Vô Hạn Lưu: Kỹ Năng Của Ta Là Sờ Xác - Chương 37: Hồng giáo đường ( 13 )

Cập nhật lúc: 2025-10-25 17:21:41
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mâu Tiểu Tư sững sờ.

Huyết t·hi , đao thương bất nhập ?

“Cô như , sâu thêm chút nữa, sâu thêm chút nữa.”

Lần Huyết t·hi những né tránh, ngược còn chủ động đón lấy, dường như thích chơi những trò nhỏ nhặt với Mâu Tiểu Tư.

Trong giọng , càng tràn ngập ý vị trêu chọc và chế giễu.

“Được thôi, như ý .” Vẻ mặt Mâu Tiểu Tư lúc quả thực thể dùng từ âm u để hình dung.

dữ tợn một tiếng, cầm chủy thủ, một đường rạch lưỡi d.a.o từ n.g.ự.c Huyết t·hi xuống, rạch mãi đến vị trí bụng.

Cứ như một tên đồ tể cầm dao, cắt thịt cá thớt .

“Ha ha ha ha ha, đến, đến, vui , a!”

Đối mặt với hành động b·ạo l·ực của Mâu Tiểu Tư, Huyết t·hi những sợ hãi, ngược còn càng thêm quái dị.

“Đừng nóng vội, giúp cô, giúp cô.” Huyết t·hi , vươn móng vuốt sắc nhọn, “xé toạc” bụng từ hai bên kéo .

Lớp da thịt màu đỏ sậm lật ngoài, trông như miếng thịt lợn quá hạn sử dụng treo lủng lẳng.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, theo tiếng sột soạt sột soạt vang lên.

Tim Mâu Tiểu Tư đột nhiên thắt , cảm giác một luồng khí huyết dâng thẳng lên.

Chỉ thấy vô con rết trăm chân màu đỏ như m·áu, chen chúc “tuôn” từ cái bụng lật của , nhe nanh múa vuốt bò ngoài, cảnh tượng trông vô cùng kinh hãi!

Chỉ trong một thở.

Trên tường, sàn nhà, trần nhà...

Tầm mắt thể thấy ,

Đám quái trùng hầu như chui ngóc ngách.

Chúng lắc lư cái râu đầu, những nơi chúng bò qua đều để từng vệt chất nhầy.

Thấy cảnh , Baileys vẫn luôn ngoài quan sát lập tức tê dại da đầu.

dám tin : “Cái ... Mau cho đây là ảo giác .”

đầu tiên , hóa khi lượng đạt đến một cấp độ nhất định, tai thật sự thể thấy tiếng sâu bò.

Khi còn nhỏ, Baileys từng ngủ bằng gối kiều mạch mấy năm, đêm khuya tĩnh lặng, thỉnh thoảng cô thể thấy tiếng “sàn sạt” phát khi vỏ kiều mạch trong gối cọ xát .

Đến mùa mưa, cái âm thanh khó chịu đó sẽ trở nên đặc biệt rõ ràng.

cô thật sự chịu nổi, liền mở chiếc gối kiều mạch xem.

Kết quả, cô mở , liền phát hiện vỏ kiều mạch là những con côn trùng nhỏ màu nâu rậm rạp đang bò, khắp giường đều là.

Ký ức kinh hoàng thời thơ ấu trong nháy mắt ùa về trong đầu.

Trong lúc nhất thời, chân Baileys như đóng chì, thậm chí quên cả việc nên chạy .

Mà một bên, Nghiêm Quân Trạch nheo mắt Mâu Tiểu Tư, như đang xem hai kẻ tâm thần giao thủ.

Người phụ nữ , quá điên , cô đang , tại còn rời !

Lúc , một cánh tay lớn bằng con rết, giống như rắn nhỏ, trăm chân đồng loạt lắc lư bò về phía họ.

Phía nó, theo một đàn rết nhỏ màu đỏ hồng rậm rạp.

