[Vô Hạn Lưu] Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao - Chương 112: Tìm Thấy
Cập nhật lúc: 2025-11-25 17:06:02
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưới áp lực lớn từ bên ngoài, sự phối hợp của các cấp ban ngành cực kỳ mạnh mẽ. Sau khi phác thảo xong chân dung bán hàng rong ban ngày, đến chiều tối, một đồn cảnh sát địa phương ở tỉnh Quý Châu liên hệ với họ, cho tìm thấy một vài lớn tuổi cho là nhà của bán hàng rong.
Tống Trát A, nam, Miêu, gia đình báo cảnh sát mất tích cách đây 26 năm. Nếu còn sống, năm nay lẽ 46 tuổi.
Tất cả các chi tiết khác đều phù hợp với suy đoán đây của họ, chỉ tuổi tác là đoán sai.
Người trong làng tuổi thật của Tú Mãn Muội, họ chỉ dựa vẻ ngoài để phán đoán. Khi cô Trương Kiến Vĩ lừa đến, cô còn trẻ măng, ước chừng chỉ mười bảy hoặc mười tám tuổi. Những năm đầu mới đến, cô m.a.n.g t.h.a.i nên thái độ của Trương Kiến Vĩ còn khá . Sau cô sinh một đứa con trai, nuôi đến sáu tuổi thì bỏ theo khác. Tổng cộng mười mấy năm trôi qua nên tính cô cũng là một phụ nữ hai mươi bảy tuổi. Theo thói quen suy nghĩ, họ luôn cho rằng bán hàng rong và Tú Mãn Muội trạc tuổi hoặc lớn hơn một chút.
Trong lời kể của dân trong làng, bán hàng rong cũng là một thanh niên ba mươi tuổi.
Có lẽ bẩm sinh trông già dặn, cộng thêm công việc bán hàng rong khắp nơi và thường xuyên dãi nắng dầm mưa, cũng già nhanh hơn so với cùng tuổi.
Tuy nhiên, như khả năng ngoại tình giữa một cặp đôi chênh lệch cả một giáp giảm một chút. Đặc biệt thời đại đó, quan niệm chủ đạo vẫn là nam lớn hơn nữ. Cũng trường hợp nữ lớn hơn vài tuổi nhưng chênh lệch mười mấy tuổi thì quả thực quá.
điều cũng chắc chắn vì chuyện tình cảm vốn khó .
Do cách địa lý khá xa, việc lấy lời khai của gia đình bán hàng rong chỉ thể thực hiện qua cuộc gọi video.
Cha bán hàng rong qua đời nhưng hai chị gái của vẫn còn sống. Theo lời họ kể, em trai là một con hiếu thảo. Trước khi mất tích, mỗi tháng đều gửi tiền về cho cha ở quê. hai mươi sáu năm , việc gửi tiền đột nhiên dừng và em trai cũng liên lạc với cha hoặc hai chị gái nữa.
Ban đầu họ nghĩ lẽ chuyện gì đó cản trở hoặc mấy tháng đó kiếm tiền nên ngại liên lạc.
Tháng đầu tiên tin tức, tháng thứ hai vẫn động tĩnh, tháng thứ ba cũng bặt vô âm tín. Lúc đó họ nghi ngờ em trai thể gặp chuyện nên họ chọn báo cảnh sát tháng thứ ba khi thể liên lạc nữa.
Khi cảnh sát liên hệ với họ ban ngày, họ nhận trong bức phác họa ngay từ cái đầu tiên. Đó chính là em trai Tống Trát A.
Thời gian khớp. Trong lời kể của dân làng, Tú Mãn Muội và Tống Trát A bỏ trốn khỏi đây hai mươi sáu năm . nếu thật sự là bỏ trốn, việc cô và Tống Trát A liên lạc với bạn bè ở đây còn thể hiểu . Vậy tại Tống Trát A liên lạc với ở quê?
Tống Trát A chỉ là một trong những bán hàng rong đến đây bán hàng, mối quan hệ sâu sắc với dân địa phương. Ngay cả quê hương của ở , cảnh sát cũng suy luận từ một câu ngẫu nhiên của về món ăn yêu thích. Nếu thật sự là bỏ trốn, Tống Trát A thể đưa Tú Mãn Muội và đứa bé về quê sinh sống. Ngay cả khi sợ cha chấp nhận việc lấy một phụ nữ lớn tuổi hơn nhiều và con, vẫn thể liên lạc với cha và gửi tiền khi định cuộc sống.
Một đàn ông mà các chị gái là vô cùng hiếu thảo, thà nhịn ăn nhịn mặc để dành tiền gửi cho cha , thể bặt vô âm tín suốt 26 năm đó?
Hiện tại, Cố Sở và Lâm Tắc cơ bản thể khẳng định rằng lẽ họ gặp chuyện chẳng lành.
Kết hợp với lời khai đó của Trương Siêu, lý do để suy luận rằng sự mất tích của họ liên quan đến Trương Kiến Vĩ.
