[Vô Hạn Lưu] Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao - Chương 99: Chung Cư Tử Vong (15)

Cập nhật lúc: 2025-11-25 14:25:18
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nói đúng thì duy nhất từng thực sự đến tầng một là Thành Khôn.

 

Mấy còn đối với ông lão mô tả trong câu chuyện chỉ một gặp mặt thoáng qua khi mới căn hộ và gì về tình hình bên trong các căn phòng ở tầng một.

 

Trong quá trình xuống họ chỉ hồi tưởng từng cảnh tượng khám phá từ khi căn hộ và suy ngẫm về những chi tiết bỏ sót mà còn cảnh giác với những nguy hiểm thể xuất hiện bất cứ lúc nào trong hành lang.

 

Ví dụ như con quái vật đang lang thang trong căn hộ cô gái mại dâm ở tầng ba.

 

Thế nhưng đoạn đường quá đỗi yên tĩnh. Không bóng dáng quái vật và cũng nữ quỷ giữa tầng một và tầng ba.

 

Sau khi ngửi thấy mùi m.á.u và thịt từ nhóm Giang Chính thì tim Cố Sở luôn thắt và sự cảnh giác hề giảm sút dù thứ đang yên bình. Không là ảo giác của cô nhưng khí trường của căn hộ dường như đổi và mang cảm giác rợn tóc gáy một cách khó hiểu, nhưng khi quanh thì cô phát hiện điều gì.

 

Cố Sở cảm nhận nguy hiểm nhưng cảm giác xuất phát từ và đó mới là điều khiến cô thấy kinh hoàng nhất.

 

Lưu Lâm...

 

Trương Phong Niên...

 

Giang Chính...

 

Thành Khôn...

 

Và Từ Siêu Quỳnh, c.h.ế.t sớm nhất và khả năng cao là thành viên của Hội Công Bằng...

 

Mỗi trong họ cùng mỗi câu và mỗi hành động mỗi biểu cảm từ khi bước căn hộ đều lặp lặp trong đầu Cố Sở.

 

"Mười Vạn" đưa hai con đường, trong họ còn ai chọn cái ác?

 

Ánh mắt Cố Sở dừng Trương Phong Niên và Thành Khôn lâu hơn một chút.

 

Trương Phong Niên, đàn ông tưởng chừng bình thường , đầu tiên tình cờ đề cập đến việc họ thiếu thức ăn và nước uống và đồng thời cố ý vô ý dẫn dắt họ chú ý đến những thức ăn sống trong căn hộ. Ngoài còn một cảnh tượng mà Cố Sở bao giờ bỏ qua, đó là phản ứng của tất cả ngay khi phát hiện t.h.i t.h.ể xé xác của Từ Siêu Quỳnh.

 

Còn về Thành Khôn thì sự chú ý đến cũng xuất phát từ lời mô tả của về Sở Tương Như bên cạnh t.h.i t.h.ể của Từ Siêu Quỳnh.

 

Trong lời của toát lên sự ngưỡng mộ và sùng bái thể che giấu. Trước mặt nhiều độc giả xa lạ rõ danh tính thì sự sùng bái thẳng thắn đặt lập trường của đối lập với Hội Công Bằng!

 

Riêng Giang Chính, gần như thẳng thắn thể hiện việc ăn thịt , khiến Cố Sở tốn quá nhiều tâm sức để điều tra.

 

Từ Siêu Quỳnh là của Hội Công Bằng, nhưng ai rằng một câu chuyện chỉ thể một thành viên của Hội Công Bằng?

 

Cố Sở cụp mắt xuống và những bậc thang chân.

 

Ngay cả Dư Châu Châu, sát bên cô, cũng nhận sự chú ý đặc biệt của Cố Sở dành cho Trương Phong Niên và Thành Khôn vì trong mắt khác thì một hai giây cô liếc hai đó cũng chỉ là thoáng qua, trông như thể Cố Sở chỉ đảo mắt lướt qua tất cả mà thôi.

 

Hành lang tầng một vẫn mờ tối như thường lệ. Cánh cửa chính của căn hộ đóng chặt từ khi họ bước và cho đến nay họ chỉ thấy phụ nữ ở tầng ba .

 

Trong hành lang hẹp dài chỉ vài chiếc đèn tường màu vàng vọt và dây tóc của vài bóng đèn dường như hỏng nên lúc sáng lúc tối khiến bầu khí càng thêm căng thẳng.

 

"Mấy căn phòng đều mở ."

 

Đến tầng một, Thành Khôn chỉ các phòng 105 và 106 cùng những phòng thử nhưng thể mở.

