[Vô Hạn Lưu] Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao - Chương 123: Cổ Mộ
Cập nhật lúc: 2025-11-26 05:40:17
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Sở mang theo nỗi lòng nặng trĩu về phía phòng trọ. Thấy một siêu thị nhỏ ven đường, cô dừng bước.
Mấy ngày nay cô để ý đến lão cương thi đó, cô phòng trọ thành bãi rác . Cố Sở nghĩ phòng trọ hình như vẫn thiếu vài dụng cụ dọn dẹp.
Thế là cô bước siêu thị nhỏ, lấy một cây chổi và một cây lau nhà lấy thêm vài chai nước khoáng và một gói kẹo cầu vồng.
“Tổng cộng 63,5, quét mã tiền mặt.”
Ông chủ tính tiền nhanh. Cố Sở lấy điện thoại và theo thói quen chọn quét mã thanh toán.
【Số dư đủ】 【Số dư đủ】 【Số dư đủ】
Ban đầu Cố Sở tưởng điện thoại hỏng, nhưng liên tiếp quét mã đều báo thất bại khiến cô nhận vấn đề nghiêm trọng.
Tài khoản thanh toán của cô liên kết với thẻ ngân hàng. Ngay cả khi tài khoản đủ, hệ thống cũng sẽ tự trừ tiền trong thẻ ngân hàng, trừ khi thẻ cũng hết tiền.
Cô mặt mày tái mét mở biểu tượng tin nhắn. Một đống tin nhắn hiện , trong đó tin nhắn của ngân hàng với hàng loạt thông báo thanh toán thành công. Tin nhắn cuối cùng ghi rõ ràng, thẻ ngân hàng của cô chỉ còn phẩy ba lăm nhân dân tệ.
Cô nên cảm thấy may mắn vì lão cương thi còn để cho cô mấy hào !
Trong lòng Cố Sở, lão cương thi c.h.ế.t thêm một nữa.
“Này, cô lấy nữa ?”
Ông chủ thấy cô im nhúc nhích nên thúc giục thêm.
Cố Sở đành đặt điện thoại xuống ngượng ngùng móc túi.
Người thời nay ít dùng tiền mặt. Cố Sở nhớ bao lâu rút tiền ở ngân hàng. May mà bộ quần áo cô mặc hôm nay là bộ cô để ở ký túc xá cơ quan từ lâu, bên trong còn sót một tờ năm mươi tệ và một đống tiền xu. Cố Sở gom đau lòng bỏ gói kẹo cầu vồng.
Cố Sở mặt tái xanh, ôm chổi và cây lau nhà đường. Mấy chai nước buộc nhét túi quần và túi áo vì cô nghèo đến mức mua nổi một cái túi ni lông. Ba hào trong thẻ ngân hàng cũng dùng để tròn.
Cô nhất định bán hết gạch vàng của lão cương thi và vét sạch chút tài sản cuối cùng của !
Khi Cố Sở đến phòng trọ, cô thấy mấy bà cụ sống gần đó ôm một đống thùng giấy và hớn hở khỏi sân. Trước khi , họ còn vui vẻ hét sân: “Lần chúng đến nhé!”
Cố Sở liếc qua, đều là thùng đựng hàng chuyển phát nhanh. Cô đại khái lão cương thi tiêu tiền .
Không giận giận, cô là một phụ nữ tu dưỡng.
Cố Sở hít sâu một và tự an ủi bản . Hắn chỉ là một lão cương thi hiểu chuyện đời nên tức giận với ý nghĩa gì chứ.
Tuy nhiên, khi ngang qua nhóm bà cụ đó, cô thấy cuộc bàn tán của họ.
“Người đàn ông nhà đúng là thật, bà xem, nhận thùng đều là phụ nữ, chắc là vợ của đàn ông đó. Cô vợ phá gia chi t.ử ngày nào cũng mua nhiều hàng chuyển phát nhanh như , đúng là tiền mà xài .”
“Ai bảo , nếu thực sự tiền thì thuê nhà ở đây. Chắc tiền nhà đều phụ nữ đó tiêu hết. cô tìm một chồng , cô phá như mà vẫn giận, ngày nào cũng vui vẻ còn cho hết chúng mấy cái thùng giấy .”
Phá gia chi tử? Lúc Cố Sở còn tức giận nữa. Đây là một ngọn núi lửa đang tĩnh lặng, bề mặt yên nhưng thực chất chờ bùng nổ bất cứ lúc nào.
Cô nhớ , lão cương thi dùng điện thoại cũ của cô. Các ứng dụng đó đều đăng nhập tài khoản của cô nên thông tin nhận chắc chắn là tên cô.
Bây giờ Cố Sở chỉ hy vọng đối phương mua những thứ lung tung.
Lão cương thi trong lòng cô c.h.ế.t thứ hai!
