[Vô Hạn Lưu] Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao - Chương 160: Liệt Sĩ

Cập nhật lúc: 2025-11-26 10:41:44
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi thoát khỏi Mười Vạn, nhóm Cố Sở đến làng Phong Môn. Từ những hình ảnh thấy trong đêm thứ hai của câu chuyện, họ đào hài cốt của đội Mèo Đêm hy sinh, những dân vô tội trói và những tên tội phạm đáng c.h.ế.t ở làng Phong Môn.

 

Vì cả năm đều là những năng lực đặc biệt nên họ nghĩ một phương pháp để phục hồi sự thật năm xưa. Cộng thêm hài cốt bằng chứng cùng với tà khí còn sót xương, vụ án cuối cùng định đoạt.

 

Phần lớn dân vô tội bắt cóc và sát hại tìm thông qua việc so khớp DNA với hồ sơ mất tích lưu trữ trong hệ thống công an nhiều năm. Đối mặt với kết quả , những từng ôm một tia hy vọng mong manh về sự sống sót của họ chỉ đau đớn tột cùng, vết sẹo phong kín hơn mười năm xé toạc.

 

Trường hợp của Lý Quý Bình thì đặc biệt hơn. Anh bắt vì hành động nghĩa hiệp, đó liều giúp thoát khỏi hiểm cảnh. Cố Sở để sự hy sinh của lu mờ.

 

Hành động của ghi chép truy tặng danh hiệu liệt sĩ. Chính phủ trao tặng tiền thăm hỏi và tiền thưởng cho gia đình. Mặc dù đối với gia đình, sự sống sót của quan trọng hơn tiền bạc nhiều.

 

"Đồ ngốc! Cái tên ngốc , bảo đừng xen chuyện của khác, vẫn ngu ngơ cãi . Giờ thì , mất mạng . Cái đồ đần, đồ ngốc, đồ khốn nạn , cứu mạng khác mà đ.á.n.h đổi cả mạng , nghĩ đến và con ? Anh nghĩ đến con gái bấy nhiêu năm bố ?"

 

Vợ của Lý Quý Bình gần như ngất mộ . Đối với cô , huân chương liệt sĩ ích gì, bấy nhiêu năm qua cô một nuôi con khôn lớn, từng tái hôn và thỉnh thoảng chạy đến sở cảnh sát thúc giục phá án. Mười năm trôi qua khiến cô già hai mươi tuổi.

 

Cô con gái bé nhỏ mũm mĩm ngày nào giờ trở thành một thiếu nữ duyên dáng. Cô bé ôm lấy , nên lời nhưng nước mắt tuôn rơi như mưa.

 

"Lý Quý Bình, về , về !"

 

Từng tiếng than xé lòng.

 

"Mẹ ơi, bố là hùng. Cảnh sát bố cứu năm đó là một cô gái hai mươi tuổi, bằng tuổi con bây giờ. Khi bố cứu cô , lẽ bố nghĩ đến con. Nếu gặp chuyện là con, cũng mong lúc đó sẽ những bụng và nghĩa hiệp xuất hiện để ngăn cản những tên tội phạm đó, đúng ạ?"

 

Cô bé lên tiếng, nghẹn ngào giải thích cho bố. Trong ký ức của cô bé, hình ảnh bố mờ nhạt, cô chỉ nhớ đó là một bố luôn vui vẻ và hiền lành.

 

Qua lời kể của cảnh sát, hình ảnh bố trở nên rõ nét hơn nhiều.

 

Cô bé oán trách bố, thực sự đáng oán hận là những tên tội phạm .

 

Người vợ thấy con gái hiểu chuyện như chỉ bức ảnh ôm con cùng nức nở.

 

Ngoài Lý Quý Bình, kết quả xử lý đối với đội Mèo Đêm vốn bao giờ xác định rõ ràng cuối cùng cũng quyết định. Họ công nhận là liệt sĩ và an táng tại Nghĩa trang Liệt sĩ.

 

Từ Quốc Cường mộ bia, những học trò do dẫn dắt, nước mắt chảy dài.

 

"Mười một năm và một trăm bảy mươi tám ngày, cuối cùng cũng thể trả công bằng cho họ!"

 

tìm thấy t.h.i t.h.ể và cũng bắt tội phạm nên đây, hai mươi tám họ thậm chí công nhận là hy sinh, vinh dự và tuyên dương.

 

Ngay cả bây giờ, ngoại trừ Dạ Phân, những khác dù an táng tại Nghĩa trang Liệt sĩ cũng sẽ dán ảnh bia mộ.

 

Bởi vì họ là cảnh sát chống ma túy, công việc nguy hiểm nhất. Ngoài bản họ, của họ cũng đối mặt với sự trả thù từ những tên tội phạm tàn ác đó.

