Vô Hạn Lưu: Kỹ Năng Của Ta Là Sờ Xác - Chương 104: Công nhân mới

Cập nhật lúc: 2025-10-29 17:27:20
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

【 Có lập tức triệu hồi Tả Nhiên, và sắp xếp “Cửa hàng Sơ Sắc” ? 】

“Sắp xếp!”

Mâu Tiểu Tư đưa lựa chọn, giây tiếp theo, cửa hàng đẩy .

Sau đó, một hình cao ráo bước .

Vóc cao, áo phông trắng, gương mặt thanh tú, chỉ là sắc mặt tái nhợt.

trong những loại quỷ quái mà Mâu Tiểu Tư từng gặp, đến mức phần quá đáng.

“Chào bà chủ!”

“Kể từ hôm nay, là quỷ của cô, xin hỏi sẽ ở ạ?”

?

Dường như ngờ đối phương thẳng thắn như .

Mâu Tiểu Tư ngẩn , c.h.ế.t , cô thật sự từng nghĩ đến vấn đề .

thoáng qua phía trai, phát hiện còn đang khoác một cái ba lô màu trắng vai.

Ối giời, lúc phần thưởng tới cũng công nhân còn lo chỗ ăn ở .

Mâu Tiểu Tư vội vàng mở giao diện xem.

Kết quả phát hiện, nếu xây dựng một căn ký túc xá công nhân tươm tất trong sân, tốn mười vạn Linh Tệ, quả là quá đắt!

Vấn đề là, hiện tại cô nhiều tiền như ...

Mâu Tiểu Tư cảm thấy nghẹn lòng.

là bà chủ, chuyện thế thể để công nhân .

“Khụ...” Cô hắng giọng, trấn an : “Yên tâm , theo cái gì cũng , sẽ bạc đãi .”

“Vâng!” Tả Nhiên , vẻ như Mâu Tiểu Tư gì, tin nấy.

“Bà chủ, bây giờ cần gì ạ?”

“Đi, hôm nay cần việc, dẫn đến Khu ở Mộng Hạch Thành , mua một ít chăn ga gối đệm cho .” Cảm thấy áy náy, Mâu Tiểu Tư vung tay, móc một tấm Phiếu giảm giá trị giá 3000 nguyên của Mộng Hạch Thành.

Hai bỏ ba lô , đến ngã tư đường Âm Sơn chờ xe buýt công cộng.

Trên đường , Mâu Tiểu Tư vẫn luôn lén lút đ.á.n.h giá công nhân mới .

Lưng thẳng tắp, góc nghiêng dịu dàng, còn mùi xà phòng thơm dễ chịu.

Tả Nhiên trông giống ác quỷ, hề chút thở đáng sợ nào, khá là ưa .

Liên tục lướt qua lướt giao diện, Mâu Tiểu Tư phát hiện phe phái của Tả Nhiên cũng sự phân biệt thiện ác nào.

Phe phái của hẳn là biến đổi dựa Mâu Tiểu Tư.

Độ trung thành 100% quả nhiên là khác biệt.

Ngồi xe buýt, ngờ chuyến thuận lợi vô cùng.

Có Tả Nhiên ở đó, những hành khách khác xe ý định đến gần Mâu Tiểu Tư.

Đây là cảm giác một vệ sĩ cấp Lệ Quỷ ?

Tuy rằng Mâu Tiểu Tư sợ quỷ, nhưng cô cũng gây rắc rối, như vặn!

Rất nhanh, xe buýt dừng ở trạm.

Hai thuận lợi đến Khu ở Mộng Hạch Thành.

“Xin hỏi hai vị xem gì, cửa hàng chúng về một lô nệm cao cấp, chỉ cần năm vạn Linh Tệ. Loại nệm thể đo ni đóng giày theo vòng eo, xương sống của hai vị, thủ công bằng vật liệu tự nhiên...”

