Vô Hạn Lưu: Công Viên Của Quỷ - 327

Cập nhật lúc: 2025-05-17 17:00:30
Lượt xem: 125

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô dừng một nhịp tiếp:

"Các đây. Cẩn thận. Nếu tình hình , hãy tùy cơ ứng biến."

Mọi đều là những chơi kỳ cựu, ai mãi dựa dẫm đại lão, nên đều gật đầu đồng ý.

Tề Vĩnh Dật tiến lên một bước, dứt khoát:

" cùng cô."

Hai họ là những nghi ngờ nhiều nhất trong cái c.h.ế.t của Phan Ỷ Bình. Với phận hiện tại, việc Phan phủ là điều dễ dàng nhất.

Lê Tri gì, chỉ gật đầu. Hai cùng về tiền sảnh, gọi chuẩn xe ngựa. Trong lúc chờ xe, lão ma ma từ trong bóng tối chậm rãi bước .

"Phu nhân, định trở về phủ ?"

"Ừm," Lê Tri đáp, giọng nhẹ nhàng như gió thoảng. "Ta thấy mệt, về nghỉ một lát."

Lão ma ma gật đầu, nhắc thêm một chuyện:

"Tối nay động phòng xong, ngày mai tiểu thư cũng nhập liệm và đưa an táng. Tang lễ chuẩn đấy . Phu nhân cứ yên tâm nghỉ ngơi, ngày mai chắc chắn sẽ bận."

Lê Tri khẽ mỉm , nhã nhặn :

"Vất vả cho bà , ma ma."

Xe ngựa từ từ lăn bánh tới, bánh xe nghiến lên mặt đá phát âm thanh lạo xạo như tiếng thì thầm của oan hồn lòng đất. Lê Tri đang định bước lên thì lão ma ma chợt gọi giật :

"Phu nhân—"

Lê Tri dừng bước, đầu . Bà lão nở một nụ khó tả, làn da nhăn nheo kéo căng, ánh mắt như phủ bởi một lớp sương mù.

"Quỷ… nơi để về… sẽ hóa thành lệ quỷ." – Giọng bà khẽ như gió rít. "Giờ thì phu nhân yên tâm chứ."

Lê Tri đáp. Cô vài giây, đó bình tĩnh , bước lên xe.

Chiếc xe ngựa rời khỏi Thanh Viên, lăn bánh con đường lát đá, bóng tối dần dần nuốt lấy ánh sáng lưng họ. Trong khoang xe, ai gì một lúc. Mãi đến khi khỏi cổng, Tề Vĩnh Dật mới khẽ cất lời:

"Theo quan niệm phong kiến, những cô gái lấy chồng mà c.h.ế.t sẽ trở thành hồn ma vô chủ. Linh hồn nơi để về sẽ dễ hóa thành lệ quỷ, lang thang khắp nơi, gây hại cho sống. Vì , mới nghĩ đến chuyện minh hôn — để đưa cô 'xuất giá', một chốn về. Một khi nơi để trở về… thì cô sẽ còn lý do để oán hận."

Lê Tri trầm mặc, ánh mắt tối . Hóa , đây mới là gốc rễ thật sự của cuộc minh hôn kinh hoàng . nếu cái gọi là "nơi để về" chỉ là một cái bẫy, một màn che đậy cho sự thật giấu kín thì ?

Nếu Phan Ỷ Bình hề cam tâm tình nguyện… thì minh hôn liệu còn đủ sức phong ấn oán khí?

Phan Ỷ Bình c.h.ế.t vì một thanh thép xuyên thẳng cơ thể. Đó là tai nạn, càng do bệnh tật như Phan gia rêu rao với bên ngoài. Lê Tri giữa gian phòng im ắng, giọng cô vang lên như lời phán quyết:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-cong-vien-cua-quy/327.html.]

"Phan Ỷ Bình giết. Để che giấu nguyên nhân thực sự và ngăn cô hóa thành lệ quỷ trở về báo oán, Phan gia bày màn minh hôn ."

Dù ở thời đại nào, g.i.ế.c cũng là trọng tội. Huống chi Phan gia là nhà giàu tiếng, nếu để chuyện lộ , dù là kẻ g.i.ế.c bao che đều khó thoát tội. Vì , họ cần một lời giải thích hợp lý. Họ dựng lên cái c.h.ế.t do bạo bệnh, đó dùng lý do minh hôn để biện minh cho việc cắm thép thi thể, ngụy trang hung khí, che mắt thiên hạ.

Mộng Vân Thường

Tề Vĩnh Dật thở dài, ánh mắt đầy mỉa mai:

"Phan phu nhân tổ chức minh hôn vì thương con gái, mà vì bảo vệ hung thủ. Người đó thể chính là bà … hoặc là đại thiếu gia Phan gia."

Lê Tri gật đầu đồng tình:

"Chỉ hai mới đáng để bà đánh đổi thứ."

Cô đưa tờ truyền đơn sờn rách vì nước mưa cho Tề Vĩnh Dật, chậm rãi :

"Nếu giả thuyết của chúng là đúng, thì lẽ chuyện bắt đầu từ khi Phan phu nhân tin chiến tranh sắp lan đến vùng . Bà sợ tài sản Phan gia sẽ quân phiệt cướp sạch nên quyết định gả con gái cho một tay quân phiệt để đổi lấy sự bảo hộ. Phan Ỷ Bình phản đối."

Liên hệ với câu hỏi đó của Phan Ỷ Bình — “Tại Hồ Điệp phản bội ?”, Lê Tri dần hình dung câu chuyện thật phía .

"Có lẽ cô lên kế hoạch bỏ trốn. để chuyện diễn êm thấm, cô thể để trai , nên giao hết hy vọng cận nhất — Hồ Điệp."

Lê Tri chậm rãi tiếp, ánh mắt tối dần:

" Hồ Điệp phản bội cô . Thay vì giúp đỡ, cô đem bộ kế hoạch báo với Phan phu nhân."

"Phan Ỷ Bình bắt , thể ngày cưới nhốt trong phòng. Trong thời gian đó, trai phiên thuyết phục cô chấp nhận phận. một khi dám bỏ trốn, cô dễ khuất phục. Càng ép, cô chỉ càng phản kháng."

"Rồi trong một tranh cãi, lẽ ai đó tay quá nặng… và g.i.ế.c c.h.ế.t cô ."

Tề Vĩnh Dật khổ, tự chỉ :

"Vậy thì… khả năng chính là hung thủ. Phan phu nhân thể yếu ớt, khó mà vô tình gây một cái c.h.ế.t như ."

Lời cũng giải thích oán khí của Phan Ỷ Bình hướng cả về trai. Một g.i.ế.c cô , một bao che cho hung thủ — hai kẻ yêu nhất đều phản bội cô .

Ngoài sân, xe ngựa dừng cổng Phan phủ.

Tề Vĩnh Dật từng đây một , nên khi hai lẻn tránh khỏi tầm mắt lũ hầu, dẫn Lê Tri thẳng đến căn phòng từng là nơi ở của Phan Ỷ Bình ngày cưới.

Dù nay bày biện thành phòng tân hôn, nơi đây vẫn còn dấu tích rõ rệt của một cô gái từng sống.

Trên kệ Đa Bảo Các là những món trang trí hoa lệ đắt đỏ, xen lẫn vài vật dụng phương Tây chỉ thời đó mới — đồng hồ cơ, máy đĩa than, hộp nhạc kiểu châu Âu…

Giá sách chất đầy từ sách cổ cho đến sách mới, thậm chí cả vài cuốn tiếng Anh.

 

Loading...