Vô Hạn Lưu: Kỹ Năng Của Ta Là Sờ Xác - Chương 57: Nhà Máy Đồ Chơi Charlie (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-26 17:08:23
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ thấy.

Trên con phố u ám.

Bảy tám chơi lấy tốc độ chạy nước rút ở phía , sương đen di động như sóng biển cuồn cuộn truy đuổi phía .

Tiếng hét của họ nghẹn ngào mà dồn dập, như đang cảnh cáo điều gì, khắp nơi đều là m.á.u tươi và vết thương, dường như trải qua một trận chiến kịch liệt.

Không cần thiết một lát, ba bốn chơi giãy giụa kéo bên trong sương đen.

Từng tiếng kêu t.h.ả.m thiết sắc bén thê lương lượt truyền .

Thậm chí một chơi, ngay mặt , nháy mắt t.h.i t.h.ể phân lìa!

Máu tươi văng khắp nơi, đầu vẽ một đường cong kỳ dị giữa trung.

Lại sắp sửa rơi xuống đất.

Thì một cánh tay xương trắng bất ngờ thò từ trong sương đen chụp lấy.

Cánh tay xương khô đó, chiều dài ít nhất từ 1 mét 5 trở lên!

Đông đảo chơi ngẩng đầu, lập tức cảm nhận một cảm giác nghẹt thở to lớn.

“Đó là… cái gì!”

Hình ảnh chợt lóe qua, nhanh, cánh tay xương trắng lạnh lẽo liền một nữa rụt về trong sương mù dày đặc.

càng thêm khiến sợ hãi là.

Mỗi khi một chơi bỏ mạng, phía sương đen, liền sẽ truyền đến một trận tiếng nhai nuốt đáng sợ.

“Là… quái vật trong sương mù , nó đang ăn… ăn… ?”

Âm thanh như răng nhọn đang gặm sụn xương ngừng vang lên.

Trong đó thậm chí còn kèm theo một vài tiếng rên rỉ và tiếng kêu t.h.ả.m thiết mơ hồ.

Rất nhiều chơi lập tức cảm thấy chứng sợ âm thanh của đều sắp tái phát, da đầu tê dại.

Trong nhất thời, cứ như trơ mắt mà cảnh tượng tàn sát vô nhân đạo , thế mà ai nguyện ý tiến lên hỗ trợ.

Chưa đến nửa phút thời gian.

Nhóm chơi kịp theo kịp , liền trực tiếp bỏ mạng.

“Phanh ——”

lúc , một nam tử trẻ tuổi mặc áo hoodie màu xanh lam, xông vị trí đầu tiên, tốc độ chạy nhanh.

Đột nhiên xoay , phần eo phát lực, bỗng nhiên đá một cú về phía sương mù dày đặc đang đuổi sát phía .

Trong mơ hồ, dường như thấy phía sương đen, một hình to lớn nào đó lay động một chút.

Sự lay động cũng chỉ kéo dài một giây, chợt khôi phục như thường.

Không đợi phản ứng , một đoàn sương đen đặc quánh như mực liền càng thêm mãnh liệt mà ập tới.

“Hô ——”

Thấy một màn, nam tử áo hoodie hề hoang mang, nhắm thẳng lòng bàn tay nhẹ nhàng thổi một .

Chỉ thấy ngay đó.

Một đạo lá bùa màu vàng kim đột nhiên từ trời giáng xuống, giống như một khối ván sắt, bỗng nhiên đè xuống!

Trong chớp mắt, mấy chục đạo kim quang từ lá bùa bạo dũng mà .

Nhìn sương đen quanh quẩn quanh nam nhân, thế mà lá bùa vàng kim chói lóa đè ép xuống một cách cứng nhắc.

“Phù sư Giáo đoàn Vinh Quang, Đoạn Linh?” Một bên, chơi nữ cầm lưỡi hái khẽ lên tiếng.

Theo , mấy chơi cũng theo thảo luận lên.

“Đoạn Linh? Hắn chính là phù sư cấp năm a.”

“Thân pháp , quá ngầu, lát nữa chúng nên qua hỏi , công lược phó bản nhà máy đồ chơi , trong tổ chức, thường thường thể nắm một công lược thông quan ?”

“Sao thể, công lược đến nỗi con quái xương khô trong sương đen truy đến chật vật như , hơn nữa, cho dù công lược, cũng thể nào cho chúng .”

“……”

Nghe thấy tiếng nghị luận xôn xao.

Mâu Tiểu Tư nghiêng tai.

Phù sư?

Giáo đoàn Vinh Quang, chẳng là tổ chức của Dệt Minh .

Trong khoảnh khắc, đàn ông trẻ tuổi mặc áo hoodie màu xanh lam, tên là Đoạn Linh , một cú nhảy vọt, vững vàng dừng mặt .

Kỳ lạ là, màn sương đen lạnh lẽo bức , dừng ngay bụi gai “Nhà Máy Đồ Chơi Charlie” khi đến gần, dường như đang kiêng dè điều gì đó.