Đi ngang qua một cửa hàng bán nệm, con quỷ nứt nẻ ở cửa thấy họ, lập tức sức chào mời.

“Không , chúng mua nệm.” Mâu Tiểu Tư xua tay, đó chỉ một chiếc lều trưng bày trong tiệm dụng cụ sân vườn đối diện, với Tả Nhiên: “Chiếc lều thật , thấy hợp với , thích ?”

Khóe miệng Tả Nhiên cong lên một độ cong nhỏ, vẻ mặt vô hại : “Bà chủ hợp thì hợp, Tả Nhiên thích.”

“Được! Nhân viên phục vụ, gói giúp !”

Mâu Tiểu Tư nhanh nhẹn xông cửa hàng, dùng phiếu giảm giá để mua miễn phí một chiếc lều trị giá 1888.

Bởi vì là ở Khu ở, nơi chỉ loại lều sân vườn cao cấp , chứ lều trại thông thường bên ngoài, nên ngủ chắc chắn sẽ quá thoải mái.

Mâu Tiểu Tư cũng còn cách nào, cô quả thật tiền, chỉ thể chờ tích góp đủ mười vạn Linh Tệ sắp xếp ký túc xá cho Tả Nhiên.

Sau đó, hai tiếp tục lang thang trong khu nội thất, mua thêm một ít chăn gối, tốn thêm gần một ngàn đồng nữa.

“Bà chủ, thể ăn cái ?”

Bất chợt, Tả Nhiên dừng bước, , chỉ chiếc xe bán kem ở khu vực nghỉ ngơi.

Vừa nãy nhân viên bán hàng tiêu phí đủ một ngàn ở Khu ở thể nhận miễn phí một cây kem.

Lời tai trái Mâu Tiểu Tư , tai liền , ngờ Tả Nhiên vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, khắp nơi tìm xe kem miễn phí.

Giờ thì cuối cùng tìm thấy.

“Được thôi, , lúc nghỉ ngơi ở đây một lát.”

Mâu Tiểu Tư đưa hóa đơn trong tay cho .

“Vâng.” Tả Nhiên vui vẻ cong hai mắt lên, đồng tử đen nhánh ánh lên một tia sáng.

Chỉ lát , cầm hai cây kem màu sắc tươi tắn , ánh mắt rạng rỡ Mâu Tiểu Tư : “Bà chủ, cái của cô, kem gạo nếp máu.”

Ngón tay tái nhợt, thon dài và đường nét xương rõ ràng, các đốt ngón tay cong, trông đặc biệt mắt.

Nhìn chằm chằm tay một lúc lâu, Mâu Tiểu Tư mới nhíu mày.

“Huyết gạo nếp? Cái bằng m.á.u thật đấy chứ...”

, m.á.u tươi pha loãng với huyết gạo nếp, siêu ngọt.” Tả Nhiên ăn hết một viên kem cầu chỉ trong nháy mắt, vài giây, tròng đen của hiện lên một màu đỏ thẫm quỷ dị, ngay cả làn da lộ bên ngoài cũng trở nên tinh tế và trong suốt hơn.

Chứng kiến cảnh , ánh mắt Mâu Tiểu Tư chợt dừng , lập tức nghĩ điều gì đó.

Cô hình như từng , ma cà rồng thiếu m.á.u lâu ngày, tròng đen sẽ màu đen tuyền như đá hắc diệu, giống như lúc cô mới thấy Tả Nhiên.

Mà hiện tại, khi ăn kem huyết gạo nếp, trạng thái cả rõ ràng hơn nhiều, ngay cả khí chất tỏa cũng mạnh mẽ hơn ít.

Thảo nào đột nhiên ăn kem, hóa là kem pha máu.

“Bà chủ, ăn m.á.u , dân ở thế giới khá thưa thớt, những loại kem giá rẻ như thế sẽ dùng nguyên liệu đắt tiền như .”

