[Vô Hạn Lưu] Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao - Chương 153: Lối này Phong Môn (3)
Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:36:45
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dạ Phân cẩn thận làng theo dấu vết bánh xe.
Cũng may trời tối . Thêm đó, Làng Phong Môn đang chuyện phi pháp, nửa đêm dám bật quá nhiều đèn để gây chú ý. Nếu , chỉ riêng việc né những gác mấy tháp cao trong làng cũng đủ mệt.
Ngoài việc né sống, Dạ Phân còn chú ý đến các thiết giám sát lắp trong làng. Chỉ một đoạn đường vài trăm mét, cô mất gần nửa tiếng mới theo đến nơi chiếc xe dừng .
Tất nhiên, trong hơn nửa tiếng lén lút trốn tránh đó, cô cũng những phát hiện khác.
Nửa đêm mà trong làng dường như đặc biệt bận rộn. Hầu như nhà nào cũng thắp một ngọn đèn dầu mờ ảo. Khi ngang, Dạ Phân thấy ít bóng vẫn đang bận rộn trong bếp, nhiều bưng đồ từ bếp về cùng một hướng.
Những thứ họ bưng đều phủ vải đỏ, Dạ Phân bên trong là gì.
Nhìn hành động của họ, tối nay trong làng dường như sẽ một hoạt động gì đó.
Cô liên tưởng đến việc Phong Tứ Hải và mấy tên trùm ma túy khác đột nhiên tập trung ở Làng Phong Môn. Chẳng lẽ liên quan đến hoạt động tối nay ?
Nếu lý trí nhắc nhở rằng việc rõ thứ chứa trong hai chiếc xe van quan trọng hơn, cộng thêm chuyện trong làng hiện giờ đều về cùng một hướng, nơi đó chắc chắn đông dễ bại lộ, lẽ cô nhịn mà tìm cách bám theo .
Chiếc xe van dừng ở một bãi đất trống cuối làng. Ngoài chiếc xe van còn mấy chiếc xe cao cấp khác. Dạ Phân nhận vài chiếc, đây trong các đợt điều tra họ từng chụp , đó là xe riêng của Phong Tứ Hải và những khác.
Cô do dự một lúc, thấy xung quanh ai, liền rạp xuống, lăn gầm xe lấy từ túi vũ khí một quả bom.
Môi trường tối tăm, cô dám bật đèn, chỉ thể dựa ánh trăng yếu ớt và đôi mắt quen với bóng đêm.
Cô dùng tay mò, tháo một đoạn dây điện nối với quả bom, cố định quả b.o.m , đó lăn sang gầm chiếc xe khác.
Đến lúc đó, chỉ cần khởi động, chiếc xe sẽ nổ trong vòng vài giây, coi như một quả b.o.m xe phiên bản đơn giản.
Làm xong việc, Dạ Phân rời khỏi gầm xe, xử lý cả dấu vết do lúc nãy lăn để .
Đây hẳn là khu vực khá hẻo lánh của Làng Phong Môn. Gần đó chỉ bốn năm căn nhà, cửa sổ nhà nào cũng hắt ánh đèn và ánh nến mờ ảo, cho thấy trong phòng hẳn đều .
Cửa một căn nhà mở , một đàn ông bưng cái mâm hai tay bước . Cái mâm cũng phủ vải đỏ. Dạ Phân nấp chiếc xe, về phía bên .
Cô cẩn thận hé nửa khuôn mặt, ánh mắt quét quanh dấu vết xung quanh chiếc xe van.
Nơi xuống xe in một mảng dấu chân lộn xộn. Dạ Phân theo hướng dấu chân, ở đó là một căn nhà nhỏ độc lập. Trong tầm của cô , khéo thể thấy cửa sổ của căn nhà nhỏ.
Dạ Phân nhíu mày. Một căn nhà bình thường để ở thì thể đặt cửa sổ ở vị trí cao như thế. Nếu , chuyện thông gió hàng ngày sẽ phiền. Trực giác mách bảo cô căn nhà chắc chắn vấn đề.
lúc cô đang nghi ngờ, ô cửa sổ cao đột nhiên xuất hiện một khuôn mặt. Trong lòng cô giật , lập tức trốn xe van.
Người bình thường thể cao gần ba mét!
Không đúng, là cố ý trèo lên đó để quan sát bên ngoài.
Dạ Phân siết chặt khẩu s.ú.n.g trong tay. Sau khi quan sát kỹ xung quanh, cô nhanh chóng di chuyển về phía căn nhà nhỏ. Lúc cô trốn ở góc tường căn nhà bưng đồ bước . Cô quan sát , vị trí đúng điểm mù trong tầm mắt của vài căn nhà khác, trừ căn nhà nhỏ . Dù từ những nhà khác bước , nếu kỹ cũng khó phát hiện cô .
