[Vô Hạn Lưu] Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao - Chương 70: Không Ai Sống Sót (13)
Cập nhật lúc: 2025-11-22 15:35:50
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Là ý nghĩa mà nghĩ đến ?
Nam Kha lúc chỉ lao ngay, nhưng cũng đang ở trong một ảo cảnh kỳ quái. Những gì thấy và thấy chắc là sự thật.
Phía cánh cửa đó, thể là một con ác quỷ giỏi mê hoặc lòng .
Thế là Nam Kha do dự một lát.
Bên trong phòng là tiếng la hét ngông cuồng của đàn ông, xen lẫn tiếng rên rỉ đau đớn chói tai và thê lương của cô gái, kéo dài dứt.
Quá dày vò. Đây là sự giằng co giữa ham sinh tồn và nguyên tắc đạo đức cơ bản. Cuối cùng Nam Kha vẫn vượt qua cửa ải trong lòng , tung một cú đá đạp vỡ cánh cửa mỏng manh đó.
Khoảnh khắc cánh cửa vỡ vụn, cảnh tượng mắt đột ngột đổi.
Không gian xung quanh bất ngờ trở nên rộng rãi và sáng sủa. Anh quanh, hóa xuất hiện trong sân trường, hơn nữa Nam Kha đột nhiên phát hiện, thể điều khiển cơ thể nữa. Nói cách khác, dường như nhập một cơ thể khác, chỉ thể theo những gì đó .
“Hắn” dọc theo hàng cây râm mát trong sân trường, chợt một đoạn chuyện thu hút, liền rón rén tới.
Chỉ thấy phía hàng rào sắt cạnh sân vận động, hai đang giằng co.
“Tiền ! Chẳng mày tiền trợ cấp học sinh nghèo ba nghìn tệ , đưa hết cho tao!”
“Số tiền đó còn đóng học phí và mua sách vở, con nhiều tiền như .”
Giọng của hai quen thuộc đến mức khiến Nam Kha như lập tức xông tới.
Anh thầm thúc giục trong lòng: gần hơn một chút, gần hơn một chút. Và “” cũng dường như tò mò, nên dẫn đến gần hơn.
“Xì, đừng mấy thứ vô dụng. Tao cần ba nghìn tệ. Mẹ kiếp, gần đây tao xui xẻo, còn đang chờ tiền để gỡ gạc. Tao mặc kệ mày bằng cách nào, lừa mấy thằng nhóc ranh cũng , bán cũng , ngày mai nhất định đưa đủ tiền cho tao!”
Giọng đàn ông đầy ác ý.
“Khóc cái gì mà . Mày chỉ là một con tiện nhân nhỏ, là con ch.ó tao nuôi. Nhìn xem n.g.ự.c mày, m.ô.n.g mày, con gái đàng hoàng ai lớn lên như mày. Loại như mày sinh là để cho chơi đùa, đồ vô liêm sỉ. Đừng hòng tố cáo tao. Mày nghĩ sẽ tin ai? Tao là bố mày. Tin mày tin tao?”
“Hơn nữa, cho dù mày dám , sẽ gì? Con gái nhà ai ngoan ngoãn quyến rũ bố ruột ? Chắc chắn là mày tiện. Sau mày sẽ nổi tiếng đấy, ngoài đường cũng sẽ chỉ trỏ. Tao là bố mày, tao g.i.ế.c mày cũng chỉ tù vài năm. Đợi tao tù, mày còn sống ? Tao ma cũng tha cho mày.”
Nam Kha thấy vài tiếng bạt tai vang giòn.
“Cái dáng vẻ đắn của mày, ai mà ghét. Tất cả là của mày. Mặt mày đúng kiểu hồ ly tinh, nên đến cả mày cũng cần mày, vứt mày cho tao. Bà chắc chắn ghê tởm mày, sợ mày theo tái hôn quyến rũ đàn ông lưng bà . Chậc chậc, con gái đến cả ruột cũng cần, thể là thứ gì. Sau lời tao, tao sẽ đối xử hơn với mày. Dù thì… mày cũng là con gái ruột của tao mà. Phải ngoan một chút…”
Những lời đe dọa, sỉ nhục và chà đạp liên tiếp như nghiền nát lòng tự trọng của một , ép từ bỏ kháng cự.