 

"Phòng 108 hình như là phòng của một cô gái. cũng tìm thấy manh mối gì trong phòng nhưng..."

 

Thành Khôn quan sát biểu cảm của vài mới tiếp.

 

" thấy ông lão đó trong phòng 108. Ông đột nhiên xuất hiện lưng , vỗ vai và hỏi đang tìm gì."

 

Mặc dù biểu cảm của Thành Khôn khi mô tả bình tĩnh nhưng đều thể tưởng tượng cảnh tượng lúc đó đáng sợ đến mức nào. Đặc biệt là Dư Châu Châu, trải qua những chuyện , chỉ cần tưởng tượng thôi thấy môi tái mét và răng c.ắ.n chặt. Cố Sở bên cạnh thậm chí còn thấy tiếng kèn kẹt ma sát.

 

" khi , ông lão đó biến mất."

 

Thành Khôn kiểm tra hết tất cả các phòng ở tầng một. Sau khi phát hiện ông lão phía thì lập tức rời khỏi phòng 108. Khi chạy khỏi phòng, bóng ma gầy gò cũng xuất hiện ở hai đầu hành lang, chỉ chiếc ghế bập bênh vẫn chậm rãi đung đưa. Rõ ràng hành lang gió nhưng kiểu đung đưa thư thái đó giống như thứ gì đó đang đó và dùng trọng lượng của khiến ghế chuyển động.

 

Thế là Thành Khôn ma xui quỷ khiến lên chiếc ghế bập bênh .

 

Tất nhiên mất lý trí mà chỉ tự tin bản và dựa vài thủ đoạn giữ mạng.

 

Trên chiếc ghế bập bênh đó, Thành Khôn thực sự một vài thu hoạch bất ngờ.

 

Khoảnh khắc xuống, như thứ gì đó nhập và một loạt đoạn ký ức vụn vặt lướt qua trong đầu.

 

Tất cả đều là những hình ảnh lẻ tẻ. Với góc từ đôi mắt của đó, thấy một cô bé từ lúc chập chững lớn lên thành một cô gái duyên dáng.

 

Trong khung cảnh chỉ hai cha con, những năm tháng dường như chỉ họ nương tựa .

 

Trong vài bức tranh sinh hoạt thỉnh thoảng xuất hiện, điều kiện sống của hai cha con đạm bạc. Họ ăn cơm rau dưa và thỉnh thoảng mới thịt. Chiếc ga trải giường hoa mẫu đơn bạc màu mà thấy trong phòng 108 là do đàn ông đổi cho con gái khi bán hai gánh lúa mới thu hoạch. Cô gái vui nhưng vẫn xót xa trách cha tiêu tiền oan. Tấm ga trải giường đó cô bé dùng suốt mười một năm.

 

Đó là những cảnh tượng ấm áp hiếm hoi trong ký ức. Sau đó cô gái lớn lên và cùng bạn bè trong làng ngoài núi công. Cô sẽ cố gắng kiếm tiền về xây nhà lầu và phụng dưỡng cha. Kể từ đó những hình ảnh mà Thành Khôn thấy chủ yếu là đàn ông vất vả việc ngoài đồng và thỉnh thoảng về phía xa ngoài núi.

 

Vì đường núi hiểm trở nên đưa thư ở đây mỗi tháng núi hai để gửi thư cho dân núi. Nhận thư con gái gửi về là lúc đàn ông vui nhất.

 

Ông giữ tất cả những lá thư, khi nhớ con gái thì ông lấy những tờ giấy thư thấm đẫm mồ hôi và dần ngả vàng vì thường xuyên vuốt ve xem. Thực ông chỉ học lớp bình dân học vụ nửa năm nên hiểu hầu hết các chữ đó. Mỗi lá thư mới gửi về đều nhờ thầy giáo tình nguyện trong làng cho dựa trí nhớ cùng với một chữ cái nhận và phần liên tưởng đoán mò, cứ thế bầu bạn với ông qua những đêm dài nhớ con.

 

Trong vài cảnh đó, biểu cảm của đàn ông khi lấy thư từ gối bắt đầu trở nên lo lắng, ông về phía ngoài núi ngày càng thường xuyên hơn và vội vã kéo đưa thư nửa tháng mới núi một để hỏi thư của .

 

Thành Khôn nhận thấy động tác của đưa thư luôn là lắc đầu và cũng nhận thấy chồng thư dày cộp đó hề thêm .

 

Cô gái mất liên lạc!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-muoi-van-cau-hoi-vi-sao-xhuf/chuong-99-chung-cu-tu-vong-15.html.]

