[Vô Hạn Lưu] Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao - Chương 152: Lối này Phong Môn (2)

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:36:44
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Tất cả , tạm dừng hành động.”

 

Sau khi suy nghĩ kỹ, Dạ Phân đưa chỉ thị mới.

 

“Dạ đội, tại ?”

 

Lâm Cường đầu cô.

 

“Chúng điều tra đó, Làng Phong Môn là một băng nhóm tội phạm lấy cả làng tập thể. Trong đó, họ Phong là chủ lực gây án. Tên Phong Tứ Hải, kẻ thể là trùm của băng nhóm, những năm gần đây mở công ty bên ngoài, hiếm khi xuất hiện trong làng. Hôm nay hiếm hoi tất cả họ đều tập trung ở Làng Phong Môn. Nếu bỏ lỡ hôm nay, sẽ khó để bắt cả lẫn tang vật.”

 

Phong Tứ Hải là tộc trưởng họ Phong. Trong cuộc điều tra đây, họ phát hiện thể là chủ mưu của đường dây chế tạo và buôn bán ma túy ở Làng Phong Môn.

 

Phải rằng, mô hình tội phạm ở những nơi hẻo lánh lấy tông tộc trung tâm là loại khó xử lý nhất. Họ đều quan hệ họ hàng, tính gắn kết cực mạnh, đối với một trưởng bối trong tộc còn sự tôn sùng cố chấp. Với loại băng nhóm , nếu bắt tại trận thì gần như moi thông tin, cũng khó tìm manh mối để theo các nhánh khác.

 

Hôm nay dân Làng Phong Môn gần như đều tập trung trong làng, quả thật là cơ hội hiếm gặp. Nếu , họ cũng chọn hành động ngày .

 

“Các chú ý hai chiếc xe van chạy làng ? Nhìn dấu bánh xe để , xe chở nặng. Tải trọng của loại xe là bảy , nghĩa là hai chiếc xe chứa ít nhất hơn mười bốn .”

 

Dạ Phân từng học qua dấu vết học, rằng dấu bánh xe đổi theo mức tải. Cả hai chiếc xe đều dấu hiệu quá tải.

 

đó, qua theo dõi, trong làng về cơ bản trở , dù vài về thì cũng thể chênh lệch đến hơn mười bốn .

 

“Có thể là những tên buôn ma túy khác, hoặc xe chở mà chở nguyên liệu chế ma túy.”

 

Lâm Cường phản bác.

 

“Đã thể xác định thì càng thể hành động mạo hiểm.”

 

Biểu cảm của Dạ Phân vô cùng kiên quyết. Trong đầu cô hiện bản đồ mặt bằng của làng và hướng chiếc xe biến mất. Sau đó, cô dặn Lâm Cường:

 

“Các canh giữ ở đây, xem tình hình.”

 

Màn đêm là lớp ngụy trang nhất. Động tác của Dạ Phân vô cùng nhanh nhẹn, lăn mấy chạy vụt , né canh gác cao cũng như mấy chiếc camera, dựa theo tường mà tiến trong làng.

 

Lâm Cường ngăn cũng kịp, nhưng hiểu rõ đội trưởng là kỹ năng cao nhất trong đội. Những khác theo chỉ vướng chân cô.

 

Anh chỉ thể im và chờ chỉ thị của Dạ Phân qua tai .

 

Ở trung tâm Làng Phong Môn một căn nhà bí ẩn nhất. Ngoài một ít phép , những khác trong làng đều cấm đến gần.

 

Lúc trong căn phòng chỉ hai . Nếu Cố Sở ở đây, cô sẽ lập tức nhận giọng của đàn ông trung niên chính là giọng của kẻ gọi là “chú” trong căn phòng giam giữ họ .

 

Người chính là Phong Tứ Hải, tộc trưởng họ Phong, mà Dạ Phân và đội của cô đang theo dõi sát . Điều kỳ lạ là lão già còn từ đầu đến cuối từng xuất hiện trong bất kỳ hồ sơ điều tra nào.

 

Bố cục trong phòng vô cùng kỳ quái, điện, chỉ thắp vài ngọn đèn dầu. Không loại dầu gì mà ánh lửa mang sắc xanh lục u ám, chiếu lên mặt khiến sắc khí càng âm lạnh.

