Ông cụ Thẩm sa sầm nét mặt, trầm giọng  lệnh: "Thời Dịch, vợ con  khỏe thì mau dìu cô   nghỉ ngơi, đừng  suốt ngày mê  như thằng ngốc, tao thấy mất mặt."
Nói , ông liếc mắt sắc lẹm  sang Kỷ Niệm Niệm, "Kỷ tiểu thư cứ thích  nũng với chồng  khác, đúng là   giáo dục, con gái   giữ ý một chút, đừng  mất mặt nhà họ Kỷ."
Lời   sắc bén, mỉa mai.
Kỷ Niệm Niệm cảm thấy mặt mũi chẳng còn chút nào.
Lão già c.h.ế.t tiệt , hai năm    thích cô ,  đồng ý cho cô  và Thẩm Thời Dịch ở bên .
Không ngờ hai năm , vẫn khinh thường cô  như !
Kỷ Niệm Niệm tức đến chết, nhưng chỉ  thể cố nhịn, cúi gằm mặt xuống, tủi  : "Ông nội Thẩm, cháu chỉ là quen , nhất thời  sửa , cháu   ý câu dẫn  Thời Dịch."
Ông cụ Thẩm chỉ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt đầy vẻ khinh bỉ, "Trước mặt , Kỷ tiểu thư  cần  giả vờ đáng thương như , cô là loại  gì, trong lòng  rõ hơn ai hết!"
Kỷ Niệm Niệm sững sờ, sắc mặt trong chốc lát trắng bệch.
 7: Tâm tri minh
Sắc mặt Kỷ Niệm Niệm lập tức trở nên khó coi.
Cô  sợ hãi rụt cổ , ánh mắt ngây thơ vô tội, "Ông nội Thẩm, cháu  ông luôn  thích cháu, nhưng cháu thật sự  yêu  Thời Dịch, hai năm  cháu  ép  chia tay với     nước ngoài, thậm chí còn mắc bệnh."
Cô  cố tình nhắc đến chuyện  để lấy lòng thương hại.
 ông cụ Thẩm     mắc lừa.
Ông lạnh lùng : "Kỷ tiểu thư mắc bệnh thì mắc bệnh, chuyện đó  liên quan gì đến Thẩm Thời Dịch, chia tay mà suy sụp đến , nếu một  chuyện  nên xảy   lộ , Kỷ tiểu thư định  thế nào?"
Kỷ Niệm Niệm sững sờ.
Cô     lời  là đang uy h.i.ế.p , tức đến nghẹn họng.
Lão già c.h.ế.t tiệt.
Đã hai năm ,  mà vẫn  chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-64.html.]
Suốt ngày ở đây, cản trở cô  và Thẩm Thời Dịch đến với .
Kỷ Niệm Niệm chớp chớp đôi mắt to, đáng thương yếu ớt : "Ông nội Thẩm, cháu , ông  thành kiến với cháu, nhưng tình cảm của cháu dành cho  Thời Dịch là tuyệt đối   đổi, cháu tin rằng sẽ  một ngày, ông  thể  thấy tấm lòng chân thành của cháu."
Ông cụ Thẩm  thể nhịn  nữa, quát lên: "Không ngờ nhà họ Kỷ đường đường như ,  sinh  đứa con gái    hổ như cô, mặt mũi nhà họ Kỷ đều  cô  cho mất hết ."
Giọng   lập tức thu hút  ít ánh .
Đường Noãn sững sờ.
Không ngờ ông nội  mắng Kỷ Niệm Niệm ở nơi công cộng như thế .
Dù  nhà họ Kỷ cũng hợp tác với nhà họ Đường nhiều năm,  nên đắc tội.
"Ông nội,  nhiều  đang , ông đừng  lớn chuyện." Thẩm Thời Dịch liếc  Đường Noãn với ánh mắt đầy ẩn ý.
Đường Noãn hiểu ý ,  cô dỗ dành ông cụ Thẩm.
Cô khẽ cụp mắt, dịu dàng : "Ông nội, hôm nay là sinh nhật của ông, vui như thế , đừng  những chuyện  vui nữa. Hơn nữa, dù cô   ý đồ với Thời Dịch thì cũng vô dụng, chỉ cần Thời Dịch  để ý đến cô , tình cảm của chúng  nhất định sẽ  ."
Câu  cô  là để dỗ dành ông cụ Thẩm.
 Thẩm Thời Dịch  cảm thấy, như là đang  với .
Kỷ Niệm Niệm cảm thấy mất hết mặt mũi, cúi gằm mặt xuống, tủi   im tại chỗ.
Đứng cũng  ,  cũng  xong.
Chuyện bên  nhanh chóng thu hút sự chú ý của cha  Kỷ Niệm Niệm, họ vội vàng  tới.
"Ông Thẩm, hôm nay là sinh nhật  thứ 80 của ông, ngày vui như thế ,   nổi giận ?" Người đàn ông lên tiếng là cha của Kỷ Niệm Niệm, Kỷ Thành Phong.
Ông  cao lớn, khuôn mặt vuông vức, lông mày rậm, mắt sắc,  khó để nhận , thời trẻ là một  đàn ông  trai.
Kỷ Thành Phong mặc bộ vest tối màu, khí chất mạnh mẽ, dù đối mặt với ông cụ Thẩm cũng  hề kém cạnh.
Đường Noãn  thấy ông , trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác khó tả.
Ông cụ Thẩm trầm mặt : "Chuyện  thì  hỏi con gái yêu quý của ông , hôm nay vốn là ngày đại thọ của , nhà họ Kỷ và nhà họ Đường  quen  nhiều năm,  ngờ con gái ông  dám  mặt cháu dâu , câu dẫn cháu trai ."