 

Trừ Dạ Phân, những còn vẫn sống sót. Việc tiết lộ thông tin danh tính của họ cũng là một mối nguy hiểm cho .

 

nghĩ thật đáng buồn, thế giới Dạ Phân còn một nào nữa.

 

Không đúng, cô vẫn còn một đứa con. Tiếc là vẫn tìm thấy. Đã nhiều năm trôi qua như , Dạ Phân c.h.ế.t, ngay cả khi đứa bé đó còn sống thì e rằng cũng còn hy vọng nhận .

 

Toàn thể cảnh sát chống ma túy Hải Bắc, sự dẫn dắt của Từ Quốc Cường, nghiêm trang cúi đầu sâu mộ bia.

 

Kết cục của Dạ Phân và đồng đội thể là kết cục của tất cả họ, nhưng ý chí của họ vẫn kiên định. Họ sẵn sàng trở thành cây s.ú.n.g thép trừng phạt cái ác và điều thiện, dũng cảm tiến bước con đường định sẵn đầy chông gai .

 

Vụ án làng Phong Môn chính thức khép . Còn về tên tà vu dùng m.á.u thịt của vật tế, thật trùng hợp là tiêu diệt từ vài năm .

 

Từ Quốc Cường và đồng đội từng gặp một băng nhóm tội phạm vận chuyển ma túy bằng xác sống. Do tính chất đặc biệt của tội phạm, vụ án thông báo cho Cục Đặc Vụ và hai cơ quan phối hợp điều tra.

 

Thủ lĩnh băng đảng mà Cục Đặc Vụ bắt giữ lúc đó là một pháp sư sử dụng tà vật bay đầu. Chỉ là dị nhân xử lý vụ án đó quy kết thủ đoạn của pháp sư là thuật bay đầu của thầy pháp Thái Lan.

 

Từ Quốc Cường ngờ rằng trong cõi vô hình họ báo thù cho những đồng đội hy sinh và những dân vô tội c.h.ế.t oan.

 

Trong thời gian , tâm trạng của Từ Quốc Cường lúc kích động lúc buồn bã. Điều cho một cao tuổi nhiều bệnh tiềm ẩn như ông, vì khi cúng viếng các linh ông dìu . Chỉ còn một Cố Sở mộ bia của Dạ Phân và đồng đội.

 

Cô đang chờ...

 

Khoảng nửa giờ , Cố Sở thấy tiếng bước chân từ xa truyền đến.

 

đầu và vẫn về phía mộ bia.

 

Một bóng cạnh cô, đó bước lên và đặt một bó hoa mộ bia.

 

Là Mao Thập Thất!

 

Hai cứ lặng lẽ mộ bia như , ai lời nào.

 

Bức ảnh của Dạ Phân là ảnh thẻ cô chụp khi mới cục cảnh sát. Trong ảnh, vẻ ngoài của cô còn chút non nớt, ánh mắt sắc bén và kiên nghị như nhưng trong đáy mắt vẫn một ngọn lửa. Đó là tình yêu mãnh liệt cô dành cho nghề nghiệp .

 

Nhiệt huyết, ngây thơ, quả nhiên kiên cường tiến về phía !

 

Trong ánh mắt cô sự sợ hãi và cũng sự lùi bước.

 

"Cô xin ."

 

Giọng của Mao Thập Thất thiếu sự trêu chọc nghịch ngợm thường ngày, khàn và chút lạnh lùng.

 

Những ký ức khi mới sinh , rõ ràng Mao Thập Thất còn nhớ. Từ khi ký ức, Mao Phong Lâm đưa về nuôi. Lúc đó Mao Phong Lâm còn hai tử, lượt là hai sư Mao Thập Ngũ và Thập Lục.

 

Mao Thập Thất Thập Lục kể về thế của . Cậu Mao Phong Lâm cứu từ tay một kẻ g.i.ế.c . Khi , chỉ một tuổi. Một phụ nữ đưa rừng sâu, đào một cái hố chuẩn chôn sống .

 

Mao Phong Lâm cứu và g.i.ế.c c.h.ế.t phụ nữ đó, đó dùng chính cái hố đang đào dở để chôn cô .

 

Vì Mao Thập Thất căn cốt cực và là mầm mống tu luyện Đạo pháp bẩm sinh nên Mao Phong Lâm chọn báo cảnh sát để tìm cho , cũng tìm hiểu lý do vì phụ nữ đưa rừng để chôn sống. Hắn chỉ đặt cho một cái tên mới, nhận t.ử thứ mười bảy, tên là Mao Thập Thất.

 

Kể từ khi ký ức, mỗi ngày của đều như địa ngục.