 

Phong Tứ Hải, kẻ địa vị cao trong làng, lúc đang quỳ bồ đoàn, cúi , thái độ khiêm nhường. Nếu ai trong làng thấy tư thế của , e rằng mắt sẽ rơi vì kinh ngạc.

 

Lão già cũng quỳ. Trước mặt họ là một am thờ nhỏ, bên trong đặt một tượng thần đầu. Trước tượng thờ bày đầy những đồ cúng ghê rợn: xương cốt mục rữa, giòi bọ ngọ nguậy, răng , tóc… thứ nào cũng khiến nổi da gà.

 

Lão già gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, trần trụi, da xăm đầy phù văn kỳ lạ. Mỗi phù văn chỉ nhỏ bằng hạt đậu, phủ kín , cánh tay, khuôn mặt, thậm chí cả cái đầu cạo trọc cũng chừa chỗ trống. Ánh nến xanh lập lòe phản chiếu lên từng đường xăm đỏ au như đang ngọ nguậy, sống động một cách quái dị.

 

Trong tay ông cầm một con d.a.o khắc và một miếng da thịt, miệng ngừng niệm chú khó hiểu. Từng phù văn giống ông khắc lên miếng da thịt.

 

“Có chuột nhắt !”

 

Bất ngờ, tiếng niệm chú dừng . Con d.a.o khắc vì phân tâm mà xuyên qua miếng da, đ.â.m lòng bàn tay, m.á.u đen hôi bốc lên.

 

Ông chẳng phản ứng đau đớn nào, chỉ bình thản rút d.a.o .

 

“Cái gì!”

 

Phong Tứ Hải vốn đang quỳ cung kính bỗng ngẩng đầu.

 

sẽ lập tức cho kiểm tra.”

 

Hắn lập tức nghi ngờ là cảnh sát. Cách đây lâu, lúc giao hàng xảy sơ suất, cảnh sát hình như chú ý. Tuy tự tin rằng đối phương tìm bằng chứng, nhưng việc cảnh sát xuất hiện tận trong làng khiến cảm thấy bất an.

 

Phải rằng vài cứ điểm trong núi sâu còn dời , hàng hóa vẫn chất đống kịp vận chuyển. Nếu cảnh sát bắt quả tang, thứ sẽ hỏng .

 

“Không tổng cộng bao nhiêu và đang ở ?”

 

Lời Phong Tứ Hải mang theo sự dò hỏi và lo lắng.

 

Gương mặt còn chút ý nào. Tình thế hiện tại vô cùng bất lợi cho .

 

Sở dĩ thể trở thành “vua ngầm” khu vực phía Bắc, kiểm soát gần một phần mười lượng ma túy tiêu thụ của Hoa Quốc, phần lớn đều dựa địa thế kín đáo của Làng Phong Môn. Trên mảnh đất hoang vu , họ Phong chính là vua. Họ thể bí mật trồng trọt, chế tạo ma túy mà ai phát hiện. nếu rời khỏi “bảo địa” , việc duy trì hoạt động sản xuất sẽ dễ dàng như .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-muoi-van-cau-hoi-vi-sao-xhuf/chuong-152-loi-nay-phong-mon-2.html.]

Hơn nữa, nếu cảnh sát phát hiện làng, g.i.ế.c hết cảnh sát đó tối nay cũng đồng nghĩa với việc bọn chúng bại lộ. Cho dù đổi phận, tất cả cũng sẽ sống chui lủi. Hơn nửa trong làng sẽ trở thành quân cờ vứt bỏ.

 

Phong Tứ Hải càng hy vọng lão giả thể luyện những cảnh sát đó thành khôi . Sau khi vận chuyển hết hàng hóa trong làng và tiêu hủy dấu vết, dù cảnh sát tới cũng thể tìm thấy bằng chứng nào.

 

trong lòng hiểu rõ, lão giả mắt trong tộc. Quan hệ giữa hai thiên về việc cầu xin ông . Tính tình đối phương thất thường, thủ đoạn quỷ dị, thể lệnh cho ông gì.

 

“Không cần để ý đến những con chuột nhắt đó.”

 

Lão giả trả lời trực tiếp câu hỏi của .

 

“Ngươi chỉ cần kiên nhẫn chờ nghi thức tế thần tối nay. Trong những con chuột nhắt đó vài mầm mống hơn cả những thứ ngươi mang đến.”

 

Lời của ông khiến Phong Tứ Hải giãn mày. , đợi đến khi nghi thức tế thần kết thúc, vấn đề đang lo nghĩ lẽ sẽ giải quyết. nửa câu của lão khiến sinh nghi.