Không lâu , sương mù bụi gai cũng dần dần nhạt .

Đoạn Linh an .

Phía , con phố trống rỗng, chỉ còn những tiếng nhai nuốt quỷ dị liên tiếp, khiến rùng .

Mọi lờ mờ, chỉ thể thấy đèn đường ẩn trong sương mù vẫn nhấp nháy, như đôi mắt của mãnh thú ngừng chuyển động.

Ánh mắt Mâu Tiểu Tư lóe lên.

Sau khi sương đen qua, nhóm chơi thể theo kịp kịp thời đó, thế mà chỉ Đoạn Linh và một đàn ông vạm vỡ khác còn tồn tại .

Số lượng chơi còn mặt, 80 !

Nhiệm vụ thậm chí còn bắt đầu, mà 8 chơi, mất mạng.

“Oa chao, các thấy , con quỷ xương khô sương đen , cánh tay đều dài hơn 1 mét a, chủ nhân nó ít nhất cũng cao 3 mét , còn một chơi , trong sương đen còn lệ quỷ ăn ?”

“Chúng nhanh chân xin việc thôi, còn quản gì thù lao thù lao nữa, tùy tiện đãi ngộ gì cũng , dù chúng là đến nhiệm vụ, chứ thật sự đến công, cho dù kiếm tiền, cũng hơn là ngủ qua đêm ở bên ngoài a.”

“Đi , chúng qua hỏi thử.”

Mấy chơi chịu kinh hãi nhỏ, một bầy ong vây lấy bà lão áo liệm .

“Bà ơi, báo danh.”

cũng báo danh.”

“Tùy tiện cho công việc gì, ngày mai thể nhậm chức, , hôm nay nhậm chức luôn!”

Một bên, cô gái lưỡi hái bỗng nhiên nhíu mày.

đối với bà lão sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt quái dị , nâng cao âm lượng : “Bà ơi, nhiều chúng cháu đến xin việc như , bà thể nhận hết ?”

Bà lão áo liệm chậm rãi lắc đầu.

“Số lượng là vấn đề, nhưng trải qua… phỏng vấn , từng các sở… sở trường của các , công nhân đủ tiêu chuẩn, chúng cần lặc.”

Quả nhiên, chuyện đơn giản như .

Mọi dừng một chút, trong lòng đều run lên.

Hiện tại mấu chốt là rõ, “đủ tiêu chuẩn” công nhân mà đối phương ý gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-ky-nang-cua-ta-la-so-xac/chuong-57-nha-may-do-choi-charlie-2.html.]

“Phỏng vấn? Chẳng là công nhân dây chuyền sản xuất , những công việc đó hàm lượng kỹ thuật gì , còn cần phỏng vấn? thử xem.”

Một chơi lẩm bẩm, bước lên phía :

“Bà ơi, là sinh viên nghiệp 211 khóa , từng liên tục 2 năm đạt học bổng khoa Luật, còn từng đảm nhiệm Phó Chủ tịch hội sinh viên trong trường.”

“Tuy rằng từng việc ở nhà máy, nhưng cha từ nhỏ dạy , tinh thần chịu khó chịu khổ, nguyện ý đến cơ sở để rèn luyện bản …”

Vị chơi tự tin tràn đầy giới thiệu.

còn kịp chờ cô xong.

Bà lão áo liệm liền xua đuổi : “Đi , cái gì… cái gì sinh viên 211, hiểu, xem… khinh thường công việc dây chuyền sản xuất , khinh thường thì thể phát từ nội, nội tâm nhiệt tình yêu thích công việc , , nơi chào đón , tránh .”

Vị chơi : “???”

Sững sờ tại chỗ.

Hắn vạn ngờ, là một sinh viên nghiệp khoa Luật khóa , thế mà một công việc công nhân dây chuyền sản xuất cự tuyệt?

Quá đáng, tương đương quá đáng.

Hắn rốt cuộc sai cái gì, lời giống lời .

Đang định mở miệng cãi vài câu, một chơi khác một tay đẩy , nhanh chóng bước lên.

“Bà ơi, tên Dương Tinh, ước mơ từ nhỏ của , chính là thể việc trong nhà máy đồ chơi, bà , món đồ chơi đầu tiên của , chính là mua cho , đó là một con voi nhồi bông đáng yêu, lúc đó mới 9 tuổi, mỗi ngày cần ôm con voi nhỏ đó mới thể ngủ .”

“Chính là, chính là…” Vừa , chơi tên Dương Tinh trong mắt rơi xuống vài giọt nước mắt trong suốt.

nức nở : “Chính là ngờ, đó là món quà cuối cùng tặng , , bà lâu liền qua đời.”

Ai ngờ, thấy câu chuyện cảm động và tiếng nức nở khe khẽ , bà lão áo liệm vẫn hề lay động.

xụ mặt, bĩu môi: “Xui xẻo, nếu thể… thể đến đây phỏng vấn, còn thể suy xét một chút.”

“À… cái , ?”

