[Vô Hạn Lưu] Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao - Chương 157: Lối này Phong Môn (7)

Cập nhật lúc: 2025-11-26 10:07:37
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lâm Cường s.ú.n.g trong tay nên khi né tránh Dạ Phân luôn tìm kiến trúc để che chắn và cố gắng để cơ thể lộ trong tầm của . Tuy nhiên khi cô chạy nhanh đại não vẫn ngừng hoạt động.

 

Lâm Cường mua chuộc từ lúc nào? Trong đầu cô hiện lên từng khoảnh khắc ở bên nhưng phát hiện điểm đáng ngờ nào, hơn nữa mỗi thành viên tham gia kế hoạch Dạ Kiêu đều trải qua cuộc điều tra lý lịch nghiêm ngặt đó, lẽ nào Lâm Cường thực sự che giấu sâu đến ?

 

Khoảnh khắc Dạ Phân nên tin cảm giác giữ vững lý trí nữa.

 

cảm thấy Lâm Cường lẽ sẽ nổ súng. Một khi nổ s.ú.n.g dù bộ phận giảm thanh cũng sẽ phát tiếng động và thể khiến các đồng nghiệp bên ngoài thôn cảnh giác. Dĩ nhiên Dạ Phân cũng chuẩn cho tình huống nhất là thể liên lạc với bên ngoài, thể vì họ đều gặp chuyện. Nếu là như điều đó cũng chứng tỏ phương thức Lâm Cường sử dụng nổ s.ú.n.g vì cô thấy bất kỳ tiếng động nào.

 

Trong đêm khuya thanh vắng vạn vật đều yên tĩnh, trong môi trường như âm thanh thể truyền xa và rõ hơn.

 

Dạ Phân hít sâu vài và cảm thấy ý thức của hình như chút mơ hồ.

 

Có gì đó đúng!

 

dùng sức c.ắ.n đầu lưỡi, cơn đau nhói khiến ý thức cô hồi tỉnh một chút. Lúc cơn đau ở gáy trở nên rõ ràng hơn, cô đưa tay sờ lên cổ và chỉ chạm một cục sưng giống như vết muỗi đốt.

 

Sự cảnh giác khiến cô bỏ qua cục sưng nhỏ bé . Ý thức dần hỗn loạn chắc chắn là vấn đề, trong tất cả kiến thức cô học loại t.h.u.ố.c nào thể gây hôn mê cho trong môi trường trống trải mà cần tiếp xúc trực tiếp với cơ thể.

 

chắc chắn trúng chiêu một cách vô tình, cục sưng ở gáy lẽ là dấu vết để khi trúng chiêu.

 

Cảm giác đau ở đầu lưỡi dần mất tác dụng, c.ắ.n tiếp theo Dạ Phân c.ắ.n mạnh hơn đến mức c.ắ.n rách lưỡi, nửa miếng thịt ở đầu lưỡi c.ắ.n đứt, khoang miệng tràn mùi m.á.u tanh.

 

Tiếng bước chân phía hình như dừng .

 

Bên ý thức của Lâm Cường dần hồi phục.

 

Anh ? Sao xuất hiện ở nơi ?

 

Giữa con đường hai bên là nhà cửa, ánh đèn đường mờ ảo treo mái hiên chiếu thẳng mặt , cả lộ trong môi trường sáng rõ, lúc chỉ cần mở cửa mở cửa sổ là thể thấy .

 

Chưa kể đến việc môi trường xung quanh nguy hiểm và lộ liễu đến mức nào, chỉ riêng chuyện đột nhiên xuất hiện trong thôn là vấn đề lớn.

 

Lâm Cường cảm thấy đầu đau nhức và cả mơ hồ. Anh dùng báng s.ú.n.g gõ đầu, loạng choạng đến mái hiên của một căn nhà và ẩn bóng tối. Khi tay đặt xuống rõ m.á.u tươi dính lòng bàn tay, m.á.u vẫn đông , chóp mũi tràn mùi m.á.u tanh.

 

Từng hình ảnh lướt qua mắt . Phi Tử, Hắc Tử, Từ...

 

Tay Lâm Cường bắt đầu run ngừng, gì? Rốt cuộc gì?

 

Lâm Cường xổm xuống, nhưng chỉ thể bịt miệng để phát tiếng, hai tay ngừng đ.ấ.m đầu, cả trái tim như xé toạc.

 

Những ký ức thoáng qua trong đầu vượt quá giới hạn tâm lý của . Cảm giác tội nghi ngờ điên cuồng trực tiếp chia cắt linh hồn .

 

Lâm Cường cảm thấy đây hình như quỷ ám.

 

Từng cú đ.ấ.m liên tiếp giáng đầu khiến nhớ rằng khi nãy dường như còn chuẩn truy sát Dạ đội, sự tỉnh táo lúc tạm thời .

 

Nếu như...

 

Anh dám tưởng tượng!

 

...

 

Răng của Dạ Phân ngừng tạo vết thương mới đầu lưỡi và cũng ngừng nghiền nát vết thương cũ, cô dựa cơn đau để tạm thời duy trì sự tỉnh táo. Sự im lặng đột ngột phía khiến cô bất an, dù mạo hiểm nhưng cuối cùng Dạ Phân vẫn quyết định .