Khi Cố Sở mang theo lau nhà và chổi bước sân, Lận Mặc đang ôm những món đồ bóc khỏi gói hàng chuẩn phòng. Thấy Cố Sở trở về, đáy mắt Lận Mặc lóe lên một tia chột nhưng nhanh vui vẻ trở .
Hắn chột cái gì chứ, rõ ràng nghèo là vấn đề của mà là vấn đề của hậu duệ.
Lận Mặc nghĩ một hậu duệ đạt chuẩn nên học cách tự kiểm điểm.
Sở dĩ vui mừng là vì Cố Sở là duy nhất thiết với trong thời đại . Đối phương bỏ một ở nhà nhiều ngày như khiến mỗi ngày chỉ thể ăn đồ ăn vặt và uống nước ngọt ga lướt video ngắn và chơi game di động.
Cuộc sống như thật sự quá phì và quá vô vị!
“Hậu duệ, ở thời đại của các cô , đều sẵn lòng giúp đỡ khác.”
Lận Mặc nhếch cằm lên và quý phái bày tỏ thiện cảm với hầu hết trong thời đại .
Ví dụ như những bà cụ , họ vô cùng nhiệt tình giúp dọn dẹp những thùng rác đó và còn chủ động đề nghị giúp xử lý chúng, quả là một nhóm bà cụ lương thiện.
Nhìn vẻ mặt của , Cố Sở đột nhiên giận nữa.
Thôi , chấp nhặt với một kẻ ngốc ích gì chứ.
“Anh tiêu hết tiền của chỉ để mua những thứ ?”
Khi Cố Sở bước phòng, cô phát hiện phòng khách vốn trống trải còn chỗ đặt chân. Lận Mặc cũng suy nghĩ cho cô nên những thứ mua quá đắt nhưng mua nhiều thứ rẻ tiền mà gom một chỗ liền vét sạch tiền tiết kiệm của cô.
“Hậu duệ, cô đang hổ vì sự nghèo khó của ? Cô yên tâm, vì đến nên đương nhiên sẽ để cô sống cuộc sống nghèo túng như nữa.”
Lận Mặc với giọng đầy tự tin. Tuy năm xưa như thế nào nữa nhưng vẫn còn một đống đồ tùy táng cơ mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-muoi-van-cau-hoi-vi-sao-xhuf/chuong-123-co-mo.html.]
Cố Sở sâu lão cương thi kiêu ngạo lấy điện thoại và mở ứng dụng video ngắn, nhập vài từ khóa.
Cổ mộ, khai quật, mặt nạ vàng...
Lập tức vài video liên quan đến quá trình khai quật lăng mộ của lão cương thi hiện . Sau đó Cố Sở đưa điện thoại cho về phòng lấy một bộ quần áo và phòng tắm.
“Cái đồ sứ nhỏ để chơi quen mắt thế nhỉ, hình như cũng một cái.”
“Nhiều vàng như , chủ nhân khi còn sống hẳn là một vị vương đẳng cấp đấy.”
Lận Mặc hiểu mô tê gì nên xem video còn thấy khá tò mò và miệng lẩm bẩm. Có lẽ gần đây lướt video ngắn nhiều quá nên thỉnh thoảng thốt một từ ngữ thời đại mới.
càng xem vẻ mặt Lận Mặc càng đúng.
Cái tên xui xẻo đào mộ rõ ràng chính là , nhà cũ của đào !
Ban đầu nhóm khảo cổ chỉ khai quật một cỗ quan tài trống và một bích họa trong ngôi mộ cổ phát hiện . Khi công việc khai quật ngày càng sâu, họ phát hiện những phòng mộ khác chứa nhiều vàng bạc châu báu. Hiện tại cả khu lăng mộ cổ canh gác nghiêm ngặt. Đối với vị vương từng ghi chép trong lịch sử , cả giới khảo cổ đều chấn động.
Với đồ tùy táng khoa trương như , phận chủ nhân ngôi mộ khi còn sống chắc chắn tầm thường. Xác của đối phương ? Là trộm đó chủ nhân ngôi mộ sửa sang xong lăng mộ nhưng vì nhiều lý do khác mà thể yên nghỉ trong đó?
Bên ngoài đang đồn đoán xôn xao nhưng một điều thể khẳng định, đồ tùy táng và bích họa trong ngôi mộ giá trị lớn. Phát hiện mới xứng đáng để nhà nước xây dựng một bảo tàng tại địa phương và chuyên trưng bày tất cả các cổ vật khai quật và phục chế từ ngôi mộ cổ.
Lận Mặc run rẩy tay và tìm kiếm tội danh trộm cắp bảo tàng tìm xem nếu tìm đến lãnh đạo liên quan và đồ tùy táng là của thì sẽ hậu quả gì.
Kết quả hiện bệnh viện tâm thần Thanh Sơn chào đón , điều khiến Lận Mặc đả kích lớn.
Hắn nghèo , còn nghèo hơn cả hậu duệ của !
