Lời   lớn  nhỏ, nhưng   hùng hồn.
Những   mặt đều  thấy.
Nhà họ Kỷ  m.á.u mặt, ông cụ Thẩm  như , chẳng khác nào  họ mất hết mặt mũi.
Kỷ Thành Phong tức giận, "Ông Thẩm, chắc là  hiểu lầm gì đó."
Ông cụ Thẩm  hề nhượng bộ, "Không  hiểu lầm nào cả, là Kỷ tiểu thư tự   , nhiều  ở đây như , đều  thấy cả."
Kỷ Thành Phong cau mày, ông  hỏi Kỷ Niệm Niệm, "Ông Thẩm   đúng ? Có chuyện  thật ?"
Kỷ Niệm Niệm ngoan ngoãn cúi đầu, vẻ mặt đáng thương : "Con đúng là   , nhưng con  cũng  sai mà, ba, con và  Thời Dịch quen  từ nhỏ, tuy thời gian yêu   lâu, nhưng chúng con thật lòng yêu ."
"Hai năm , nếu   ông nội Thẩm nhất quyết bắt chúng con chia tay, con  kết hôn với  Thời Dịch ."
Ông cụ Thẩm thấy cô  vẫn   hối cải, chế giễu: "Kỷ tiểu thư năm đó   gì, tự   rõ, nếu cô  nhớ,   thể nhắc nhở cô ngay bây giờ!"
Kỷ Niệm Niệm cảm giác như sét đánh ngang tai.
Sợ đến mức mặt mũi trắng bệch.
Chuyện hai năm  nếu   , cô  xong đời!
 8: So bì cao thấp
Kỷ Niệm Niệm hoảng loạn trong lòng,    .
"Ông nội, ông đừng tức giận, lát nữa  khó chịu." Đường Noãn thấy ông tức đến đỏ mặt tía tai, vội vàng xoa lưng cho ông.
Có cô ở bên cạnh, cơn giận của ông cụ Thẩm  vơi  một nửa.
Khương Minh Huệ vội vàng   giảng hòa.
Bà   : "Ông Thẩm, hôm nay là sinh nhật  thứ 80 của ông, ngày quan trọng như , ông đừng chấp nhặt với con bé Niệm Niệm nữa."
"Con bé , từ nhỏ   chúng  chiều hư, ông bớt giận, đừng để ý đến nó."
Khương Minh Huệ đối mặt với tình huống   ung dung.
Giải quyết loại chuyện  càng  thành vấn đề.
Đưa tay  đánh  mặt .
Ông cụ Thẩm dù  tức giận đến , cũng  thể  nể mặt mũi hai nhà.
Ông đè nén cơn giận, phẩy tay : "Thôi , chuyện hai năm ,    nhắc  nữa."
"Cảm ơn ông Thẩm rộng lượng."
Khương Minh Huệ đẩy Kỷ Niệm Niệm, "Niệm Niệm, con còn  mau xin  ông nội Thẩm."
Kỷ Niệm Niệm nào   xin .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-65.html.]
Cô  vốn dĩ   gì sai, cho dù chuyện hai năm  là  của cô .
 cũng  qua lâu !
Hơn nữa Đường Noãn cũng ở đây, bảo cô  xin , chẳng   mất mặt .
 Khương Minh Huệ cứ giục, Kỷ Niệm Niệm  còn cách nào khác.
Cô  miễn cưỡng cúi đầu, "Ông nội Thẩm, cháu xin ,   là cháu ăn  hồ đồ, ông đừng để trong lòng."
Ông cụ Thẩm khẽ gật đầu, coi như chấp nhận lời xin .
Kỷ Thành Phong liếc mắt sắc bén, lặng lẽ quan sát Đường Noãn.
Trong mắt dần dâng lên sóng lớn, nhưng nhanh chóng  ông  áp xuống, dẫn Khương Minh Huệ và Kỷ Niệm Niệm  phòng khách.
Đường Noãn cảm thấy    , ngẩng đầu lên thì cảm giác   chằm chằm  biến mất.
Mọi  dần dần   phòng khách.
Bên  yên tĩnh trở .
Đường Noãn rót một tách  đưa cho ông cụ Thẩm, "Ông nội, ông uống  , hạ hỏa."
Ông cụ Thẩm nhận lấy, uống hai ngụm, cơn giận  tiêu tan.
"Vẫn là con hiểu chuyện,  như con bé Niệm Niệm ,  việc  suy nghĩ hậu quả,    hổ, nhà họ Kỷ  đứa con gái như , đúng là xui xẻo."
Nói xong, ông   Thẩm Thời Dịch, trầm giọng cảnh cáo: "Con   qua  với con nhỏ đó nữa, nếu để tao , chúng mày lén lút liên lạc, tao đánh gãy chân mày."
Thẩm Thời Dịch đáp ứng,  khuôn mặt lạnh lùng hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Đường Noãn vẫn luôn  ông nội ghét Kỷ Niệm Niệm.
  ngờ  nghiêm trọng đến .
Xem  chuyện hai năm   đơn giản.
 cô  thích tọc mạch chuyện  khác, nên chỉ tò mò một chút  thôi,  để tâm nữa.
Bữa tiệc sinh nhật chính thức bắt đầu.
Khách khứa nườm nượp kéo đến,  đông.
Đường Noãn chào Thẩm Thời Dịch   vệ sinh.
Ra ngoài, cô rửa tay ở bồn rửa mặt bên ngoài.
Một giọng  kiêu ngạo vang lên bên tai, "Chuyện tối nay, chắc cô  vui  ?"
Đường Noãn cảm thấy da đầu tê dại.
Cứ như  con gì đó bò  lưng, ghê tởm c.h.ế.t  .
Đường Noãn ngẩng lên,  thấy Kỷ Niệm Niệm xuất hiện bên cạnh trong gương.