẽ là mang thai  ?"
Cô  cố tình hỏi như , nếu thực sự mang thai, phản ứng của họ chắc chắn sẽ khác.
Đường Noãn sững .
Đây   là  đầu tiên hỏi cô câu .
Cô sợ Thẩm Thời Dịch sẽ phát hiện , vội vàng : "Không  chuyện đó, chỉ là  thấy   nên thấy thôi."
Thẩm Thời Dịch  cô  thích gặp Kỷ Niệm Niệm.
Anh  bằng giọng trầm thấp: "Ở nhà nghỉ ngơi cho ,  sẽ tìm thời gian cùng em  chọn quà cho ông nội."
Đường Noãn ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng."
Kỷ Niệm Niệm quan sát sắc mặt của họ.
Rõ ràng là Thẩm Thời Dịch   chuyện Đường Noãn mang thai.
Cô  thở phào nhẹ nhõm,  bằng giọng điệu nũng nịu: "Anh Thời Dịch,    đến công ty ,  là chúng  cùng  nhé?"
Đường Noãn cảm thấy cô    coi  là  vô hình.
Dù Thẩm Thời Dịch  yêu cô , cũng  nên ngạo mạn như .
Cô lạnh lùng : "Cô Kỷ chạy đến nhà , tìm chồng   , bây giờ còn   mặt , rủ chồng    ngoài,  , cô Kỷ thích bám lấy chồng của  khác đến  ?"
Kỷ Niệm Niệm  chịu thua: "Em và  Thời Dịch quen  bao nhiêu năm , chúng em là thanh mai trúc mã, dù em   mật với   một chút cũng  ,  Thời Dịch,   đúng ?"
Đường Noãn  câu "thanh mai trúc mã"  kích thích.
Nhà họ Kỷ và nhà họ Thẩm là gia đình danh giá, hơn nữa còn là liên minh hùng mạnh, hai tập đoàn lớn  cùng   vững ở thành phố Mậu Vân.
Còn gia thế của cô, chỉ là một gia đình bình thường.
Ngay cả việc học đại học, cũng là nhờ ông nội Thẩm tài trợ, cô mới học xong bốn năm đại học.
Nghĩ đến những điều , lòng Đường Noãn chua xót.
Thẩm Thời Dịch trở  bên cạnh cô,  nhỏ: "Anh đến công ty , lát nữa về  cùng em  chọn quà."
Nếu như  đây, Đường Noãn nhất định sẽ ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.
 hôm nay Kỷ Niệm Niệm  ở đây.
Hơn nữa, cô  còn cố ý đến tận nhà, rõ ràng là  khiêu khích.
Tính cách vốn  thích tranh giành của cô, giờ phút  cũng bùng lên ý chí chiến đấu.
Cô bỗng nhiên đưa tay, nắm lấy cánh tay Thẩm Thời Dịch,   với vẻ bình tĩnh, dịu dàng  : "Thời Dịch, hôm nay  dẫn em  cùng  , em cũng   cùng ."