Cây trồng ngoài đồng đàn ông ngày càng lo lắng bỏ bê. Thành Khôn theo góc của ông xuống núi và thấy cảnh tượng chân núi. Những cảnh cũng khiến Thành Khôn khẳng định bối cảnh xảy câu chuyện là những năm chín mươi.

 

Trong những hình ảnh vụt qua, Thành Khôn theo chân chủ nhân đôi mắt đến thành phố mà con gái nhắc đến trong thư và cũng tìm bạn cùng làng đưa con gái xuống núi việc nhưng kết quả.

 

Con gái ông mất tích. Trong khung cảnh xuất hiện sở cảnh sát, bóng dáng đàn ông cũng xuất hiện đường phố, ông cầm tấm biển tự tìm con gái mất tích nhưng đáng tiếc là ông thậm chí thể cung cấp bức ảnh nào của con gái mất tích, những gì thể mô tả chỉ là dáng vẻ của con gái khi rời khỏi làng.

 

Nắng nóng lạnh giá, vô mùa xuân và thu, cho đến khi đàn ông mãi mãi nhắm mắt.

 

Con gái vẫn tìm thấy. Trong thời đại đầy rẫy camera giám sát như bây giờ thì phụ nữ và trẻ em mất tích cũng khó tìm , huống chi là những năm chín mươi. Cô gái thể bắt cóc đến một vùng núi sâu khác để sinh con cho những đàn ông lấy vợ hoặc lẽ c.h.ế.t.

 

So với những suy đoán thì lẽ ông lão c.h.ế.t nhắm mắt đó còn hy vọng hơn rằng con gái chăm sóc ông, một gánh nặng, nên khi rời khỏi ngôi làng nhỏ chọn cách tránh xa ông và sống hạnh phúc ở một nơi khác.

 

Khi Trương Phong Niên và Giang Chính đến tầng một tìm thì Thành Khôn xem xong cuộc đời của ông lão.

 

Kinh nghiệm của đàn ông khớp với câu đề cập trong câu chuyện: "Ông cụ ở tầng một đang chờ cô con gái về nhà!"

 

Rõ ràng ông cụ là linh hồn c.h.ế.t nhắm mắt vì tìm con gái. Ngoài những ký ức còn một thu hoạch bất ngờ.

 

Ngoài việc bối cảnh xảy câu chuyện thì Thành Khôn còn nghi ngờ về căn hộ .

 

Nhân vật chính và cô gái mất tích sống trong một căn nhà tranh tồi tàn xây dựng chủ yếu bằng đá và gỗ núi, là tòa chung cư mắt.

 

bố cục của phòng 108 tình cờ tái hiện sự sắp xếp phòng ngủ ở quê nhà của cô gái mất tích. Thành Khôn nhớ rõ chiếc ga trải giường in hoa mẫu đơn bạc màu đó.

 

Điều rõ ràng là do một lý do nào đó hòa nhập tòa chung cư .

 

Thành Khôn nghi ngờ phòng ngủ của cô gái mại dâm tầng ba và căn phòng bí ẩn tầng năm cũng thuộc về tòa chung cư mà chỉ là vì một mối liên hệ nào đó khiến chúng đồng thời xuất hiện ở đây, tạo thành một chiều gian khác.

 

Đây cũng là lý do tại họ thể rời khỏi căn hộ khi bước và cũng thể phân biệt ngày đêm qua cửa sổ.

 

Mặc dù nhận manh mối khác nhưng lúc Thành Khôn và Cố Sở đều phát hiện sự đặc biệt của căn hộ.

 

Thành Khôn đang suy ngẫm về điểm chung của những hoặc sự vật xuất hiện trong căn hộ, tại là những thứ hội tụ tại đây.

 

Ban đầu, Thành Khôn nghĩ liệu cô gái ở tầng ba là con gái mất tích của ông lão nhưng nhanh chóng loại bỏ ý nghĩ . Rốt cuộc ông lão và phụ nữ ở tầng ba thường xuyên gặp , ông cũng từng nhờ phụ nữ ăn xa giúp tìm con gái, nếu phụ nữ là con gái ông lão thì lý gì ông nhận .

 

Sau đó, Thành Khôn bắt đầu suy nghĩ liệu lý do phụ nữ xuất hiện giống với ông lão .

 

Ông cụ ở tầng một đang chờ cô con gái về nhà, cô gái mại dâm ở tầng ba đang chờ tình biến mất!

 

Liệu tình mất tích của phụ nữ và con gái mất tích của ông lão ở cùng ? Họ bỏ trốn cùng cách khác họ sát hại hoặc bắt cóc bằng cùng một cách?

 

Thành Khôn nghĩ chắc chắn sẽ manh mối chứng minh phận của họ trong căn hộ .

