Vợ Góa Của Gã Chăn Lợn - Chương 57
Cập nhật lúc: 2025-12-14 06:49:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Cập nhật lúc: 2025-12-14 06:49:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Vào ngày mười ba tháng Sáu, Hứa Nghiên đến nhà đại ca một chuyến, tiên báo với bọn họ rằng ngày mười tám nàng sẽ gả , đó một ngày đặt ba mâm cỗ tại quán ăn trấn, mời bọn họ cùng đến dùng bữa để tiễn nàng một đoạn đường. Hứa lão đại ngưỡng cửa lộ vẻ thôi, mãi gì, Hứa Đại tẩu vẻ mặt mừng rỡ đồng ý, vỗ tay tiểu cô t.ử với giọng hài lòng: "Người mà thể ưng thuận, chắc chắn là một tiểu t.ử tồi, từ nay về phúc , hãy sống nhé.”
"Cũng bình thường thôi, thô kệch, chờ khi gặp sẽ , chắc chắn là lỗ mãng nhất trong thích bên nhà .” Giọng Hứa Nghiên đầy vẻ chê bai, nhưng ngọt ngào.
"Tiểu cô, vẫn tiểu cô phụ tên gì.”
Hứa Nghiên đại chất nhi là hỏi cho phụ mẫu , thật là đứa tình thế, rằng dù là hỏi bây giờ gặp mặt mà gọi tên, phụ mẫu của đều sẽ mặt mũi, tiểu gả cho , mà tên phu là gì.
Cho nên mới tự bước khỏi phòng để hỏi cho phụ mẫu .
"Tên là Đồ Đại Ngưu, phụ của là mổ lợn, ở thôn Hậu Sơn, bây giờ hai phụ t.ử bọn họ đang nuôi lợn, trong nhà cũng ruộng đất cày cấy.” Hứa Nghiên đại khái một chút, sang với Đại ca Đại tẩu: "Ta còn đến nhà Nhị ca và Tam ca một chuyến, ngày mười bảy sẽ đợi ở nhà, ba nhà của tẩu sẽ cùng , tránh việc Nhị ca Tam ca đường.”
"Được, trưa nay ở nhà dùng cơm , Đại tẩu sắp nấu cơm .” Hứa lão đại cuối cùng cũng một câu khi tiểu sắp cửa.
"Không cần , hiện tại trời còn sớm, báo với Nhị ca Tam ca một tiếng là về ngay, thuê xe lừa , vẫn còn đợi ở đầu thôn.”
Quay đầu vẫy tay, nàng rẽ qua góc là mất hút.
Hoành Nghĩa cửa một cái, mặt mày âm u trừng mắt phụ của : "Phụ , nãy cái gì ! Tiểu của gả chồng, đích đến nhà mời chúng ăn cơm, lúc cần chuyện nhất thì câm miệng, đây là điều mà Đại ca như nên ? Sắc mặt của tiểu cô lúc đó con thấy mà thấy xót, tiểu cô chỉ lớn hơn con một tuổi, xem, là tái giá thứ hai , hề bên mẫu gia nào chủ động giúp đỡ.”
Càng càng bất lực, thấy mẫu vẫn nháy mắt hiệu cho , nhưng vẫn theo ý mẫu như khi, mà trợn trắng mắt, giận dữ : "Mẫu , đừng gì về việc ông là như nữa, ông đến chừng tuổi , những việc ông con , còn suốt ngày dạy con Đại ca mà chăm sóc , con thấy ông cũng là Đại ca, nhưng cũng là bao.”
Vẻ mặt ủ rũ ôm nhị tiểu t.ử phòng, giường mẫu ở ngoài khuyên phụ đừng giận , cố ý ho to một tiếng, Hứa lão đại thấy tức giận đến đỏ mặt tía tai, hét lớn: "Thằng ranh con, lão t.ử đây còn là vì mấy các ngươi ? Đều là kẻ bám đất mà ăn, họ hàng thích nhiều như , nếu ai cũng gửi lễ thì các ngươi cũng chỉ nước hít gió Tây Bắc mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-goa-cua-ga-chan-lon/chuong-57.html.]