Rượu xái thấy cảnh tượng , lập tức biến sắc.

Tay chân lạnh toát, hoảng sợ lùi về phía , cho đến khi lưng dán cửa đá mới phản ứng .

Cậu từ nhỏ sợ sâu bọ, đặc biệt là loại sâu nhiều chân, nhớp nháp, màu sắc sặc sỡ .

Nhìn thấy cảnh tượng , nội tâm lập tức giật , suýt chút nữa thì ngừng thở.

Lúc , khắp nhà đều là những con rết bò động nhanh chóng.

Không đợi bao lâu, trong đó mấy con rết bò đến bên cạnh giày bằng cả tay chân.

“A a a a, chị Ngọt ơi, cứu , cứu , chúng nó đến , chúng nó đến .” Rượu xái vội vàng mở hộ thuẫn, kêu t.h.ả.m thiết ngừng.

Tuy những con rết nhất định thương, nhưng trong lòng vẫn thấy ghê sợ.

A, những cái chân nhỏ màu đỏ rậm rạp, cứ bơi tới bơi lui thật kinh tởm, vạn nhất độc thì ?

“Làm bây giờ, bây giờ, chúng , các một tiếng , thể cứ ở đây chờ c·hết cùng cô chứ?”

Rượu xái vẻ mặt nước mắt.

Cậu thể nên lời, tên thần phụ là một kẻ biến thái, còn Tiểu Dương trầm mặc còn biến thái hơn cả , bây giờ mới đây.

“Tiểu Dương trầm mặc, bảo cô chạy, cô thấy .” Nghiêm Quân Trạch lúc cau mày, giọng trầm thấp .

Mà Mâu Tiểu Tư thẳng Huyết t·hi, chỉ cảm thấy lúc ngứa răng.

đầu : “Tại chạy, đây là trò chơi trốn tìm, khó khăn lắm mới tìm con mồi của , nên chạy là .”

Nói , cô móc một tấm phù hóa hình màu vàng, giơ tay vỗ mạnh, dán lên đầu Huyết t·hi.

Sau đó sắc mặt lạnh lùng : “Đừng chơi những trò lừa bịp với , đưa bản lĩnh của , nếu cứ c·hết .”

Trên lá [Phù hiện hình của Lão đạo sĩ vô danh], một vệt kim quang chói mắt chợt lóe lên! Giống như một mặt trời nhỏ, bộ gác mái ngay lập tức bao phủ trong ánh kim quang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-ky-nang-cua-ta-la-so-xac/chuong-37-hong-giao-duong-13.html.]

Tất cả những con rết đột nhiên ngừng bò, cơ thể run rẩy, ngửa mặt ngã xuống đất, hóa thành khói bụi, tan biến .

Kim quang dần dần rút ... Cho đến khoảnh khắc , ảo thuật mới cuối cùng phá vỡ.

Bụng của Huyết t·hi là ổ rết gì cả, mà chỉ là những nội tạng khô quắt lộ . Mánh khóe che mắt của đối phương, tác dụng của lá bùa, mất hiệu lực.

Nghiêm Quân Trạch trừng lớn mắt, mặt đầy vẻ kinh ngạc. Cô lấy lá bùa, thể hóa giải ảo cảnh.

Tiếng “khặc khặc khặc” đột nhiên im bặt, động tác của Huyết t·hi khựng . Hắn thấy lũ rết đầy nhà biến mất, sắc mặt lập tức vặn vẹo. Hắn gầm lên giận dữ như một con dã thú: “Không! Tại chơi với nữa, tại chơi với nữa, trò chơi của !!!”

Mâu Tiểu Tư tuyệt đối thể ngờ khối Huyết t·hi gầy trơ xương nước bọt, , là m·áu văng tung tóe. Cô giơ tay lau mặt, nhưng nghĩ thì thôi, chỉ càng bẩn hơn.