Còn căn nhà bưng đồ , trong thời gian ngắn hẳn sẽ ai ngoài nữa.
Cô nấp trong bóng tối mái hiên, hai mắt chăm chú lên ô cửa sổ cao.
Khuôn mặt quan sát bên ngoài lúc nãy rời khỏi, một lúc một khuôn mặt khác xuất hiện. Người đó chắc thấy cô , chỉ bò cửa sổ, đầu qua .
Cô đoán sai, bên trong đang quan sát tình hình bên ngoài.
Dạ Phân nghĩ, những thể là dân vô tội của Làng Phong Môn bắt về.
Lần phiền phức . Tối nay ở đây vốn sẽ xảy một trận đấu súng. Những tên buôn ma túy trong Làng Phong Môn c.h.ế.t là đáng, nhưng nếu vô tình thương vô tội thì sẽ trái với mục đích ban đầu.
Lâm Cường theo lời dặn của Dạ Phân, ẩn nấp ở vị trí chính diện của làng.
“Đội trưởng, Dạ đội vẫn lệnh ? Muỗi ở đây ngày càng nhiều, cảm giác cả vết muỗi đốt.”
Biết nhiệm vụ là trong núi, khi lên đường họ bôi t.h.u.ố.c chống côn trùng, quần áo cũng mặc kín, nhưng muỗi ở đây quá lợi hại, như thể thể chích xuyên cả lớp vải quân phục dày.
Điều khó chịu hơn là lúc họ thể cử động mạnh, nếu sẽ thu hút sự chú ý của bọn buôn ma túy gác tháp cao đối diện. Cảm giác ngứa ngáy khắp mà gãi thật sự khó chịu.
Không ảo giác , muỗi ở đây hình như càng lúc càng nhiều.
“Khò.”
Lâm Cường thấy như c.ắ.n một phát đau, ý thức chợt mơ hồ trong giây lát.
“Chờ .”
Anh ở vị trí tiên phong, thêm trời tối nên những bên cạnh nhận dị thường. Lúc đồng t.ử chợt lóe tia sáng đỏ.
Phía Tây Làng Phong Môn, trong khu rừng ngoài làng, tiểu đội tám đang chờ lệnh của Dạ Phân để sẵn sàng đột nhập, khó tránh khỏi phần sốt ruột.
Đã nửa tiếng kể từ cuối cùng Dạ Phân truyền đạt mệnh lệnh.
Mặc dù Dạ Phân là tổng chỉ huy của đội Mèo Đêm, nhưng đội chia thành nhiều hướng để cùng lúc bao vây tấn công. Mỗi tiểu đội nhỏ cũng phụ trách tạm thời, đề phòng tình huống bất ngờ hoặc trường hợp Dạ Phân gặp chuyện.
Tiểu đội tám phía Tây là tiểu đội 2, đầu là Từ Dân Chí. Anh lớn hơn Dạ Phân hai tuổi, tính cách trầm , cũng là cả trong đội.
“Anh Từ, xem Dạ đội lâu như vẫn phản hồi, gặp rắc rối gì ?”
Những trẻ hơn khó tránh khỏi sốt ruột hơn.
“Không thấy tiếng súng, chắc là .”
Từ Dân Chí khẽ , nhưng trong lòng cũng căng thẳng.
Dù tối nay họ đối mặt với cả một làng buôn ma túy. Hạng tội phạm nổi tiếng cực kỳ hung ác. Xét theo lượng ma túy Làng Phong Môn sản xuất và buôn bán trong mấy năm qua, nếu bắt chắc chắn là án tử. Đằng nào cũng c.h.ế.t, bọn chúng nhất định sẽ liều mạng. Hơn nữa trong tay loại tội phạm chắc chắn hỏa khí.
Tối nay định là một trận chiến ác liệt. Trước khi , di chúc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-muoi-van-cau-hoi-vi-sao-xhuf/chuong-153-loi-nay-phong-mon-3.html.]
Lại : “Anh Từ, mí mắt trái của cứ giật mãi, điềm ?”
“Xì, mê tín.”
Từ Dân Chí bực .
“Đừng Hắc T.ử bậy. Cách đây lâu với Dạ đội đến Tam Thanh Quán, đạo sĩ ở đó bói cho một quẻ, là đại cát.”
Có hạ giọng, đắc ý.
“Ừ, Tam Thanh Quán đúng là linh nghiệm hơn. Trước đó vợ các chú còn cầu cho một lá bùa hộ mệnh mang về.”
Từ Dân Chí sờ lá bùa ngực.
Hắc T.ử xong trêu đến tự kỷ, hóa chuyện mê tín cũng phân loại.