"Người sinh con còn ít lắm hả? Mấy thúc thúc của con bọn họ việc thì nhà chúng việc ? Tiểu cô của con thành hôn lo lắng việc gửi lễ, con cái của ba đứa cưới gả luôn hả?” Hoành Nghĩa vẫn phục, vẫn còn trẻ tuổi khí thịnh, mài mòn tính nết, chỉ thấy những việc của nhà khác trong thôn đều rôm rả náo nhiệt, còn nhà và hai thúc thúc, bất kể là nhi t.ử cưới tức phụ thêm đinh thêm khẩu, đều như lén lút mà , lẳng lặng qua trong một ngày.
Lần mẫu cũng chiều nữa, quát mắng cái đồ lo việc nhà gạo củi mắc rẻ, răn dạy vài câu: "Ta và phụ ngươi thể , ngươi vẫn thể dẫn hai giúp Tiểu cô của ngươi mà.”
"Hứ! Tiểu cô là tiểu của phụ con, chứ con, ông còn nhẫn tâm như , con tuyệt đối giúp ông chùi đ.í.t mà giữ thể diện.”
Ngày mười lăm tháng Sáu, Hứa Nguyễn ôm đứa tiểu nhi t.ử vẫn còn b.ú sữa, trượng phu nàng cưỡi lừa kéo hai bộ chăn đệm đến: "Tiểu Nghiên, hai bộ chăn đệm là nhờ tiểu đường thẩm của tỷ phu khâu giúp, bà là phúc khí đủ phụ mẫu, trai gái, đại tỷ thêm đồ cưới cho , chúc từ nay về bình an thuận lợi, hôn nhân mỹ mãn.”
Hứa Nghiên đỏ hoe mắt, hít hít mũi: "Đa tạ Đại tỷ, vui.” Sờ hai bộ chăn bông đỏ rực, ngượng ngùng ôm Đại tỷ nàng một cái, nhanh chóng buông .
Hứa Nguyễn thì chẳng gì ngượng ngùng, ôm gần hai mươi năm , là chồng, là con cái, đều mỏi mệt, thể nhạy cảm như mọc đầy gai .
Sau khi dùng bữa xong, giao tiểu nhi t.ử cho chồng, Hứa Nguyễn cùng với sắp vợ của mua những thứ như thùng cưới, lược, gương, màn trăm con gì gì đó, đường về ghé tiệm bánh ngọt mua ít lạc, táo đỏ, hạt dưa và một điểm tâm nhỏ.
Mỗi bước mỗi xa
Vào ngõ nhõ, đụng Hoàng Mân đang dắt hai bé trai ngoài dạo, Hứa Nghiên gọi ba phụ t.ử bọn họ , mở gói giấy dầu và bốc một nắm lớn bánh hỉ cho họ: "Đại Mao Nhị Mao, hai hôm nữa di sẽ thành hôn , đây là bánh hỉ, cho hai đưa ăn, ăn hết gõ cửa nhà , lấy cho nhiều hơn.” Nàng nháy mắt với hai đứa trẻ, nhấc gói giấy dầu lên lắc lư mặt bọn chúng.
Hoàng Mân thấy nàng mặt mày hớn hở, mặc quần áo đỏ xanh, vô cùng, bộ trường sam màu xám xanh giặt hai , ngẩn một lát, hồn thấy nữ nhân đang búi tóc kiểu phụ nhân mặt đầy vẻ nghiên cứu, cực kỳ nhanh chóng thu sự tiếc nuối trong mắt, chân thành với nữ nhân đối diện: "Chúc mừng ngươi, chúc ngươi quãng đời hạnh phúc viên mãn.”
"Đa tạ, cũng chúc ngươi sớm ngày đỗ cao.”
Nam nhân ngượng nghịu: "Mượn lời lành của ngươi.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.