“Sau khi Tú Mãn Muội mất tích, Trương Kiến Vĩ thêm một khoản tiền, vì sự mất tích của họ thể liên quan đến việc buôn bán .”
Cố Sở và Lâm Tắc cùng sắp xếp các suy nghĩ.
Trương Kiến Vĩ đó đúng là cầm thú, e rằng đứa con trai mất tích của cũng bán .
“ nghĩ khả năng Tú Mãn Muội và Trương Kiến Vĩ bán cao.”
Cố Sở đưa suy nghĩ của .
Trương Kiến Vĩ chỉ một , trong khi Tú Mãn Muội và Tống Trát A hai . Trương Kiến Vĩ nghiện rượu quanh năm, còn Tú Mãn Muội thì lao động chân tay thường xuyên, Tống Trát A thì gánh vác vật nặng khắp các vùng quê. Dù Trương Kiến Vĩ vóc dáng vạm vỡ, hai họ liên thủ cũng đến mức đ.á.n.h Trương Kiến Vĩ.
Hơn nữa, Tống Trát A là một đàn ông trưởng thành, e rằng cũng khó tìm mua. Theo lời Trương Siêu, đối phương vắng vài ngày là về, lẽ là nhanh chóng xử lý xong “món hàng” trong tay.
“Khi Trương Kiến Vĩ rời , mang theo hành lý cồng kềnh.”
Lâm Tắc tiếp tục phân tích theo suy nghĩ của Cố Sở. Ban đầu Trương Kiến Vĩ ngoài tìm vợ con chỉ mang theo một cái túi ni-lông, kích cỡ thể đựng xác một trưởng thành. Hơn nữa, lúc đó nhà Trương Kiến Vĩ xe, cũng mượn xe, phi tang t.h.i t.h.ể chỉ thể chọn chôn cất gần đó.
Họ tìm kiếm nhà cũ của Trương Kiến Vĩ, đào cả sân và sân , những bức tường vẻ dày đủ để xây xác cũng kiểm tra, nhưng tìm thấy t.h.i t.h.ể nào.
Họ điều tra, trong làng chỉ một cái ao, cái ao tát cạn bắt cá cuối mỗi năm. Nếu t.h.i t.h.ể dìm xuống ao, trong những năm tát cá cũng sớm phát hiện cùng lúc .
Còn khu vực núi, nguồn thu nhập chính của làng hiện nay một phần là nuôi trồng nấm, một phần là nấm rừng đắt tiền hơn. Mỗi năm, dân làng đều lên núi đào bới khắp nơi. Nếu thực sự chôn núi, mà suốt hơn hai mươi năm tìm thấy, thì khả năng phi tang t.h.i t.h.ể của Trương Kiến Vĩ quả thực quá siêu phàm.
Cố Sở ngừng lật xem các biên bản ghi lời khai của hai ngày , đột nhiên, ánh mắt cô dừng ở vài dòng chữ trong một biên bản.
“Sau khi Trương Kiến Vĩ đến Tân Thị, hầu như về. Thỉnh thoảng về một cũng chỉ là để sửa mộ tổ tiên của cha , coi như còn chút hiếu thảo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-muoi-van-cau-hoi-vi-sao-xhuf/chuong-112-tim-thay.html.]
Cố Sở đột nhiên bắt đầu lật tìm nhanh chóng, cho đến khi thấy một dòng chữ khác.
“Thằng súc sinh Trương Kiến Vĩ chuyện thất đức, chuyện phạm tội đồn ngoài, ngoài đều cho rằng phong thủy làng chúng , sợ xuất hiện Trương Kiến Vĩ thứ hai. Mấy vụ hôn nhân của làng vốn bàn bạc xong xuôi đều hủy bỏ. Nếu cán bộ thôn can ngăn lúc đó, e rằng tức giận chạy đến đào mộ tổ nhà lên .”
Cô dường như nếu Trương Kiến Vĩ thực sự g.i.ế.c , sẽ giấu xác ở !
Từ năm 85, một khu vực bắt đầu yêu cầu hỏa táng, mãi đến năm 97 mới quy định rõ ràng thực hiện hỏa táng. Đây đều là chuyện của mấy chục năm gần đây. Cha Trương Kiến Vĩ thuộc thế hệ qua đời sớm, hầu như vẫn là thổ táng.
Người dân trong làng họ khá mê tín phong thủy, nếu thì khu đất nền vị trí cực của Trương Kiến Vĩ cũng bỏ trống suốt nhiều năm như mà ai chọn mua để xây nhà mới.
Vì sự mê tín , họ cũng đặc biệt coi trọng mồ mả tổ tiên. Khu mộ địa đây của làng vẫn giữ nguyên, nhiều nhà phát triển trưng dụng đất, nhưng đều dân làng đồng lòng đ.á.n.h đuổi.