Nam Kha chỉ ngoài thôi cũng thấy nghẹt thở, huống chi là đang chịu đựng trực tiếp.
Những lời … chính một bố ruột . Kết hợp với những hành động , Nam Kha chỉ lập tức xông đó, xé xác tên súc sinh đó thành năm mảnh, nghiền xương thành tro.
Từ vị trí quan sát, cô gái hề phản ứng, dường như buông bỏ phản kháng và biện bạch.
Anh nghĩ đó là do cô yếu đuối. Nếu một từ nhỏ tiêm nhiễm những tư tưởng độc hại như , từ nhỏ đ.á.n.h đập và hạ thấp, thì dù cô đó là sai, cô cũng khó đủ dũng khí để chống .
Đáng tiếc Nam Kha căn bản thể điều khiển cơ thể mà đang nhập , và dường như cũng cảnh tượng thấy kinh hãi, vẫn cây, .
Người đàn ông nghênh ngang rời . Một lúc , một cô gái vẻ ngoài quyến rũ bước từ phía hàng rào sắt, và Nam Kha rõ khuôn mặt cô .
Khuôn mặt cực kỳ đậm nét, tính công kích mạnh. Có lẽ vì các đường nét gương mặt mà cô tục tĩu, kiểu khiến dễ liên tưởng đến hồ ly tinh hoặc phụ nữ xa. Cộng thêm việc cô đủ khí chất để nâng đỡ vẻ ngoài như , nên khó khiến khác thiện cảm.
Có lẽ ngay cả cô cũng nghĩ như . Khi thì khom lưng, cúi đầu, dáng vẻ mờ nhạt và thiếu khí chất.
“Hắn” đang định bước khỏi bụi cây về phía cô gái , nhưng nhanh chóng dừng bước, một nữa trốn cây.
Vì ở một chỗ ẩn nấp khác, xuất hiện và nhanh về phía cô gái .
“Chậc chậc chậc, ngờ mày là loại , l.o.ạ.n l.u.â.n với bố ruột của . Lâm Sở Sở, mày thật ghê tởm.”
Nam Kha kinh ngạc. Người xuất hiện rõ ràng là Vu Quảng phiên bản trẻ.
Còn cô gái , chính là Lâm Sở Sở!
Hóa đây là lý do “Lâm Mạt” dùng cách đó để gợi ý cho họ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-muoi-van-cau-hoi-vi-sao-xhuf/chuong-70-khong-ai-song-sot-13.html.]
Tất cả chuyện đều bắt nguồn từ cô gái bi t.h.ả.m .
Cố Sở cũng thấy đoạn ký ức đầu tiên mà Nam Kha thấy.
Chỉ từng trải qua những chuyện tương tự mới thể cảm nhận sự tuyệt vọng khi , đặc biệt là khi xâm phạm Lâm Sở Sở chính là bố ruột cô .
Tại đời nhiều cặn bã như , tại rõ ràng mang xác con mà chứa linh hồn súc sinh. Trong khoảnh khắc đó, Cố Sở nảy sinh ý nghĩ hủy diệt bộ thế giới .
Như Mao Thập Thất .
Bản tính con là thứ khó kiểm soát nhất đời, thể cực thiện cũng thể cực ác. Nếu một ngày nào đó thế giới tràn ngập ma quỷ, nhân quả luân hồi, quỷ dữ báo thù, liệu những kẻ điều ác ít ?
Ý nghĩ chỉ thoáng qua, vì Cố Sở theo bản năng cảm thấy một thế giới như chắc trong tầm kiểm soát.
Khoảnh khắc cô tông cửa xông , tiếng rên rỉ bên tai lập tức biến mất, cảnh tượng mắt cũng đổi.
Cố Sở mím chặt môi, đôi tay .
Cô thể cứu cô …
Cô gái đó c.h.ế.t năm lớp mười hai .
Trong phòng khách, Cố Sở và Nam Kha lúc đang ở trong một gian ý thức khác.
Những còn , mang theo cảm xúc hoảng hốt và cảnh giác, mãi vẫn ngủ .
Lưu Liên nắm chặt pháp khí đang nóng bỏng trong tay, cảnh giác từng bên cạnh.