 

Ngón tay cô đặt cò súng, ánh mắt sắc bén thẳng về phía .

 

thấy Lâm Cường, cảnh tượng mắt khiến đồng t.ử cô lập tức giãn rộng.

 

Trong bóng tối Lâm Cường tựa lưng tường đất, nòng s.ú.n.g trong tay chọc cổ họng và một tiếng nổ giảm thanh nghèn nghẹt đầu nổ tung thành máu.

 

Khoảnh khắc khi c.h.ế.t ánh mắt hai giao và trong khoảnh khắc ngắn ngủi vô cảm xúc lóe lên trong mắt .

 

Anh hối hận vì tự sát, mà hối hận vì do dự quá lâu để Dạ Phân tận mắt chứng kiến khoảnh khắc yếu đuối .

 

thực sự thể chấp nhận những hình ảnh trong đầu, những đồng đội thiết như em như kẻ ma ám từng một sát hại trong máu.

 

Anh thể sống tiếp nữa, cũng sợ mất lý trí sát hại vô tội khác. Lúc trong đầu Lâm Cường chỉ còn hai chữ giải thoát.

 

Là cảnh sát chống ma túy Dạ Phân từ lâu quen với cuộc sống nguy hiểm như lưỡi dao, nhiều năm qua cô chứng kiến vô đồng đội hy sinh mắt , kể cả bản cũng nhiều suýt c.h.ế.t một chân bước cửa tử.

 

bao giờ cảnh tượng nào t.h.ả.m khốc như cảnh tượng mắt.

 

Lâm Cường bọn buôn ma túy g.i.ế.c c.h.ế.t, mà là tự giương s.ú.n.g ngay mặt cô , đầu nổ tung như quả dưa hấu.

 

Lâm Cường và Lâm Cường xuất hiện một cách kỳ lạ phía giống như hai khác .

 

Nếu là cảnh sát biến chất thì tại tự sát?

 

Dạ Phân cảm thấy đầu đau như nứt , điều khiến cô càng thể chấp nhận là ngay khi thấy Lâm Cường, hai tay cô ngứa ngáy hành động. Một ham khát m.á.u vô cớ dâng lên trong lòng.

 

bóp cò, cô suýt bóp cò khi Lâm Cường tự sát.

 

Dạ Phân cảm thấy tư tưởng của hình như chút kiểm soát . Khoảnh khắc còn đau lòng và nghi hoặc vì cái c.h.ế.t của Lâm Cường, khoảnh khắc tiếc nuối vì Lâm Cường c.h.ế.t tay . G.i.ế.c và g.i.ế.c, hủy diệt và cứu rỗi, linh hồn hai nửa, nửa tối tăm mạnh lên ngừng và nuốt chửng nửa còn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-muoi-van-cau-hoi-vi-sao-xhuf/chuong-157-loi-nay-phong-mon-7.html.]

 

Dạ Phân cảm thấy bây giờ giống nữa, cô c.ắ.n rách lưỡi nhưng hiệu quả tỉnh táo càng lúc càng yếu, cơn đau còn tác dụng.

 

Chút lý trí còn sót khiến cô chợt lóe lên một suy nghĩ.

 

Có khả năng nào những gì cô đang trải qua chính là những gì Lâm Cường trải qua, vì một lý do nào đó tỉnh thể chấp nhận sự thật nên chọn tự sát để trốn tránh.

 

Chỉ cần nghĩ đến khả năng trái tim Dạ Phân như bóp chặt, cơn đau lan cả lồng ngực, ngay cả việc hít thở cũng như d.a.o cứa chậm rãi.

 

Họ lẽ đều gặp chuyện, một chịu đựng cái c.h.ế.t nhắm mắt vì đồng đội tin tưởng sát hại, Lâm Cường chịu đựng nỗi đau xé lòng vì g.i.ế.c hại bạn . Sự oán hận và cam lòng trong lòng họ vượt xa nỗi đau hy sinh trong quá trình trấn áp tội phạm ma túy.

 

Đây chỉ là g.i.ế.c mà còn là g.i.ế.c tâm.

 

Dạ Phân run rẩy rút con d.a.o đeo bên , mũi d.a.o đ.â.m đầu ngón tay, mười ngón tay liền với tim.

 

nhận ngay từ khoảnh khắc bước thôn Phong Môn họ rơi bẫy. Thế lực thôn Phong Môn còn đáng sợ và quỷ dị hơn họ tưởng.

 

cam lòng để ý chí nuốt chửng và trở thành ma trơi sát hại nhà , cam lòng để tội phạm nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

 

Và cô cam lòng, cam lòng điều gì nữa...

 

Ý thức càng mơ hồ hơn và cô chút nhớ .

 

Hình như là một , một lùn tịt nhỏ bé...

 

trở về, cô hứa sẽ trở về...

 

...