Huyết t·hi bạo nộ, lập tức giơ móng vuốt sắc nhọn chộp lấy Mâu Tiểu Tư. Mâu Tiểu Tư tốc độ cực nhanh, lòng bàn chân động, cô nhanh chóng lùi về phía .

【 Đinh, kích hoạt kỹ năng Quỷ dị chi nhãn (Mắt quỷ dị). 】

【 Vì khiếm khuyết cơ thể mà xung quanh cô lập, nhạo khi còn bé, đứa trẻ thể ngờ lớn lên trở thành một vị thần phụ. Tà thần thì ? Trong thế giới của , thiện ác sớm đảo lộn, đúng sai sớm lẫn lộn, chỉ lực lượng là vĩnh hằng. 】

Khối Huyết t·hi giấu trong gác mái quả nhiên là thần phụ, Mâu Tiểu Tư thầm mắng một tiếng trong lòng. Trò chơi ch.ó má , thật sự hãm hại tất cả bọn họ.

“Lộc cộc lộc cộc ——”

Lúc , lưng của Huyết t·hi bắt đầu phát một loạt âm thanh xương cốt quái dị xen kẽ .

Sau đó, cơ bắp sống lưng phồng lên cao, dường như thứ gì đó phá thể mà thoát . Giờ khắc , đều theo bản năng ngước .

Chỉ thấy xương sống lưng của Huyết t·hi một luồng lực lượng quái dị x.é to.ạc từ bên trong. Dưới sự chứng kiến của , mười mấy sợi dây leo bằng m·áu thịt lập tức chui từ vết nứt. Những xúc tu thịt giống như những con rắn nhỏ, điên cuồng vươn dài ngoài, trực tiếp treo lơ lửng giữa trung gác mái.

“Không , năng lực của thần phụ cực kỳ quỷ dị, mức độ nguy hiểm cao, cẩn thận xúc tu của .” Baileys vội vàng nhắc nhở.

“Bang!”

Baileys dứt lời. Một xúc tu thịt từ lưng Huyết t·hi chút do dự quất mạnh về phía Mâu Tiểu Tư.

Mâu Tiểu Tư phản ứng kịp, liên tiếp lùi mấy bước. Ngay đó, miếng thịt quất mạnh xuống sàn gác mái ngay bên cạnh cô, tạo nên một lớp tro bụi dày đặc. Kèm theo tiếng “Oanh” thật lớn, sàn nhà trực tiếp sức mạnh khủng khiếp đ.á.n.h thủng. Bên trong trận pháp, mấy cây nến trắng và xương sọ đang cháy đ.á.n.h bay ngoài. Trong gác mái, bụi đất lập tức bay mù mịt, hỗn loạn cả lên.

Mâu Tiểu Tư suýt thì né cú đ.á.n.h , nhưng loạng choạng suýt vấp tấm ván sàn nhà bật lên.

“Cẩn thận.”

Lúc , một cánh tay rắn chắc đỡ lấy cô. Cô đầu , phát hiện đó là cánh tay máy móc của Baileys.

“Chúng đ.á.n.h , rút lui .”

Baileys chờ Mâu Tiểu Tư vững buông cô , đó giơ cánh tay ống lên, điên cuồng xả đạn “Phanh phanh phanh” những xúc tu thịt của Huyết t·hi. ngờ, viên đạn b.ắ.n đó đau ngứa, chỉ khiến vị trí của chúng lệch một chút, chíng thể xuyên thủng.

“Rút lui thôi.” Nghiêm Quân Trạch cũng , cau mày, trong lòng luôn một dự cảm chẳng lành.

Rượu xái bên cạnh cuối cùng cũng lệnh rút lui, mặt nở nụ , xoay chạy ngoài.

Kết quả chạy nửa đường, hình khựng , đột nhiên lao thẳng bức tường bên cửa đá.

“Phanh! Phanh! Phanh!”