Nam Kha và “Lâm Mạt” dường như ngủ , thở đều đặn. Vu Quảng và Uông Hải Đào thì như chim sợ cành cong, càng về đêm khuya càng run rẩy. Trong tình trạng , hai họ dường như cũng bỏ qua những rạn nứt ban ngày, nhỏ giọng trò chuyện với , như thể âm thanh thể xoa dịu nỗi sợ hãi.
Hơi thở của em nhà họ Sở và Giang Ngôn Ngôn chút hỗn loạn, chứng tỏ họ vẫn còn thức. Mỗi đều yên ở vị trí của , ai di chuyển bừa bãi.
Lưu Liên cảnh giác theo dõi từng động tĩnh của họ.
Sau khi tờ giấy biến mất, cô nhận một viên thuốc, nhưng Lưu Liên tác dụng của viên t.h.u.ố.c . 《Mười Vạn》 cũng giải thích, hơn nữa cô còn phát hiện phần thưởng đặc biệt thể cất Sách Nhiệm Vụ.
Nói cách khác, đây thể là một đạo cụ bắt buộc sử dụng trong câu chuyện .
Lúc vị trí ngủ của bốn phụ nữ, từ trái sang lượt là Sở Hạ Tư, cô , “Lâm Mạt” và Giang Ngôn Ngôn.
Đầu tiên là Tống Tổ Dân, đến Hàn Hiểu Na. Những c.h.ế.t hiện tại dường như đều là NPC, tiếp theo sẽ là ai? Vu Quảng, Uông Hải Đào?
Máy lạnh trung tâm trong phòng khách từ từ thổi khí lạnh. Không ai chú ý đến làn khói trắng nhạt tỏa từ cánh quạt phía , giống hệt lúc ngủ trưa ngày đầu tiên.
Lưu Liên cảm thấy càng lúc càng buồn ngủ, chỉ , cô còn thấy tiếng ngáy của Vu Quảng và Uông Hải Đào.
Hai ngủ ?
Lưu Liên đột nhiên tỉnh táo, nhưng cô thể chống cơn buồn ngủ đang bao trùm đầu óc.
Phản ứng của cô cực nhanh. Trong tay cô từ xuất hiện một cây hàng ma chử, cô dùng đầu nhọn của nó đ.â.m mạnh đùi . Cơn đau dữ dội khiến cô tỉnh một chút. Như vẫn đủ, cô dùng lực cứa mạnh cây pháp khí đang cắm trong thịt, khiến đùi rạch thành một vết thương lớn.
Lúc , cảm giác choáng váng trong đầu tạm thời ép xuống.
khi cô đang những điều đó, cô hề chú ý rằng một bóng xuất hiện phía . Hai cánh tay từ phía vòng qua cổ cô và siết chặt.
“Ư—”
Lưu Liên cảm thấy cổ họng gần như siết đứt, sắp nghẹt thở đến nơi. Cô rút cây hàng ma chử đang cắm đùi , đ.â.m thẳng về phía phía . Đó là tiếng kim loại sắc đ.â.m da thịt, nhưng lực siết cổ cô hề nới lỏng.
Là , là sống!
Lưu Liên nghẹt thở đến mức sắp trợn trắng mắt. Một sống đ.â.m như mà vẫn giữ nguyên lực siết, đau đến mức thả tay, điều hợp lẽ thường.
Cô gom chút sức lực cuối cùng, đ.â.m cây hàng ma chử về phía n.g.ự.c kẻ . , cánh tay cô giơ lên bóp chặt giữa chừng.
Trước mắt cô xuất hiện một cái xác thối rữa kinh khủng, và mũi cô thậm chí thể ngửi thấy mùi thối .
Đồng t.ử cô trợn lớn. Vì siết cổ quá lâu khiến lưỡi sưng tấy, tắc nghẽn cổ họng, cô chỉ thể há miệng, đầu lưỡi thè khỏi khoang miệng, chằm chằm cái xác kinh khủng mà phát nổi âm thanh.
Người phía đợi đến khi cô tắt thở mới dần dần nới lỏng lực siết.
Cái xác thối rữa ngay mặt và xác của Lưu Liên, nhưng dường như thấy.