Thấy vẻ mặt Mâu Tiểu Tư đúng, Tả Nhiên lập tức giải thích.

Dường như sợ cô hiểu lầm điều gì đó.

, thích ăn kem, hai cái ăn hết .”

Mâu Tiểu Tư dậy, nhét túi đồ đóng gói lòng Tả Nhiên.

“Đồ đạc mua xong , về thôi.”

Thực tế, Tả Nhiên ăn cái gì, cô căn bản bận tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-ky-nang-cua-ta-la-so-xac/chuong-104-cong-nhan-moi.html.]

Bởi vì độ trung thành 100% sớm đủ để chiến thắng bản năng của .

Chỉ cần Mâu Tiểu Tư kiên định về phía nhân loại, Tả Nhiên liền vô điều kiện về phía nhân loại theo, đây là điều thể lựa chọn.

________________________________________

“Bởi vì cửa hàng của chúng kinh doanh 24 giờ, nên cũng túc trực cửa hàng 24 giờ.”

Trở cửa hàng Sơ Sắc, Mâu Tiểu Tư bắt đầu sắp xếp công việc cho Tả Nhiên.

cũng thấy đó, công việc trong tiệm nhàn hạ, thậm chí trong đa trường hợp cần lộ mặt, chỉ cần ở trong sân theo dõi camera là .”

“Quan trọng nhất là, giúp trông chừng cái sân đó, cỏ cây trong sân , dùng mạng để bảo vệ, ?”

“Đương nhiên, nguyện ý dâng hiến sinh mạng cho bà chủ.” Tả Nhiên , vẻ mặt nghiêm túc, cực kỳ giống một cọng hành tây tẩy não thành công.

“...”

Mâu Tiểu Tư im lặng hai giây, tiếp: “Những thứ trong sân quan trọng đối với , vô cùng quan trọng, đề cập với bất kỳ ai ngoài .”

“Còn về cái cửa hàng ...” Mâu Tiểu Tư lấy chồng poster in sẵn đó.

“Mấy cái giao cho , tìm vài vị trí thích hợp dán chúng lên. gọi nhân viên lắp điện thoại đến , ngày mai bắt đầu nếu khách gọi điện thoại yêu cầu giao hàng tận nơi, nhớ nhanh về nhanh, ừm, nhất là đừng rời khỏi đường Âm Sơn, chỉ giao đến những khu dân cư gần đây thôi.”

Nghĩ nghĩ , Mâu Tiểu Tư cảm thấy giá trị lớn nhất hiện tại của Tả Nhiên vẫn là trông nhà giữ sân, chứ giao hàng.

“Không , bà chủ, bay!” Tả Nhiên vẻ mặt tự hào, “Tốc độ giao hàng tận nơi của nhất định sẽ nhanh, sẽ bất kỳ đ.á.n.h giá tiêu cực nào.”

Biết bay?

Sắc mặt Mâu Tiểu Tư ngẩn , bay sớm, một kỹ năng ngầu như , còn phương tiện giao thông công cộng gì.

Muốn chở bay thử quá...

Cô còn bay bao giờ .

Ý nghĩ trong lòng Mâu Tiểu Tư chợt lóe lên.

Ngay đó, cô vẻ cao thâm khó đoán, nhàn nhạt gật đầu.

“Không tồi, đây là một thiên phú , quả nhiên lầm .”

“Tuy rằng cửa hàng của chúng hiện tại còn nhỏ, nhưng trong tương lai xa, lẽ cả con phố sẽ thuộc về chúng , cho nên việc chăm chỉ, ?”

“Nếu bà chủ con phố , nhanh sẽ là của bà chủ!” Khi Tả Nhiên những lời , nghiêm trang, đôi mắt như tẩm dầu, sáng đến mức khiến khiếp sợ.

là Mâu Tiểu Tư gì, tin nấy.