Tiếng đầu va tường quái dị vang lên trong gác mái. Chỉ trong nháy mắt, đầu Rượu xái vỡ toác chảy m·áu, nhưng vẫn như hề sống, cứ thế đ.â.m từng cái từng cái tường.

“Có chuyện gì xảy ? Cậu thế?” Baileys lộ vẻ kinh hãi, cô túm cổ áo Rượu xái lôi về. “Rượu xái, !”

Rượu xái lúc như điếc, mất ngũ giác. Ánh mắt trống rỗng, như thể hạ bùa, dù Baileys hỏi gì cũng một lời. Mọi đều hành động kỳ quái của Rượu xái cho kinh hãi ở các mức độ khác , gì.

Sau khi qu· nh·iễu, động tác đ.â.m tường của Rượu xái chỉ tạm dừng một chút. Ánh mắt càng thêm đờ đẫn, tản một luồng thở vô cùng xa lạ, giống như ma quỷ ám. Khi đầu thấy chiếc chủy thủ tay Mâu Tiểu Tư, liền mạnh mẽ thoát khỏi sự kiềm chế của Baileys, bất chấp tất cả, lao nhanh lên.

Giật lấy chủy thủ, Rượu xái hai lời, chút lưu tình đ.â.m thẳng n.g.ự.c .

May mắn Mâu Tiểu Tư phản ứng nhanh, cô nhấc chân tung một cú đá, trực tiếp rơi v·ũ kh·í trong tay Rượu xái, lạnh lùng : “Hắn lên cơn gì , ai quản .”

Vừa dứt lời, ánh mắt Baileys bên cạnh đột nhiên cũng trở nên đờ đẫn. Cô giơ bao tên lên, nhắm thẳng đôi mắt mờ mịt của định bắn, may mắn là Nghiêm Quân Trạch nhanh tay lẹ mắt ở bên cạnh giữ .

“Họ rơi ảo giác, t·ự s·át, nhanh lên, Rượu xái bên đang gây chuyện nữa .” Vào thời khắc mấu chốt, Nghiêm Quân Trạch hề tiếc rẻ nhét liên tiếp hai viên kẹo mềm giải độc miệng Baileys, vội vàng nhắc nhở.

“C.h.ế.t tiệt!” Nhặt chiếc chủy thủ lên, Mâu Tiểu Tư đầu , phát hiện Rượu xái từ lúc nào vòng tay bóp cổ . Giờ phút cả khuôn mặt đỏ bừng, thở nhiều hơn hít , mắt thấy sắp nghẹt thở .

Vân Vũ

Hắn đây là sống sờ sờ bóp ch·ết chính !

Mâu Tiểu Tư trực tiếp tung một cú đá mặt , khiến ngất .

"Ê, cho uống viên t.h.u.ố.c giải độc là , cô nhẹ tay thôi, đừng đ.á.n.h ch·ết ," Nghiêm Quân Trạch theo bản năng .

"Ta hiểu rõ ," Mâu Tiểu Tư hừ lạnh một tiếng.

Cái tên Rượu Xái thật sự quá phiền phức, nếu đ.á.n.h ngất , hôm nay cô khỏi gì khác.

Sau khi uống kẹo mềm giải độc, Baileys như dội một gáo nước lạnh từ đầu đến chân, giật tỉnh , thần sắc dần dần thanh tỉnh.

"Sao... Sao thế , hình như ..."

"Mọi đều tập trung tinh thần , trong nhà trôi nổi những vật tà ma, nếu cẩn thận hít những quả cầu phát sáng đó, sẽ rơi ảo giác do đối phương tạo ."

"Ta đoán mấy chơi t·ự s·át đây, chắc chắn đều ch·ết theo cách ."

Ánh mắt Nghiêm Quân Trạch tối , đưa cho Mâu Tiểu Tư mấy viên kẹo mềm.

 

 

 

 

 

 

Loading...