 

"Mọi chia hành động ."

 

Đến tầng một, Giang Chính là đầu tiên lên tiếng. Ánh mắt né tránh, sợ hãi, dè chừng và cả sự chột mơ hồ.

 

, như Cố Sở đoán, ở tầng năm, Giang Chính cưỡng cám dỗ mà nuốt thịt . Lúc đó nghĩ c.h.ế.t thì quan trọng bằng sống, hơn nữa chỉ ăn thịt để sống sót vì do g.i.ế.c, sai. Ai ngờ khi xuống lầu phát hiện Cố Sở tìm thức ăn no bụng.

 

Giang Chính lờ mờ cảm thấy đưa một lựa chọn sai lầm nhưng đến nước chỉ thể đ.â.m lao theo lao.

 

Trong năm còn thì Thành Khôn, Lưu Lâm và Trương Phong Niên đều ở cùng đó. Trong môi trường tối đen như mực đó, trong họ còn ai cũng ăn thịt nhưng thể khẳng định lúc đó chắc chắn chỉ một phát tiếng nhai nuốt.

 

tin bất cứ ai trong ba . Mặc dù tìm vô lý do cho hành vi ăn thịt của nhưng Giang Chính hiểu rõ trong lòng thể tin tưởng một đồng đội thể gạt bỏ đạo đức giáo d.ụ.c trong mấy chục năm để ăn thịt khi đến bước đường cùng. Người đó để sống sót chắc chắn cũng ngại tay với bên cạnh.

 

Bản Giang Chính là như nên suy bụng bụng , cũng ở bên cạnh những như .

 

Về phần Cố Sở và Dư Châu Châu thì hai ăn thịt nhưng Giang Chính luôn cảm giác chột khó hiểu khi đối mặt với họ. Ít nhất trong thời gian ngắn tiếp xúc với hai .

 

Ai ở đây tâm tư riêng? E rằng chỉ Dư Châu Châu, mới đầu truyện, là tương đối đơn thuần.

 

Còn Lưu Lâm, cũng là mới đầu game, cô luôn im lặng kể từ khi xuống tầng năm và nhiều, dường như cố ý bỏ qua . Là một phụ nữ ở vị trí cao trong cuộc sống thực, nếu cô che giấu tâm tư thì thật sự mấy thể thấu.

 

hành động riêng lẻ trở thành một nhận thức chung mặc định.

 

Rốt cuộc bây giờ họ đều thể tin tưởng lẫn .

 

Thời gian sinh tồn 72 giờ trôi qua hơn nửa, khi thời gian đến gần thì họ sẽ gặp ngày càng nhiều khủng hoảng. Họ nhanh chóng tìm chìa khóa của câu đố cũng là chìa khóa để giữ mạng.

 

Không gian một tầng lầu thể lớn cũng thể nhỏ. Đối với những thứ bảo mệnh thể giấu kín thì phạm vi là lớn nhưng đối với những ý đồ , trong cùng một tầng, chỉ cần lớn hơn một chút là ở đầu hành lang bên thể thấy nên vẻ nhỏ.

 

Thế nhưng điều vẫn ngăn cản những ý đồ , những sớm thể kiềm chế .

 

Thành Khôn kiểm tra các phòng 105, 106, 107 và 108, và phán đoán phòng 108 nghi ngờ là phòng của con gái mất tích của ông lão trong câu chuyện, vì một độc giả nhận manh mối lập tức chạy đến phòng 108, ví dụ như Giang Chính.

 

Cố Sở và vài khác cũng kiểm tra các phòng ở hai bên hành lang . Mọi đều chạy đua với thời gian để tìm kiếm manh mối đồng thời cảnh giác với những độc giả đang tiến gần đến . Đối với những độc giả ở xa hơn một chút, phòng khác thấy bóng dáng thì họ thực sự để tâm lắm vì đa nhiệm dễ bỏ qua những manh mối mắt.

 

Thành Khôn đến hành lang phía bên , mở một cánh cửa phòng và bước .

 

Đến ...

 

Anh ngay lập tức kích hoạt khả năng hóa đá của và nhanh chóng .

 

Một tia lửa lóe lên bề mặt da hóa đá của , đó là tia lửa tạo do sự va chạm nhanh chóng giữa lưỡi d.a.o sắc bén và đá. Quần áo của cắt rách và một vết trắng cũng xuất hiện lớp da hóa đá. Nếu là cơ thể bằng xương bằng thịt thì vết c.h.é.m đủ để xẻ toang cả lồng ngực.

 

Khuôn mặt Thành Khôn hề lay động, ngược còn lộ sự hưng phấn.

 

c.ắ.n câu!

 

 

Loading...