 

Vì tư chất cao nên Mao Phong Lâm càng yêu cầu khắt khe hơn với . Không thành yêu cầu là đ.á.n.h mắng, chuyện đó xảy mỗi ngày. Tên điên Mao Phong Lâm cho rằng tiềm năng của con chỉ kích thích khi cận kề cái c.h.ế.t. Vì mỗi khi đạt một thành tựu nhỏ trong tu luyện, Mao Phong Lâm đưa tìm đủ loại ma quỷ ném mặt những hồn ma c.h.ế.t oan và quỷ dữ. Chỉ khi xác định thể đ.á.n.h và sắp c.h.ế.t, mới tay.

 

Mới ba bốn tuổi, chứng kiến vô hồn ma c.h.ế.t thảm. Những con quỷ dữ đó nhân tính, thủ đoạn sử dụng kỳ quái. Mao Thập Thất chỉ vài phép Đạo cơ bản, vì hành hạ đến mức thoi thóp.

 

Thập Lục sẽ bôi t.h.u.ố.c cho an ủi rằng đợi lớn thêm và tu luyện thành công thì sẽ thôi.

 

Mao Thập Thất lớn lên trong môi trường như , thực lúc đầu cảm thấy hành vi gì sai trái. Các sư đều trải qua như thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-muoi-van-cau-hoi-vi-sao-xhuf/chuong-160-liet-si.html.]

 

Cho đến một ngày Mao Thập Ngũ biến mất. Nửa đêm hôm đó, sư Thập Lục xuất hiện trong phòng và ôm suốt đêm.

 

Anh Thập Ngũ c.h.ế.t và lẽ sắp đến lượt . Cậu chọn.

 

Sau ngày hôm đó, sư Thập Lục trở nên xa cách với nhiều, thậm chí thường xuyên cau , bảo tránh xa . Chỉ thỉnh thoảng Mao Phong Lâm bắt gặp, sư Thập Lục luôn mắng xối xả buộc đưa luyện công và chăm sóc cho , sư còn nhỏ tuổi .

 

Nhiều chi tiết khi còn nhỏ Mao Thập Thất hiểu, đến khi lớn lên mới dần hiểu tấm lòng của sư Thập Lục.

 

Năm sáu tuổi, đầu tiên rời khỏi nơi khổ tu và theo Mao Phong Lâm đến một đạo quán khác. Ở đó quen những khác và dần nhận cường độ tu luyện mà chịu đựng là biến thái đến mức nào. Cũng ở đó, tiếp xúc với một thế giới khác.

 

Hóa ngoài quan hệ sư đồ và sư , thế giới còn nhiều mối quan hệ khác.

 

Ví dụ như cha con, con, chị em và bạn bè.

 

Cậu từng gặp bố , nhưng ở đạo quán thấy nhiều bậc cha dẫn con đến tìm cao nhân cầu phúc.

 

Mao Thập Thất tò mò ngưỡng mộ. Cậu nhận nếu bố thì lẽ sẽ sống cuộc sống như hiện tại.

 

Rất nhanh, ước của thành hiện thực.

 

Một ngày nọ, khi đang giúp một sư lấy hương, một phụ nữ chặn . Cô mừng rỡ mặt , xổm xuống, dùng ánh mắt kích động nhưng cố kiềm chế để kỹ bộ khuôn mặt . Hai tay cô giơ lơ lửng trung, chạm dám.

 

Người đó chính là Dạ Phân. Sau khi tìm đến đạo trưởng trong đạo quán để xác nhận là trẻ mồ côi Mao Phong Lâm nhận nuôi, Dạ Phân đề nghị xét nghiệm DNA.

 

Mao Phong Lâm đến, gặp Dạ Phân một thản nhiên chấp nhận đề nghị của cô .

 

Trong mắt ngoài, Mao Phong Lâm chỉ là một thầy nghiêm khắc bình thường. Hắn nhận nuôi Mao Thập Thất, ơn dưỡng d.ụ.c và hơn nữa còn là cao nhân của phái Mao Sơn. Trong mắt thế giới bên ngoài, đúng là một bậc tiền bối đức cao vọng trọng.

 

Lúc đó, Dạ Phân cũng vô cùng ơn .

 

Việc bắt cóc khả năng lớn là sự trả thù của bọn tội phạm. Vì nhiều lý do, ngay cả khi kết quả xét nghiệm DNA , Dạ Phân vẫn chọn công khai tin tức .

 

Mao Thập Thất sẽ bao giờ quên ngày hôm đó...

 

"Mẹ, công việc của nguy hiểm. Hiện tại còn một nhiệm vụ quan trọng cần thành. Xong việc sẽ nghỉ việc đưa con ."

 

Dạ Phân đưa chơi công viên giải trí. Đó là ngày vui vẻ nhất của . Trên vòng đu , cô xổm đối diện với chuyện đưa lời hứa.