 

Không từ lúc nào Cố Sở và những khác đều tập trung ở trung tâm thôn nhưng ở cùng một vị trí. Trong năm chỉ Lâm Kiệt và Đào Chí Thành tụ , năm đều trốn ở vị trí kín đáo, bốn phương vị mơ hồ khoanh tròn khu đất trống ở trung tâm.

 

Ngày càng nhiều dân làng tập trung ở trung tâm thôn, biểu cảm của già và thanh niên đa bình tĩnh xen lẫn điên cuồng, ánh mắt rực lửa về đàn tế, trẻ con che giấu và dễ tẩy não bởi những giáo điều tiếp nhận từ nhỏ. Từng đứa trẻ đều vẻ mặt điên cuồng kích động, còn sự ngây thơ trẻ thơ.

 

Ngày càng nhiều t.h.i t.h.ể đầu khiêng đến đàn tế nhưng những đứa trẻ đó hề sợ hãi. Trong mắt chúng g.i.ế.c một ngoài thôn cũng đơn giản như g.i.ế.c một con gà.

 

Không đúng, một đứa trẻ bình thường chỉ cần thấy lớn g.i.ế.c gà g.i.ế.c ngỗng cũng thể sợ hãi thét.

 

Những ở đây từ lâu còn là nữa mà là ác quỷ, là ma quỷ đội lốt .

 

"Đó Lý Quý Bình ?"

 

Lâm Kiệt ghé tai Đào Học Thành hỏi.

 

Bên cạnh một trong những t.h.i t.h.ể đầu là cái đầu của Lý Quý Bình, quần áo t.h.i t.h.ể cũng là của . Hai đoán rằng tiếng còi báo động lẽ do Lý Quý Bình gây .

 

Chỉ là thấy Triệu Trác Na, lẽ cô chạy thoát.

 

Ngoài Lý Quý Bình và những cảnh sát hy sinh còn nhiều t.h.i t.h.ể đầu khác, ước chừng đều là những bắt đến đó.

 

Trong thôn đang chuẩn tổ chức một buổi tế lễ tà ác để dâng hiến những vô tội cho tà thần đầu đàn tế.

 

Vụ án liên quan đến sức mạnh thần bí nên khó trách mười mấy năm hai mươi tám tinh nhuệ gục ngã tại cái thôn nhỏ tồi tàn , thường đấu với quỷ quái.

 

Đang chuyện mấy trói chặt đẩy đến đàn tế, Cố Sở và những khác đều nhận họ, Lâm Mạt Ni, Từ Nghiên, Vương Hân cùng với Tiền Tiến Ích và Tôn Vượng.

 

Mấy đều là những trói cùng họ, họ cũng thấy đống t.h.i t.h.ể đầu chất đống đàn tế và từng cái đầu rơi vãi đất với khuôn mặt dữ tợn.

 

sợ hãi kêu gào lóc ngay tại chỗ, cũng lớn tiếng c.h.ử.i rủa, những xung quanh im lặng c.h.ế.t chóc và lạnh lùng cảnh tượng như đang xem một vở kịch thật, chỉ tiếng củi cháy lách tách vang lên nhạc đệm.

 

Cố Sở và Mao Thập Thất nhận thấy vài nhân vật chủ chốt trong thôn vẫn xuất hiện nên và cô đều hành động hấp tấp.

 

Tiếng tiếng c.h.ử.i kéo dài hơn mười phút, giọng của mỗi trở nên khàn đặc và sức lực vùng vẫy cũng yếu dần.

 

Ngay lúc cuối cùng cũng xuất hiện.

 

Phong Tứ Hải mặc Đường trang trông nho nhã hiền lành, phía ông hai như hộ pháp, là hai cháu trai Phong Lão Thất và Phong Lão Cửu.

 

Đáng lẽ Phong Tứ Hải, quyền phát ngôn trong thôn Phong Môn, lên đàn tế, nhưng khi xuất hiện lâu ông cung kính lùi sang một bên và cúi đầu chờ đợi một nhân vật lớn khác xuất hiện.

 

Một ông lão gầy gò chống gậy xương run rẩy bước từ trong bóng tối ánh sáng, cơ thể ông gần như trần truồng và chỉ quấn một mảnh vải bố trắng ở nửa . Trên làn da trần truồng là những phù văn đỏ dày đặc, khoảnh khắc ông đàn tế bầu khí trầm lắng lập tức bùng cháy, tất cả đều ông lão thủ đoạn thần bí với ánh mắt cuồng nhiệt.

 

Đào Học Thành, Lâm Kiệt và Trương Trạch đang trốn ở một vị trí khác đều ông lão kỳ quái thu hút, sự bất thường của thôn chắc chắn liên quan đến ông .

 

Chỉ Cố Sở và Mao Thập Thất về một hướng khác.

 

"Đát đát đát!"

 

Âm thanh giày quân đội bằng vật liệu đặc biệt dẫm chắc chắn mặt đất.

 

Một phụ nữ cao ráo mặc cảnh phục, đôi mắt cô vô hồn, bước một cách máy móc về phía trung tâm đàn tế.

 

Thần Vu hài lòng sự lựa chọn cuối cùng của .

 

 

Loading...