Họ cho rằng cuộc sống hiện tại là nhờ tổ tiên phù hộ, nếu di dời mồ mả sẽ hỏng phong thủy, cho phép bất kỳ ai phá hoại mồ mả tổ tiên.
...
Chi của Trương Kiến Vĩ còn ai, vì khi Cố Sở và đồng đội đào mộ cha Trương Kiến Vĩ, dù dân trong làng lời oán trách, nhưng ai thực sự lấy mạng ngăn cản họ.
Mộ phần của cha Trương Kiến Vĩ xây bề thế. Nghe đây chỉ là mộ đất bình thường, hơn mười năm Trương Kiến Vĩ về một chuyến, dùng tiền tu sửa , trát xi măng, trông bề thế và chắc chắn hơn nhiều.
Ngôi mộ đào lên, hai cỗ quan tài hiện trong tầm mắt . Nhìn thấy hình dáng hai cỗ quan tài đó, tiếng kêu kinh ngạc vang lên dứt.
Nhìn từ bên ngoài, cả hai cỗ quan tài đều là quan tài gỗ bình thường, lớp sơn đen bên ngoài gần như bong tróc hết, các vi sinh vật và các loại côn trùng mối mọt lòng đất ăn mòn và đục rỗng quan tài, trông mỏng manh đến mức chỉ cần dùng chút lực là thể bẻ gãy. Điều thực sự khiến kinh ngạc là bản hai cỗ quan tài , mà là những sợi dây đỏ dày đặc quấn quanh một trong hai cỗ, và một mùi tanh hôi nồng nặc bốc từ cỗ quan tài .
Họ đều đeo khẩu trang, nhưng vẫn ngăn mùi kinh tởm .
Một cỗ quan tài lành, tại quấn nhiều dây đỏ như ? Mọi trong lòng khỏi chút kích động, dường như họ tìm đúng hướng .
Trong lúc một nhóm đang cắt dây đỏ, cỗ quan tài còn quấn dây đỏ mở nắp. Thật bất ngờ, nhưng cũng hợp lý, trong cỗ quan tài đến hai thi thể.
Khi mở quan tài, một đống côn trùng giật tản từ bên trong.
Cố Sở và Lâm Tắc đều hề nao núng, cúi xuống quan sát hai t.h.i t.h.ể bên trong quan tài.
“Dựa dấu vết mài mòn của răng hàm và tình trạng phân hủy của thi thể, hai t.h.i t.h.ể ít nhất c.h.ế.t hơn ba mươi năm, và chủ nhân của t.h.i t.h.ể là già.”
Rõ ràng hai t.h.i t.h.ể trong cỗ quan tài chính là cha của Trương Kiến Vĩ, nhưng thời gian an táng của họ cách ba năm, lẽ chôn riêng trong hai cỗ quan tài mới .
Lý do gì khiến một t.h.i t.h.ể đào lên khỏi quan tài và chôn một cỗ quan tài khác, còn cỗ quan tài mà ông ( bà ) , giờ đây chứa đựng những gì?
Những sợi dây đỏ nhanh chóng cắt đứt, những chiếc đinh cố định quan tài cũng nhổ . Ngay lúc một cảnh sát viên định nhấc nắp quan tài lên, Cố Sở nhíu mày.
“Khoan ! Để !”
Cô cảm nhận một luồng khí tức mấy dễ chịu. Trực giác mách bảo cô rằng thường tiếp xúc với những thứ thể gặp rắc rối, còn cô…
Cố Sở hiện tại còn thể chắc chắn liệu còn coi là nữa .
Cô bước đến bên quan tài. Người đang ở vị trí đó, dù hiểu tại Cố Sở nhất quyết tự mở nắp quan tài, nhưng vì sự tin tưởng vô điều kiện đối với đội phó của , vẫn lời cô lùi vài bước.
Rõ ràng đó là một cỗ quan tài gỗ mỏng mối mọt đục khoét khắp nơi, nhưng Cố Sở lúc như đang đẩy một gánh nặng ngàn cân. Bên trong quan tài một lực hút vô hình, bám chặt lấy nắp quan tài.
“Pặc!” một tiếng, nắp quan tài hất bay xa sáu, bảy mét, rơi xuống tảng đá nhô lên và vỡ tan thành nhiều mảnh.
Lần , lượng côn trùng bò từ trong quan tài còn nhiều hơn hẳn so với cỗ quan tài đó.
Rết, nhện, bọ cạp… Những cảnh sát xung quanh quan tài sợ hãi lùi liên tục, thỉnh thoảng nhón chân nhảy lên để tránh những con côn trùng độc .
Trong quan tài, cũng hai thi thể. Khác với tư thế an lành của t.h.i t.h.ể trong cỗ quan tài , hai t.h.i t.h.ể phân hủy tư thế vặn vẹo, một t.h.i t.h.ể hai tay hướng lên , giữ nguyên tư thế giãy giụa dữ tợn.
Cứ như thể… đóng đinh sống quan tài!