 

“Lão Cửu mang về mười bốn món hàng, cần động đến những con chuột nhắt đó nữa chứ?”

 

Mười bốn?

 

Lão giả dừng một thoáng. Ông yêu cầu nhiều món hàng đến thế ? nhanh, cảm xúc của ông bình tĩnh. Tất cả hợp lý hóa giống như ông từng bất ngờ về con .

 

“Lễ vật cúng thần nhất.”

 

Lão giả kết luận một câu. Đối với quyết định của ông , Phong Tứ Hải cuối cùng vẫn dám ý kiến.

 

Ánh nến xanh lục tiếp tục cháy. Phong Tứ Hải cung kính rời khỏi căn phòng. Mặc dù lão giả sẽ xử lý những con chuột nhắt đó, vẫn phái theo dõi, tránh để chúng phá hỏng nghi thức tế thần tối nay.

 

Chỉ cần qua tối nay, mới thể thực sự yên tâm.

 

“Sau đó chúng nên gì, các hai đưa bây giờ thế nào ?”

 

Trong phòng, cuối cùng cũng cầm lấy nước khoáng và bánh mì rải sàn. Nước và bánh mì đều còn nguyên, hẳn bỏ t.h.u.ố.c mê.

 

Một mê man và bắt đến đây từ sáng. Cả ngày ăn uống nên thể lực cạn kiệt. Cho dù thức ăn bỏ thuốc, họ cũng thể ăn.

 

Vài cô gái tụ gần . Trong cảnh , cùng giới tính khiến họ cảm giác an hơn. Cố Sở tỏ khác biệt, cô cũng cạnh cô gái tên Vương Hân.

 

Người lên tiếng là Lý Quý Bình, liên lụy vì cứu . Sau khi uống vài ngụm nước và ăn chút bánh mì, phục hồi tinh thần và hỏi .

 

“Trong phòng một cửa sổ. đề nghị vài bên giá đỡ đẩy một lên xem tình hình bên ngoài.”

 

Đào Học Thành Cố Sở. Thấy cô phản đối, mới mở lời ý kiến của .

 

Thực năm bọn họ đều khả năng tự rời khỏi căn phòng bằng cách riêng. Ổ khóa bên ngoài thể ràng buộc họ. tình hình rõ ràng, “Mười Vạn” đưa gợi ý nào. Họ lo rằng hành động mạo hiểm sẽ kích hoạt lệnh cấm và dẫn đến sát cơ.

 

Hiện tại trộn nhóm giống như NPC là an nhất.

 

Lời của Đào Học Thành đồng ý. Lý Quý Bình và vài đàn ông tạo một cái thang . Ánh mắt họ lướt qua mấy cô gái, cuối cùng dừng Mao Thập Thất trông nhỏ tuổi nhất.

 

“Em trai nhỏ, em leo lên xem . Cẩn thận, đừng để bên ngoài phát hiện.”

 

Mao Thập Thất ăn miếng bánh mì cuối cùng trèo lên dựa theo thể của họ.

 

Cửa sổ cao. Những đàn ông thẳng cũng chỉ chạm tới.

 

Mao Thập Thất ngoài. Màn đêm dày, trong làng gần như đèn chiếu sáng.

 

“Từ góc , hình như ai canh gác.”

 

Lời của khiến mấy vui mừng.

 

mà…”

 

Hắn thấy ít trong làng vội vã di chuyển. Những đều qua con đường nhỏ căn phòng, nhưng nếu họ phá cửa sổ, tiếng động chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý.

 

Câu tiếp theo khiến nụ của biến mất.

 

Sợ nhỏ tuổi xử lý , vài đổi khác lên xem. lúc họ chuẩn đỡ xuống, Mao Thập Thất thấy bóng tối mái hiên phía xa động tĩnh.

 

Là một đang lén lút trốn tránh.

 

Mao Thập Thất đỡ xuống. Hắn cầm hai cái bánh mì bóc vỏ bước đến chỗ Cố Sở, đưa một cái cho cô.

 

Cố Sở nhận lấy, để lộ cảm xúc. trong lòng cô thắc mắc vì đột nhiên tỏ thiết mặt nhóm .

 

Ánh mắt cô chạm ánh mắt của .

 

Cậu vẻ kỳ lạ.

 

 

Loading...