Khóe miệng Mâu Tiểu Tư giật giật, trong chốc lát cảm thấy diễn nổi nữa.

lúc , nhân viên giao hàng đến giao lều trại lúc gõ cửa.

Dịch vụ của Khu ở Mộng Hạch Thành cũng khá chu đáo, hàng miễn phí chỉ hóa đơn, mà đồ lớn còn giao hàng tận nơi.

Sau khi nhân viên giao hàng đặt lều trại xuống, đầu tiên là biển hiệu cửa hàng, đó dùng ánh mắt kỳ quái đ.á.n.h giá hai họ một hồi, mãi đến khi điện thoại bên gọi giục, mới vội vàng rời .

Đối diện với ánh mắt kỳ lạ đó, Mâu Tiểu Tư cũng quá để tâm.

Trở sân, né tránh suối phun.

Mâu Tiểu Tư điều chỉnh vị trí của Tháp tên và thiết cảnh báo, tiện thể tạo một tài khoản gia đình và kéo Tả Nhiên .

Sau khi thao tác như , Tả Nhiên những sẽ các thiết trong sân coi là kẻ địch, mà còn thể tùy thời xem xét và thao tác tất cả công cụ trong sân cửa hàng.

Lắp đặt lều trại xong, trải chăn đệm, thắp đèn lên, công việc thành.

Bỗng dưng cảm giác như đang cắm trại bầu trời .

“Chỉ là buổi tối thể muỗi, tạm bợ một chút nhé.”

Mâu Tiểu Tư vỗ vỗ vai Tả Nhiên, nhỏ giọng nhắc nhở.

Tả Nhiên cho là đúng mà lắc đầu: “ sợ muỗi, muỗi sẽ bao giờ dám đến gần .”

Thật sự mà ...

Mâu Tiểu Tư quanh, hình như từ khi Tả Nhiên đến, muỗi trong sân biến mất hết, thần kỳ .

“Vậy , nếu việc gì, đây.”

“Cậu ngủ ngon, lúc ai trong tiệm, thể ngoài săn mồi, ở chỗ chúng nhiều quy tắc như .”

Mâu Tiểu Tư ma cà rồng cần hút m.á.u định kỳ, cho nên cố ý bổ sung một câu.

Cô sợ nếu cô lời , Tả Nhiên sẽ đói c.h.ế.t mất, dù đứa trẻ trông vẻ thật thà.

Lúc cô đang định .

“Bà chủ.” Tả Nhiên bỗng nhiên gọi Mâu Tiểu Tư .

“Cô thể cho điện thoại di động của cô ?”

Tả Nhiên gãi gãi đầu, “Ý là, ngày thường liên lạc với cô bằng cách nào?”

Mâu Tiểu Tư: “...” Im lặng trong chốc lát.

“Cậu cần liên lạc với , thời gian sẽ tự qua.”

Hai im lặng một lát.

Tả Nhiên gì, gật đầu chui lều trại.

Nhìn chiếc lều dần khép .

Mâu Tiểu Tư suy nghĩ một chút, khi .

Cô lấy tấm 【 Thẻ Tuyên Truyền Cửa Hàng Sơ Sắc 】 , chọn sử dụng.

【 Đinh, Thẻ Tuyên Truyền Cửa Hàng Sơ Sắc hiệu lực, thời gian quảng cáo: Một tuần, xin Chủ cửa hàng chú ý bổ sung hàng hóa kịp thời. 】

Phù...

Mâu Tiểu Tư thở phào một !

Cuối cùng, cũng xong việc!

Không hiệu quả của tấm thẻ tuyên truyền thế nào, dù cũng chỉ một cái, dùng sớm dùng muộn cũng là dùng.

Chỉ cần nhớ bổ sung hàng kịp thời là .

Đóng cổng sân.

Mâu Tiểu Tư cửa hàng dán đầy poster.

Ý niệm động, cô trực tiếp chọn rời khỏi.

Vân Vũ

 

 

 

 

 

Loading...