“Dạ đội cũng đến Tam Thanh Quán ? Haiz, cô …”
Không khí chùng xuống. Chuyện của Dạ Phân, ai trong đội cũng . Những năm đầu, cô đặt hy vọng cục cảnh sát, đó gửi gắm hy vọng quỷ thần, chạy khắp nơi cầu khấn. Không còn cầu con thể trở về, chỉ mong đứa bé còn sống, sống khỏe mạnh.
Có trong bọn họ dám kết hôn sinh con, sợ liên lụy gia đình. Có lập gia đình con, từ đó luôn sống trong bất an, lo tội phạm trả thù .
Dạ Phân là tấm gương sống bên cạnh. Rất nhiều cảm thấy đứa trẻ buôn bắt chính là sự trả thù nhằm hai vợ chồng cô .
“Các , xong vụ Dạ đội sẽ nghỉ việc.”
“Đáng tiếc quá. Lần nếu bắt trùm, Dạ đội chắc chắn ghi công hạng hai cá nhân. Cô còn trẻ, tiền đồ rộng mở.”
“Haiz, đoán Dạ đội cảm thấy với con. Sau khi nghỉ cô thể dồn hết tâm trí việc tìm con.”
Mọi thì thầm bàn tán.
“Suỵt.”
Từ Dân Chí tham gia nửa cuộc chuyện. Anh là đầu tiên nhận động tĩnh từ xa truyền đến, liền hiệu im lặng.
Có đang tới!
Trong màn đêm chỉ thể rõ chừng bốn năm bóng đang về phía họ.
Chẳng lẽ phát hiện?
Mấy siết chặt súng, cảnh giác.
Khi những đó đến vị trí cách họ hai ba mươi mét thì đột nhiên dừng .
“Ở đây , đêm khuya , sâu rừng nữa thì rõ đường .”
Người đến cất tiếng .
Từ Dân Chí và những khác lập tức cúi thấp , thở cũng nhẹ , chỉ sợ thu hút sự chú ý của đối phương.
“Ừm.”
Lại một giọng khác đáp lời.
Sau đó, hai trong nhóm mỗi cầm lên một thanh mã tấu. Trong bóng đêm mờ mịt, chỉ thể rõ đại khái hình dạng: dài gần một mét, lưỡi rộng và sáng loáng.
“Xoẹt.”
Là tiếng lưỡi d.a.o cực sắc c.h.é.m khí.
Ngay đó là tiếng c.h.é.m xuyên qua da thịt xương cốt.
Đồng t.ử Từ Dân Chí lập tức mở lớn. Anh thấy m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe và hai vật tròn lăn xuống đất.
Trong khoảnh khắc họ kịp phản ứng, hai sống sờ sờ mặt c.h.ặ.t đ.ầ.u ngay lập tức.
Não kịp xử lý cảnh tượng đó, Từ Dân Chí liền ấn chặt đồng đội bên cạnh khi thấy đối phương nhúc nhích định hành động.
Bây giờ kịp nữa . Nếu tay ở cách , chắc chắn sẽ chạy thoát. Chỉ cần họ hét lên một tiếng, cả ngôi làng sẽ lập tức cảnh giác.
tận mắt thấy trong làng g.i.ế.c , điều đồng nghĩa bọn họ nắm bằng chứng phạm tội chắc chắn. Chỉ cần đợi những rời , thể lập tức báo cho đồng nghiệp chân núi kéo quân chi viện.
Dù lý trí nhắc nhở nhẫn nhịn, nhưng lúc cảm xúc trong lòng Từ Dân Chí vẫn dâng trào ngừng.
Những năm qua trong quá trình truy bắt tội phạm ma túy, trải qua ít khoảnh khắc sinh tử. cảnh tượng tận mắt thấy đầu rơi xuống thế vẫn khiến một cảnh sát kỳ cựu như lạnh sống lưng.
Người trong làng còn tàn bạo hơn họ tưởng.
“Mang về , bảo thím vá đầu .”
Mấy dường như coi chuyện là gì, bình thản vác xác lên vai, túm tóc kéo cái đầu lăn lóc đất, chậm rãi về hướng làng.
Những lời khiến Từ Dân Chí và mấy khác toát mồ hôi lạnh.
“Còn vài món hàng xử lý nữa đúng ? Nghe tên dâm đãng Vương Khánh Quốc vài món hàng ‘chú’ ý, chê quá. Anh, …”
“Muốn phụ nữ nào mà chẳng . ‘Chú’ mở lời thì đụng mấy món hàng đó.”
Tiếng chuyện dần xa. Tim Từ Dân Chí và mấy đồng đội cũng dần buông xuống.
Rõ ràng chữ “hàng” mà chúng chính là .
Và lúc , Từ Dân Chí hiểu vì Dạ đội đột ngột lệnh dừng hành động.