Người chơi nữ tên Dương Tinh sững sờ một chút, cô chớp chớp mắt, vẻ mặt mờ mịt.

Vân Vũ

Bà lão , rốt cuộc là .

là đang đùa giỡn họ ?

hiểu hiểu , để thử xem.”

Một chơi nam mặc đồ trắng, vẻ non nớt từ trong đám đông chen , nóng lòng thử.

Giọng của như một đứa trẻ đang trong thời kỳ vỡ giọng, chút lanh lảnh.

“Bà lão, từng việc ở Nhà Máy Đồ Chơi Quốc Tế Đông Đường, lúc đó công việc của tuy là trợ lý, nhưng đối với chuyện của nhà máy đồ chơi, hiểu cũng nhiều hơn khác, quãng thời gian đó đối với vui vẻ và quý giá, tin tưởng thể đảm nhiệm công việc .”

Lời .

Mọi đều chút mong đợi.

Phần tự giới thiệu của chơi hảo, từng kinh nghiệm việc liên quan đây, hơn nữa còn là kinh nghiệm việc ở nhà máy lớn, cái tổng thành vấn đề .

Nếu bà lão từ chối, lên bà căn bản thành ý tuyển , chỉ là đến trêu đùa họ.

“Ân, , tên gì, thực thực thực… thực lòng.”

Quả nhiên, mặt bà lão áo liệm lộ vẻ tươi , thái độ vốn dĩ vô cùng cứng rắn cuối cùng xuất hiện một tia buông lỏng.

mà…” Giọng của bà ngừng , “ như, những gì là thật, cái Đông Đường, Nhà máy đồ chơi Quốc tế Đông Đường , từng qua.”

“Nếu dám lừa lừa… gạt , hiện tại liền đuổi khỏi đây, cút trở con đường lớn đại đại , trừ phi, thể lấy lấy… lấy chứng cứ tới.”

“Chứng… chứng cứ?”

Sắc mặt trai áo trắng tái nhợt, nhất thời lùi hai bước.

Đây là ở trong Bí Cảnh, thể lấy chứng cứ.

Nhà Máy Đồ Chơi Quốc Tế Đông Đường là công ty niêm yết nổi tiếng, đồng dạng là mở nhà máy đồ chơi, bà lão thế mà từng qua.

C.h.ế.t tiệt, suýt nữa quên mất.

Bà lão chỉ là một NPC trong trò chơi, sinh hoạt ở thành phố của .

Cái gay , lấy chứng cứ, thật sự trở thành kẻ lừa đảo .

Vạn nhất đối phương thật sự đuổi ngoài, bây giờ?

Ngay lúc đang thầm kinh hãi.

Lại bà lão nhàn nhạt : “Chỉ thôi, tiếp theo các cần lừa gạt , nếu giống đuổi hắc hắc hắc… sương đen.”

Ngụ ý.

Người phỏng vấn qua thể tạm thời ở trong sân nhà máy .

kẻ dối hoặc bịa đặt lý lịch giả, bộ đuổi sương đen?

Lòng đều chợt lạnh, và bắt đầu lo lắng.

Nửa giờ tiếp theo.

Các chơi lượt lên phỏng vấn.

chơi thông qua, thế mà chỉ lác đác ba năm .

Mâu Tiểu Tư sắc trời.

Hiện tại bên ngoài khắp nơi đen kịt một mảnh, ánh đèn sáng duy nhất đó chính là tòa nhà máy đồ chơi cô độc .

Xem , cần tìm cách trộn .

Nghĩ , cô đến tường quảng cáo tuyển dụng, lướt qua thông tin đó.

Sau đó, cô trực tiếp giơ tay, xé một tờ thông báo tuyển dụng dán ở phía bên trái nhất.

Đi nhanh hai bước lên : “Chào bà, ứng tuyển chủ quản phân xưởng nhà máy đồ chơi.”

Câu của Mâu Tiểu Tư.

Lập tức thu hút ánh mắt của tất cả chơi.

Ngay cả bà lão áo liệm đỏ thẫm , cũng mang tính dò xét mà về phía cô.

“Đùa gì , ứng tuyển chủ quản phân xưởng?”

“Tám phần là một kẻ thích màu.”

“Cô đây là phát hiện ngưỡng cửa tuyển dụng dây chuyền sản xuất quá cao, chuyển hướng tìm đường tắt ? Đáng tiếc, bà lão khó đối phó lắm, cô cho dù kinh nghiệm việc ở công ty lớn chăng nữa, e rằng cũng nhất định nhận .”

“Khẳng định sẽ nhận a, bà ngay cả lý lịch của chơi từng việc ở nhà máy đồ chơi quốc tế lúc nãy cũng nhận. Có thể thấy chúng ở trong cuộc sống hiện thực dù thành công đến , đến phó bản đều như .”

“Rốt cuộc bà lão cũng qua tên những công ty lớn đó, chúng cũng vô ích.”

Đại đa chơi, đều ôm một loại tâm thái xem kịch vui, xem Mâu Tiểu Tư lát nữa thể cái gì.

 

 

 

 

Loading...