Khi Cố Sở bước khỏi phòng tắm, điều cô thấy là lão cương thi mất hết tinh thần, rũ đầu xuống như một con ch.ó lớn bỏ rơi.
Nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu cô. Hốc mắt đỏ hoe, trông đáng thương.
Cố Sở nghẹn họng. Rõ ràng hại là cô mà vẻ cô bắt nạt .
Tuy nhiên, như Cố Sở cũng hiểu , lão cương thi mắt căn bản cao ngạo như thể hiện. Đây rõ ràng là một đứa trẻ to xác miệng cọp gan thỏ.
“Anh hỏi tại chôn ở đó?”
Lần vẻ mặt Cố Sở nghiêm túc hơn và cô cho phép Lận Mặc né tránh.
Cô , với thực lực mạnh mẽ của Lận Mặc, ngoài chính , ai thể khóa . Cho đến tận bây giờ Cố Sở vẫn nhớ rõ áp lực nghẹt thở mà mang khi cô lật nắp quan tài.
Cố Sở nhớ những bức bích họa cô thấy trong lăng mộ.
Đa bích họa đều một đàn ông cao lớn đeo mặt nạ vàng. Nhiều bức miêu tả cảnh vô dân quỳ lạy thần phục . Cũng một bích họa vẽ ở vị trí cao nhất, bên cạnh là vô m.á.u thịt và xác c.h.ế.t.
Hắn hẳn là một vị vương thần dân ủng hộ.
Cố Sở cũng nhớ những ký tự mà cô ghi , nội dung dịch là khả năng cải t.ử sinh nên một đội quân bất tử. Về vì một chuyện, thần dân của cho rằng chính vị vương mang đến tai ương nên những từng ủng hộ sang công kích .
Cái gọi là quân đội bất t.ử hẳn là chỉ cương thi.
Những cương thi đó khác với Cố Sở. Lận Mặc chuyển hóa họ khi họ sắp c.h.ế.t, cần dùng bản mệnh tinh huyết của nên những đó chỉ là cương thi cấp thấp và bình thường nhất.
Cố Sở thì khác. Khi Lận Mặc khôi phục lý trí, hơn nửa m.á.u trong cơ thể cô hút cạn. Nếu Lận Mặc chột và áy náy cho cô một giọt bản mệnh tinh huyết thì Cố Sở cơ hội mua huyết thống ở thương thành để giữ mạng.
Cố Sở chuyển hóa theo cách là mối quan hệ chủ nhân và hậu duệ theo nghĩa thông thường, cô cơ hội đạt đến khả năng tương tự như Lận Mặc.
Vì Cố Sở tin rằng cương thi do Lận Mặc phát triển khả năng tiêu diệt chủ nhân là .
Thấy Lận Mặc im lặng, Cố Sở chỉ lật những tài liệu cô từng tìm thấy liên quan đến cổ mộ. Các chuyên gia khảo cổ đều hứng thú với cách bố trí lăng mộ của vì đó từng xuất hiện lăng mộ vương tộc nào tương tự trong trạng thái trấn áp.
Tài liệu ghi , chuyên gia đoán rằng nơi đây chôn cất lẽ là một vị vương hầu tướng lĩnh phạm sai lầm lớn khi còn sống nên trấn áp ở nơi bằng đinh sắt và xiềng xích cùng vô thú dữ để giam cầm .
Cũng chuyên gia đoán chủ nhân ngôi mộ lẽ là một nhân vật lớn sùng bái tà thần và cố ý bố trí lăng mộ như để tụ âm nạp uế tu luyện quỷ tu luyện ma.
Lận Mặc những suy đoán đó và những bức bích họa ô xy hóa nghiêm trọng vì tiếp xúc với khí trong các tài liệu. Ánh mắt lóe lên sự hoài niệm và nỗi đau đè nén.
“Ta thích chiến tranh, nhưng thời điểm đó chiến tranh bao giờ ngừng . Họ sắp c.h.ế.t và họ đau khổ cầu xin ban cho họ sự bất tử...”
Vẻ mặt Lận Mặc mơ hồ. Rõ ràng ban đầu là họ cầu xin . Tại cuối cùng là kẻ gây tai ương?
Vì 《Thần Thư》!
Ánh mắt Lận Mặc trở nên tỉnh táo hơn.
“Họ g.i.ế.c nhưng họ g.i.ế.c . Là chọn tự phong ấn.”
Lận Mặc về phía Cố Sở và vô cùng nghiêm túc với cô.
“《Thần Thư》 còn gọi là 《Mười Vạn》 mà cô , cô cũng nó chọn ? Cô nhớ, bất kể nó thể hiện mặt cô , nó từ đầu đến cuối đều là tà ác và là tai họa mang đến tai ương!”
Nói xong, Lận Mặc phun một ngụm m.á.u đỏ sẫm, cả lập tức suy yếu nhiều.