 

Sau khi nghỉ việc, cô sẽ đổi phận. Hai con sẽ bắt đầu cuộc sống mới. Cô sẽ cố gắng trở thành một .

 

Mao Thập Thất thực vẫn còn xa lạ với , nhưng thể cảm nhận đối phương vẫn luôn dùng cách vụng về nhưng nỗ lực để giành sự công nhận của .

 

Lúc đó Mao Thập Thất nghĩ nhiều hơn đến việc thoát khỏi sự kiểm soát của Mao Phong Lâm thông qua .

 

Cậu kể cho Dạ Phân những gì Mao Phong Lâm với , vì theo thấy năng lực của Mao Phong Lâm quá mạnh. Cậu là đối thủ của . Bây giờ Mao Phong Lâm đồng ý để cô đưa , Mao Thập Thất cũng gây thêm rắc rối.

 

Cậu chơi tàu lượn siêu tốc nhưng vì chiều cao đủ nên chặn . Mẹ với rằng đợi khi lớn hơn một chút sẽ cùng chơi. Họ còn nhiều thời gian.

 

Cậu ăn món takoyaki ngon hỏi . Người luôn tỏ bình tĩnh bối rối luống cuống ấp úng, vô cùng ngượng ngùng rằng cô chỉ mì gói. Đợi họ sống cùng , lẽ sẽ gọi đồ ăn ngoài trong một thời gian dài.

 

Đội Dạ, vốn luôn vô năng bất khả, việc để trở thành một khó. Trước mặt con, cô c.ắ.n răng, chẳng chỉ là học nấu ăn , cô thể từ từ học và họ còn thể cùng học.

 

Tuy vẫn còn ngập ngừng nhưng mối quan hệ giữa hai kéo gần nhiều nhờ những khung cảnh cuộc sống tương lai mà họ cùng vẽ .

 

Mao Thập Thất dần chấp nhận vai trò đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống của .

 

cuối cùng vẫn thất vọng.

 

Sau khi tiễn cô , trong những ngày chờ đợi tiếp theo, cô bao giờ trở .

 

sẽ đưa về nhà, nhưng nhà nữa.

 

"Hừ... Xin !"

 

Mao Thập Thất khẽ hừ một tiếng, ánh mắt bức ảnh một chút ấm, đúng hơn là nó che giấu sâu.

 

"Cậu nghĩ điều đó đáng giá ? Nếu là , sẵn sàng từ bỏ tất cả để chọn cái gọi là đại nghĩa như cô ?"

 

Mao Thập Thất đầu Cố Sở.

 

Ngay từ đầu gặp cô, nghĩ đến .

 

Họ quá giống . Nghề nghiệp giống , tính cách giống , nhưng Mao Thập Thất cảm thấy họ nên là cùng một loại .

 

Mẹ một gia đình trọn vẹn, cô lớn lên trong bầu khí cha yêu thương . Vì , cô cảm thấy thế giới tươi , nhiệt thành và lương thiện, sẵn sàng hy sinh mạng sống vì công lý.

 

Còn Cố Sở thì ? Cha ly hôn, những năm đầu sống cùng và cha dượng, đó trải qua cái c.h.ế.t bất ngờ của cha dượng và sự oán trách ưa của .

 

Cô và mới là cùng một loại , thế giới căn bản dành cho họ một chút thiện ý nào.

 

" từng trải qua tất cả những gì cô trải qua, nên thể đưa câu trả lời. Ngay cả bây giờ sẵn sàng đưa lựa chọn giống cô , hy sinh vì công lý thì trong mắt khác cũng chỉ là câu trả lời sáo rỗng."

 

Cố Sở lắc đầu, hành động là câu trả lời mạnh mẽ hơn lời .

 

"Cô là một đủ tiêu chuẩn, nhưng cô là một hùng."

 

Cố Sở Mao Thập Thất, ánh mắt đối diện với , hề né tránh.

 

Ánh mắt Mao Thập Thất lóe lên, quả nhiên cô đoán .

 

"Sự đủ tiêu chuẩn của cô là do cô cơ hội để một , chứ vì cô yêu . Ngược , chính vì cô yêu nên cô mới chọn từ bỏ công việc yêu thích. Cả hai đều sai, cái sai thuộc về những tên tội phạm."

 

Nhìn ánh mắt kiên định của Cố Sở, Mao Thập Thất trong giây lát dường như thấy phụ nữ đó.

 

" , về nhà ..."

 

Ánh mắt cô ngập tràn hạnh phúc, đó là chấp niệm cuối cùng của cô .

 

thể về nhà cũng sẽ bao giờ chờ trở về.

 

 

Loading...